Text:
Theo tiếng gầm lên giận giữ của Athéna. nàng đột nhiên phân làm ba, sau đó tấn công về phía hai tiểu nha đầu không biết trời cao đất rộng.
Ba Athéna tay cầm một thương một còn một quyền trượng dựa theo vị trí tam tài trận pháp, đồng thời trọng điểm vây công Mân nhi. về phần Ái Liên Na thì bị một thuẫn bài trôi nổi gần không trung ngăn trở. Nàng đã sớm từ ta biết được sự lợi hại của trí tuệ chỉ thuẫn, biết tấm chắn thần khí này có thể phản lại hết thây công kích, cho nên không dám ngạnh kháng, chỉ có thể nghĩ biện pháp thoát ra sự ngàn trở của thuẫn bài đến cứu vây Mân nhi. Đáng tiếc nàng vẫn bị trễ không ít thời gian
Mà Mân nhi lúc này đã bị ba Athéna vày ở chính gần, nàng nằm mơ cũng không thể ngờ tốc độ của Athéna có thể nhanh đến như vậy. Trên thực tế, Athéna lúc ấy là lợi dụng vết nửt không gian tiến hành di động, cho nên nhìn chậm, kỳ thật trong nháy mắt đã đi tới. Kỹ xão có thể mê hoặc địch nhân như vậy có thể đánh cho địch nhân trở tay không kịp. Đây là một trong những kỹ xảo chiến đấu cấp cao nàng tự nghĩ ra.
Mân nhi chính là bị nàng tính kế như vậy, tiểu cô nương chưa kịp chuẩn bị tâm lý, trong lúc vội vàng, cũng chỉ đành đem hết toàn lực ra chống đỡ ba kiện thần khí kia. đừng nói nàng tay không, cho dù cầm thuẫn bài nàng cũng không thể đỡ được chiêu số tinh diệu của Athéna a? Đó đều là do ta một tay dạy cho. hơn nữa thêm vào tam tài trận, một khi triển khai, lại càng sắc bén vô cùng.
Mân nhi càn bản không ngăn cản được, ma pháp hộ bích lại càng dễ dàng sụp đổ. Chỉ trong nháy mắt nàng đã bị trúng mấy chục chiêu của Athéna, sau đó cả người như nhũn ra từ phía trên rơi xuống trên lưng hùng miêu. May mà Athéna hạ thủ lưu tình, bị thương nhưng không phế, nếu như thật sự là chiến đấu sinh từ, thì vào thời điểm này Mân nhi chỉ là cái xác không hồn.
Bất quá tiểu nha đầu cũng thực kiên cường, bị đánh đến thảm như vậy nhưng một tiếng cũng không kêu, cơ hồ lập Tức đửng trên lưng hùng miêu, vừa dùng thể chất ma tộc đặc hữu của mình tri ngoại thường, vừa bàn ra đừng đạo minh hỏa âm phong, giúp đỡ Ái Liên Na ngăn cản tập kích của Athéna. Muốn nói phòng ngự. thì phải nói đến Ái Liên Na, tiểu cô nương sau khi thấy tình cảm bi thảm của Mân nhi cũng không đám khinh thường nữa. lấy ra bạch sơn thuẫn bài, liều chết ngăn cản thế công như thủy triều của Athéna.
Ái Liên Na khác với Mân nhi. Mân nhi là một pháp sư, lực công kích cực mạnh nhưng mà cận chiến thì rất kém, cho nên, Athéna mới dễ dàng thoái mái đánh rơi Mân nhi như vậy, còn Ái Liên Na là một cuồng tín giã, coi như là nửa chiến sĩ, dùng tới thuẫn bài không ngờ đỡ được năm thành công kích của ba Athéna. mà ma pháp thuẫn của nàng lại đặc biệt mạnh mẽ, thay nàng đỡ được ba thành công kích, còn lại hai thành, Ái Liên Na rõ ràng dựa vào thân thể mạnh mẽ của chính mình ngạnh kháng, hơn nữa hùng miêu và Mân nhi hỗ trợ kiềm chế, vì thế, Ái Liên Na không ngờ ở gần không trung đối công với Athéna đến mấy phút.
Tuy rằng Ái Liên Na bị đánh đến cả người toàn vết thương, nhưng mà vẫn không quên dùng hắc thủy kiếm tiến hành phản kích. Điều làm làm cho Athéna rất kinh ngạc, thầm nói. thật không nghĩ tới tiểu nha đầu này có tiềm lực như thế, chẳng thể trách trẻ tuổi như vậy đã được Vong Ưu thu làm thần thị. Vậy để ta nhìn coi ngươi rốt cuộc có bao nhiêu bản sự.
Nghĩ vậy thế công của Athéna lại gia tăng, lúc này nàng cơ hồ là toàn lực xuất thủ, không chỉ có lực đạo mãnh liệt như núi, hơn nữa góc độ cũng càng thêm sắc bén. Rốt cục, bạch sơn thuẫn bài chịu không nổi thế công mãnh liệt như thế, trực tiếp bị đánh nát, mảnh vụ rơi đầy đất. Ái Liên Na đương trường ngây người. Đây là bão bối lần đầu tiên ta tặng cho nàng, nàng luôn coi đây là bão bối mang ý nghĩa kỷ niệm, nhìn thấy nó vỡ trên tay mình, trong lòng nhất thời có một cảm giác mất mát.
