"Mấy người chúng ta cũng không phải là người mới, trước kia đều quen biết mấy người bằng hữu mà?" Da Cáp Khoa mỉm cười nói: "Tại sao không mời các bằng hữu tới hỗ trợ đây? Mặc dù mỗi lần mời phải giao ra cái giá rất cao, thế nhưng chỉ cần chúng ta trả thù lao đủ cao, tất sẽ có người chịu tới."
"Đúng vậy. Ta làm sao không có nghĩ tới chuyện này nhỉ." Da Cáp Đức vỗ tay một cái, hung hăng thầm nghĩ: "Những năm gần đây ta tích góp không ít thần khí đỉnh cấp, chỉ cần có bằng hữu nguyện ý tới giúp ta một tay, mỗi người ta đưa ra một thanh là được."
"Tốt, đã như vậy chúng ta nhanh chóng chia nhau hành động đi thôi!" Da Cáp Khoa nói: "Gọi thuộc hạ sắp xếp, tận lực trì hoãn thời gian bọn họ, thực lực ta bị hao tổn nghiêm trọng, thế nào cũng phải ưu tiên khôi phục trước đã rồi mới có thể tiếp tục chiến đấu."
"Yên tâm đi." Da Cáp Đức nói: "Đúng đấy hợp lại cạn sạch thủ hạ, cũng sẽ tranh thủ đến đầy đủ thời gian , ta đã hạ lệnh, tất cả bên ngoài chinh chiến Thiên sứ quân đoàn, đều phải lập tức thả tay xuống trên chuyện tình, lập tức tới nơi này trợ giúp. Trong khoảng thời gian ngắn, tuyệt đối không thể nào có người có thể đánh tới đây."
"Vậy thì tốt." Da Cáp Khoa và tốt Cáp Đặc gật đầu, liền xoay người rời đi.
Lúc này, chiến tranh trên Thần Giới vẫn đang khói lửa hừng hực khí thế, bần đạo nhìn thấy nhịn không được nữa ngứa ngáy tay chân, lên tiếng chào hỏi mấy vị thần minh, sau đó tự mình gia nhập vào trong chiến tuyến. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trên thực tế bần đạo thân là người xuất gia, không có hứng thú với chém giết gì lắm, nếu nói là ngứa tay cũng chỉ là lấy cớ để thoát khỏi tầm mắt mọi người mà thôi. Cách xa mọi người rồi, bần đạo vận dụng độn thổ thuật, đầu tiên chạy đến chiến địa của đại quân Hỏa nguyên tố, bọn họ có tốc độ tiến quân nhanh nhất. Lúc này đã đến gần một tòa đại thành.
Tòa đại thành này chiếm cứ diện tích hơn mười , to lớn dị thường, thành thị như vậy ở trong Thần Giới cũng không có nhiều, tương đương với một tỉnh trên đại lục rồi, có tác dụng phi thường quan trọng. Thành chủ là một gã Thiên sứ trưởng tám cánh, đồng thời hắn cũng là quan chỉ huy cao nhất chung quanh đây, bao gồm chính quyền và quân quyền đều nằm ở trên tay, quyền thế tương đối lớn. Có thể đảm nhiệm vị trí này người nào cũng là thành viên thân tín của Da Cáp Đức.
Thân ở trong một vị trí trọng yếu như vậy, lại nắm được đại quyền, cho dù là Thiên sứ cũng không thể chịu đựng được sự cám dỗ hấp dẫn mà hủ bại. Trên căn bản mỗi vị thành chủ đều là cao thủ cướp đoạt, dù sao quân đoàn Thiên sứ giàu có vô cùng, cũng không ai quan tâm cho hết, vì thế tạo ra một nhóm người giàu đến chảy mỡ.
Bần đạo sở dĩ đi tới nơi này, cũng không có tính toán giết chóc, thật ra ta đang nghĩ dựa vào chinh chiến tìm kiếm một vài món bảo bối tốt. Có lẽ gọi là cháy nhà hôi của đi? Cái kế hoạch này ta đã suy nghĩ tốt lắm. Cho nên khi ta gọi Mai Lặc vẽ ra bức bản đồ ma pháp có bảo nàng vẽ thành hai bản, một bản là bản đồ quân sự bình thường, ta lấy ra chia sẻ cho mọi người. Một cái khác phân loại tài sản bảo khố, chỉ ra địa phương nào có ẩn giấu tài bảo.
Bởi vì Mai Lặc cũng là thân tín của Da Cáp Đức, được ở bên cạnh phục vụ cho hắn khá lâu. Cho nên nhóm thành chủ trên Thần Giới đều nịnh bợ nàng, đưa lên vô số lễ vật, tài sản chồng chất như núi. Mai Lặc cũng thừa cơ hội này tương đối hiểu rõ tình trạng tài chính của các vị thành chủ. Thần Giới rộng lớn như vậy, vị trí thành chủ nhiều vô số kể, ta tự nhiên không thể nào đi hết toàn bộ. Cho nên, vì muốn khoe khoang thành tích với ta, Mai Lặc vẽ bản đồ cực kỳ cặn kẽ, viết rõ cả giá trị cụ thể từng tòa thành một. Vì vậy công việc cướp của diễn ra đơn giản hơn nhiều.
Dựa theo Mai Lặc khai báo chi tiết, bần đạo dễ dàng đi vào trong phủ thành chủ. Lúc này đã là loạn thành một đoàn rồi, khắp nơi là Thiên sứ vệ binh và nhân viên thần sắc kinh hoảng chạy loạn, bọn họ chưa từng trải qua chiến tranh, cho nên đối với quá trình chiến đấu rõ ràng chuẩn bị không đủ tinh thần.
Lúc này, một người mặc quần áo hoa lệ thoạt nhìn có chút địa vị từ bên ngoài xông tới, dọc theo đường đi nghiêm trọng trách cứ, quát mắng những nhân viên chậm chạp. Đám người bị chửi cũng chỉ khúm núm vâng dạ không dám phản kháng, thoạt nhìn tựa hồ hắn là quản gia nơi này. Mặc dù hắn đang mắng chửi người ta, nhưng mà bàn chân không hề dừng lại, cấp tốc đi tới như bay.
Bần đạo trong lòng vừa động, lập tức ẩn thân theo sau hắn. Phủ đệ lớn như vậy, tài bảo để ở nơi đâu chỉ có vài người biết, muốn bảo ta thân là người ngoài mù quáng mò mẫm đi tìm chỉ sợ là mấy năm cũng chưa chắc có thể tìm thấy. Ta xem người này có chút địa vị, đi theo hắn không chừng có thể thu hoạch.
Quả nhiên, người này rất nhanh mang theo ta đi tới một nơi rất bí ẩn, chỗ này mặc dù vị trí tầm thường, thế nhưng lực lượng phòng thủ phi thường nghiêm mật, cơ hồ ba bước một tốp, năm bước một trạm canh gác. Hơn nữa những binh lính kia lâu lâu còn bất chợt dùng Chân Thực Chi Nhãn nhìn xem có địch nhân ẩn thân thừa dịp náo loạn tiến vào hay không. Bất đắc dĩ, bần đạo đành phải ẩn vào trong lòng đất tiếp tục truy tung. Chỉ thấy tên kia bước nhanh đi tới, thoáng cái xông vào giữa đại sảnh, nói với người ở bên trong: "Đại nhân, đại quân Hỏa nguyên tố còn cách chúng ta không tới trăm ."
Bần đạo nghe thế mới biết, vị thành chủ này lúc đang khai chiến không có đi ra thủ thành, ngược lại ẩn núp trong một địa phương như vậy. Quân đoàn Thiên sứ có một gã cao tầng như vậy không bại mới là lạ. Ta len lén đánh giá vị thành chủ này, quả nhiên là không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật mình, hình thể hắn còn lớn hơn Cao Sâm, căn bản là một trái cầu thịt. Cao Sâm người ta toàn bộ đều là da thịt, mà hắn thì toàn bộ đều là thịt mỡ. Một gã như thế sau lưng lại mọc ra tám cái cánh, thật sự làm cho ta choáng váng, ai mà không biết hắn là Thiên sứ còn tưởng rằng hắn là gà thịt nữa đấy.
"Cái gì?" Cục thịt mỡ thất kinh nói: "Làm sao lại tới nhanh như vậy, chẳng lẽ người của chúng ta ở phía trước đều là ngu ngốc cả sao? Ngay cả chuẩn bị hành lý rút lui ta còn chưa có làm xong mà, bọn chúng tại sao không giữ được một chút thời gian chứ? Thật là quá vô dụng đi."
Bần đạo vừa nghe thiếu chút nữa cười ra tiếng, địch nhân còn đang ở ngoài mấy trăm , hắn lại bắt đầu chuẩn bị chạy trốn, vẫn không biết xấu hổ trách người khác vô năng, không trách được hắn có thể lên làm thành chủ, kỹ năng vô sỉ chiêu bài của Thiên sứ mà, hắn coi như đã học được đến chỗ tinh túy.
"Đại nhân, bây giờ cũng không phải là thời điểm oán trách, chúng ta chỉ còn một thành nhỏ, ngăn chặn không được bao nhiêu thời gian nữa, chúng ta nếu còn không đi sẽ bị đại quân Hỏa nguyên tố bao vây đó." Quản gia gấp gáp nói.
"Nhưng mà những thứ kia thì sao? Nếu như vận không vận đi được khẳng định sẽ bị những tên đáng giận kia đốt thành tro bụi." Cục thịt mỡ oán hận nói.
"Đại nhân, mạng sống trọng yếu hơn hết thảy mà." Quản gia khuyên lơn: "Chỉ cần ngài còn sống, những thứ đó sớm muộn gì cũng có thể mò trở lại? Chỉ mang theo mấy thứ đáng giá nhất là được rồi."
"Đúng, ngươi nói rất đúng." Cục thịt mỡ hung hăng thầm nghĩ: "Ta đây thu thập một chút. Chúng ta lập tức đi." Vừa nói dứt lời, hắn liền vận sức đứng dậy, lắc lư người đi vào bên trong phòng.
Sau đó hắn nhẹ nhàng vung tay lên, thả ra một đạo quang cầu đánh lên trên vách tường. Nhất thời một cánh cửa ngầm nhanh chóng mở ra, lộ ra một lối đi. Tiếp theo hắn đi vào trong đó, rất nhanh đi đến một cái khố phòng rất lớn. Đó là kho hàng có phương viên rộng hơn trăm thước, chiều cao mười thước. Bên trong chứa đủ các loại tài bảo, trên toàn bộ dãy kệ bày đặt các loại trang bị ma pháp trân quý, trong rương lại là bảo thạch, châu báu, quyển trục, tài liệu quý trọng...vân...vân. Nơi này là chỗ hắn để dành mấy vạn năm, mỗi kiện đồ vật đều có lai lịch lớn. Các loại ma pháp tỏa ra quang mang lấp lánh chói mắt.
Cục thịt mỡ nhìn thấy đống bảo bối của mình tựa hồ tâm tình tốt lên rất nhiều. Tự nhủ: "A, tài bảo mỹ lệ, chỉ cần có các ngươi, ta đây sẽ có hết thảy, ha ha. Đến đây đi, chúng ta thay đổi địa phương thôi." Vừa nói xong, hắn dùng pháp thuật không gian mang tất cả đồ vật vào trong không gian tư nhân.
Nếu nói đến không gian tư nhân cũng chỉ có riêng bản thân pháp sư mới có thể sáng tạo ra thôi, tùy theo thực lực từng pháp sư mà định ra, bên trong có thể cất giữ đủ thứ vật phẩm. Làm như vậy, ở bên trong sẽ giữ những thứ thường dùng để chiến đấu và sinh tồn, bình thường ít có ai nguyện ý cất giữ số lượng lớn bảo tàng ở trong đó, bởi vì như vậy sẽ bị mất diện tích rất lơn. Rồi một khi pháp sư tử vong không gian này cũng sẽ biến mất vĩnh viễn, không có cách nào mở ra nữa.
Bần đạo thấy Cục thịt mỡ muốn thu đồ, lập tức không nhịn được rồi, nếu như để hắn thu vào trong hết vậy thì lấy ra sẽ rất khó khăn. Cho nên ta vội vàng tiên hạ thủ vi cường, lặng lẽ xuất hiện ở sau lưng Cục thịt mỡ, trực tiếp tế ra Hạo Thiên thần kiếm. Chỉ thấy hàng tỉ ngôi sao nho nhỏ đột nhiên hội tụ trên tay bần đạo tạo thành hình dáng một thanh đại kiếm, hung hăng bổ về phía đỉnh đầu hắn.
Cục thịt mỡ không hỗ là Thiên sứ trưởng tám cánh, mặc dù hàng năm không có chiến đấu, sự linh hoạt thân thể đã rớt xuống rất nhiều, nhưng vẫn đủ khả năng nhận ra nguy hiểm tồn tại. Hình thể hắn quá mập, hiển nhiên xoay người không còn kịp rồi, cho nên dưới tình thế cấp bách hắn vội vã khởi động một bức tường ma pháp, ý đồ ngăn trở công kích của ta. Nhưng có một điều hắn không ngờ tới, ở trên tay của ta chính là Hạo Thiên thần kiếm vô cùng biến thái, mặc dù ta chỉ có thể phát huy ra một thành uy lực, nó vẫn dư sức trực tiếp phá vỡ lá chắn phòng ngự rồi chém hắn ra làm đôi, ngay cả hét thảm một tiếng cũng không kịp nữa.
Sau khi hắn chết một đạo bạch quang từ trên thi thể bay ra ngoài, bần đạo tâm niệm vừa động Tử Hỏa phượng hoàng là Nguyên Thần của ta nhanh chóng bay ra ngoài, phun một đoàn lửa đỏ thiêu đốt linh hồn của hắn thành hư vô. Vì ám toán hắn, ta đã liên tiếp động tới hai thứ vốn muốn ẩn giấu là Hạo Thiên thần kiếm và Huyễn Tật Thiên Hỏa. Sở dĩ làm như vậy, đơn giản là bị hắn làm cho không có biện pháp, thời gian cấp bách quá nên ta cần phải giải quyết nhanh chóng. Dù sao vẫn có thể giết hắn diệt khẩu, hoàn toàn không cần lo lắng bị lộ gốc gác.
Hai mảnh thi thể khổng lồ rớt trên mặt đất, máu tươi tóe ra đầy đất, không gian chấn động ầm ầm. Động tĩnh lớn như vậy dĩ nhiên không thể nào giấu diếm được người ở phía ngoài. Cho nên bần đạo mau chóng vung tay lên, thu toàn bộ những thứ có trong khố phòng vào trong Phật Tổ Kim Liên. Dĩ nhiên bao gồm cả thi thể đầy mỡ kia, ai bảo hắn cất giữ nhiều đồ vật cực phẩm như vậy chứ, hơn nữa thi thể hắn còn có Quang Minh Ngọc chưa có lấy mà.
Đợi đến lúc quản gia nghe thấy thanh âm dị thường, vội vả dẫn người tiến vào kinh ngạc phát hiện, toàn bộ vật phẩm trong kho hàng bí mật không thấy nữa, ngay cả lão gia của hắn cũng giống như thế, trên mặt đất chỉ có một vũng máu đỏ tươi nhắc nhở hắn rằng nơi này từng phát sinh chuyện gì.
Ra tay một phen tâm tình bần đạo phi thường thư sướng, có thu hoạch khổng lồ như vậy cả người ta tựa như tràn đầy lực lượng, hoạt động không biết mệt mỏi. Mau chóng chạy xung quanh tìm hiểu tình thế, bần đạo buồn bực phát hiện đại quân Nguyên tố Tinh Linh và đại quân Minh thần tốc độ tiến tới là nhất trí. Nói cách khác, sắp có hai tòa thành lớn sắp sửa bị bọn họ cùng nhau giày xéo. Đúng lúc hai tòa thành này đều là địa phương giàu có và đông đúc mà Mai Lặc chỉ điểm cho ta. Dưới bất đắc dĩ, ta chỉ dành phải sử dụng phân thân, chia binh ra hai đường cháy nhà hôi của.
Cứ như vậy, bần đạo vượt qua ba ngày cướp mệt nhọc và sung sướng. Thân là một kẻ chuyên nghiệp, trong vòng ba ngày bần đạo liên tiếp cướp bóc hơn mười tòa chủ thành, mỗi lần đặc biệt hốt đi sạch sẽ, không hề làm tổn hại danh tiếng Tam Hại chúng ta. Thu hoạch vô cùng phong phú.
Song ở ngày thứ tư, bần đạo đột nhiên phát hiện thân ảnh Athena ở trên chiến trường, chuyện này lập tức khiến cho ta chú ý.
Thì ra, ngày đó Da Cáp Đức hạ lệnh tất cả quân đoàn Thiên sứ đều phải ra tay trợ giúp, trong đó tự nhiên cũng bao gồm cả Athena và mấy ngàn thuộc hạ trực thuộc. Ngày hôm qua nàng mới chạy tới chiến trường, địch nhân phải đối mặt vừa vặn là Minh thần và quân đoàn Vong Linh. Tại ngày hôm qua chiến đấu, Athena biểu hiện dị thường xuất sắc, nàng dùng hai phân thân lĩnh quân đánh giặc. Phân thân thứ ba dùng Bát Trì Kính ẩn thân một bên quan sát thế cục chiến trường, không hề tự mình tham gia chiến đấu.
Dưới sự hướng dẫn của Athena, quân đội của nàng liên tiếp tiến hành chiến đấu trong phạm vi mấy tòa thành liền kề. Mặc dù mỗi lần đều bị phá thành mà chấm dứt, thế nhưng nàng bằng vào khả năng chỉ huy ưu tú, cương quyết từ trong đại quân Vong Linh đang bao vây mở ra một đường máu chạy thoát ra ngoài. Không chỉ có sát thương đại lượng Vong Linh, mà còn tổn thất rất ít.
Athena sở dĩ có biểu hiện thần kỳ như vậy, chủ yếu là vì nàng được báo trước hướng đi đại quân Vong Linh. Mặt khác, hai kiện thần khí của nàng là Chiến Tranh quyền trượng và Trí Tuệ thuẫn cũng tạo ra tác dụng quyết định. Cái trước có thể giúp cho nàng dễ dàng tiến hành gia trì pháp thuật cho thuộc hạ, lại còn là pháp thuật gia trì có hiệu quả kinh người. Nhờ có mấy pháp thuật hữu ích này thêm vào nên lực chiến đấu thuộc hạ của nàng tăng lên gấp nhiều lần. Cái sau thì có thể giúp cho nàng bảo vệ tốt bản thân ở trong loạn quân. Không cần phải sợ bị cao thủ ám sát.
Nàng vốn là thần chiến tranh, khả năng nắm vững chiến trường tinh chuẩn đến một cảnh giới kinh người, từ đó nàng mới có khả năng tạo ra nhiều kỳ tích như thế. Rất nhanh sau đó, biểu hiện xuất sắc của nàng hấp dẫn nhiều ánh mắt chiến hữu, những binh lính không có quan chỉ huy nhanh chóng đầu nhập vào hàng ngũ của nàng. Sau đó, một vài gã Thiên sứ chiến tướng cũng bắt đầu cam tâm tình nguyện nghe nàng điều khiển. Phảng phất như nữ Thiên sứ có đôi cánh màu vàng này chính là nữ thần thắng lợi hóa thân vậy. Nàng làm cho người ta thấy được lực lượng và lòng tin.
Dưới tình huống này, bên người Athena bắt đầu tụ tập càng ngày càng nhiều quân đội, uy tín của nàng trong lúc vô tình bắt đầu gia tăng. Ở trong quân đoàn Thiên sứ chậm rãi mọc rễ và tăng trưởng. Sau đó có một tòa đại thành do chủ soái lâm trận bỏ chạy, những Thiên sứ chiến tướng trong cơn tức giận cùng cực đề cử Athena lên làm chỉ huy tạm thời. Nhờ có nàng chỉ huy tòa thành kia kiên trì như một kỳ tích, kéo dài thời gian tấn công đại quân Vong Linh ra rất nhiều.
Thành tích này là tốt nhất ở trong tất cả những thành thị bị công hãm, thành khác nhiều nhất cũng chỉ trì hoãn được sáu bảy giờ mà thôi.Vì thế khi Athena lại dẫn dắt đại quân giết ra ngoài đi tới một tòa thành mới thì nàng được hoan nghênh nhiệt liệt, tiếp tục được đề cử làm quan chỉ huy tạm thời.
Nàng rất thích tìm Minh thần gây phiền toái, bần đạo không có xen vào, mà cũng lười quản chuyện đó. Chỉ có điều ta phi thường lo lắng vấn đề an toàn của nàng, dù sao thực lực của nàng chỉ là Thiên sứ chiến tướng mà thôi. Ở trong Thần Giới chiến tranh đang bộc phát mạnh mẽ thế này, mấy gã có thực lực cấp bậc này số lượng nhiều như lông trâu. Thiên sứ tám cánh cũng có mấy trăm người, lỡ may nàng bị phá mất một hai phân thân, sau đó bị lộ thân thể thật thì tương đối nguy hiểm .
Cho nên bần đạo bắt đầu nghĩ biện pháp liên lạc với nàng, cuối cùng ta nghĩ ra một chủ ý, đó chính là lặng lẽ độn thổ đến chỗ cách Athena không xa. Sau đó dùng tinh thần lực nói với nàng: "Em yêu, ta tới!"
Athena đang chỉ huy quân đội đột nhiên ngẩn người, sau đó mỉm cười tiếp tục ra lệnh chỉ huy mấy viên quan. Xong xuôi mọi viện nàng dùng Bát Trì Kính ẩn thân vào một chỗ bí mật, rồi lập tức dùng pháp thuật Tâm Tâm Tương Ấn kéo ra vào không gian của Bát Trì Kính.
Khi chúng ta gặp mặt vẫn đang duy trì tư thế chắp tay mà đứng, nhìn nhau mấy lần bỗng dưng thấy vui cười ha hả lên thành tiếng. Sau đó Athena khẽ tựa vào ngực ta, vừa thông qua Bát Trì Kính quan sát tình hình chiến đấu bên ngoài rồi cho phân thân đi làm việc, vừa nói với ta: "Chàng thật là giỏi nha, thế mà có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy, ta vốn tưởng rằng tối đa cũng chỉ làm thịt được gã Bỉ Đặc, xử lý thêm Thiên sứ trưởng mười cánh coi như xong. Không nghĩ tới chàng làm gọn ba tên Thiên sứ trưởng của Da Cáp Đức, rồi còn tổ chức được liên quân cường đại như vậy đánh lên Thần Giới, ha ha, chẳng lẽ chàng muốn trực tiếp giết chết Da Cáp Đức mới dừng tay hay sao?"
"Khà khà, đúng là ta có ý tứ này." Bần đạo ngay sau đó cười khổ nói: "Có một tên sắc quỷ như vậy làm cấp trên của ngươi, ta thật sự không yên lòng mà? Ta đành phải rút củi dưới đáy nồi, triệt để xử lý vấn đề dùm cho hắn vậy."
"Ngươi aa..a, đừng có nằm mộng." Athena cười nói: "Chủ thần đỉnh cấp mười hai cánh dễ dàng giết như vậy sao? Có cho là tất cả mọi người ở đây chết sạch, hắn cũng có thể an toàn chạy thoát!"
"Thành bại là do con người định !" Bần đạo nói: "Không làm thử thì sao biết rằng ta làm không được đây? Hắc hắc, cứ cho là làm ngoài sáng không được, ta không thể có ám chiêu sao? Nàng như thế mà cũng là một trong Tam Hại hả, ngay cả chuyện này cũng không nghĩ tới."
"Vậy chàng cứ chầm chậm làm thử đi, thế nhưng ta nhắc nhở chàng một câu, ngàn vạn lần đừng có tự động thủ làm thịt hắn, lấy thực lực của chàng bây giờ hắn thổi một cái cũng có thể tiêu diệt rồi, không thể để lộ ra bản thân, biết không?" Athena ân cần nói.
"Ha hả, yên tâm đi, ta tự biết suy xét, cho dù nàng có muốn ta cũng sẽ không tự thân đi ra động thủ, hắn còn không xứng mà. Rồi hãy nói, bản thân ta tự động thủ còn gọi là âm hiểm được sao?" Bần đạo đột nhiên cười gian nói: "Đúng rồi, nếu như ta muốn tiêu diệt Da Cáp Đức, nàng có tính toán gì không? Không phải là theo ta trở về, vào động phòng nhaa..a?"
"Chàng đó, nói thế nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện này, chờ chàng làm thịt xong Da Cáp Đức rồi lại nói sau." Athena cười nói: "Trong nhà đã có một đám rồi, còn không biết đủ sao?"