Athéna thì không biết điều này, nàng nhìn thấy Ái Liên Na tại thời điểm chiến đấu không ngờ ngẩn người, lập tức phi thường thất vọng, có chút cảm giác hận luyện sất thành thép, vì cho Ái Liên Na một cái giáo huấn khắc sâu, làm cho sau này không phạm sai lầm tương tự nữa. Athéna cho Ái Liên Na ăn một đòn nghiêm trọng như gió bão mưa rào, trực tiếp đem Ái Liên Na đánh thành đầu heo.
Nguyên bản Athéna nghĩ đến đây ít nhất có thể làm cho Ái Liên Na ổn định lại. nhưng không ngờ sau khi rót xuống Ái Liên Na rất nhanh lại lần nữa bỏ lên. hơn nữa tổn thương trên người đã hoàn toàn hồi phục. Nàng đau lòng cầm mảnh vụn của thuẫn bài, nước mắt chảy ra ào ào, giống như là hài tử bị người ta phá đồ chơi, lập tức giận dữ hét lên :"Ta đánh chết đồ hỗn đản nhà ngươi."
Athéna thế mới biết chính mình đã phạm phải chuyện điên rồ, bất quá, sự tình đã đến nước này cũng không thể dừng lại giãi thích a? vẫn là trước tiên phóng tay giáo huấn nàng một chút, dù sao ngày sau tự nhiên có người giúp nàng giãi thích, về phần khối thuẫn bài kia. chỉ cần thu thập mảnh vụn, nhiều nhất chẳng qua là đúc lại một lần nữa. không có gì lớn, chẳng thà nhân cơ hội này, cho nàng một bài học, miễn cho nàng ngày sau luôn xúc động.
Nghĩ vậy, Athéna hạ quyết tâm, vài chiêu đã đem Ái Liên Na đang xúc động đánh gục xuổng. Nhưng mà Ái Liên Na quả thật là ừàu bò, mỗi lần bị đánh gục xuống là lại một lần nữa đứng lên. phòng ngự biến thái cùng lực khôi phục của Ái Liên Na vào lúc này đặc biệt hữu hiệu. Athéna đánh cũng đã có chút nương tay. nhưng mà người ta cũng không hề có việc gì. Athéna cũng ăn không tiêu sự bền bỉ của Ái Liên Na, nàng phòng đoán, chỉ sợ cường độ thân thể của Ái Liên Na, bao gồm lực lượng, phòng ngự cùng lực khôi phục đều có thể so sánh với một con Long Tộc trưởng thành, kết luận này ngay cả Athéna cũng giật mình không thôi.
Mân nhi mở đầu còn khuyên bão Ái Liên Na Đừng xúc động, nhưng mà Ái Liên Na càn bản không nghe, bất đắc dĩ. Mân nhi đành phải cùng hùng miêu gia nhập trận loạn chiến này. Đáng tiếc bọn họ không có sự phối hợp, bị Athéna chia ra đánh từng người, chẳng qua Athéna hạ thủ lưu tình, mới không xuất hiện thương vong thôi.
Tóm lại, trận chiến này đánh từ lúc ban ngày thẳng đến khi trời tối đen. Mân nhi đã trực tiếp bị đánh gục xuống, rốt cuộc không đứng dậy nổi. hai con hùng miêu cũng hô hấp nặng nẻ. trên thân thể đều là dấu vết bị người đánh, lòng trên người bọn hắn đều bị mồ hôi và máu loãng thấm ướt, bộ dáng vô cùng thê thảm. Mà Athéna cũng là hít thở khó khàn, chỉ có Ái Liên Na vẫn còn lực lượng tái chiến.
Athéna phục nàng ta rồi, mỏi mệt khoát tay nói hôm nay mệt rồi, ngừng đánh một ngày, buổi sáng ngày mốt, tại địa phương cách chỗ này sáu mươi làm dặm về hướng đòng, chúng ta lại tiếp tục." Nói xong, cũng không đợi Ái Liên Na đáp ứng, trực tiếp hóa làm một đạo kim quang rời đi.
Nàng xem như hoàn toàn sợ Ái Liên Na, tiểu nha đầu này bị Athéna đánh trên vạn lần, nhưng vẫn còn sung sức. Ngay cả bản thân Athéna cũng mệt chết đi được, nếu như đây là sinh từ quyết đấu. Athéna đã sớm dùng lực không gian đem Ái Liên Na phân thây phân thây nhưng hết lần này đến lần khác vẫn không thể đả thương này. Vì thế cái loại chiến thuật liều chết này của Ái Liên Na lại làm khó Athéna. Thật vất vã tới lúc trời tối. nhanh chóng kiếm cớ chạy trốn.
"Đáng giận, chạy thật nhanh." Ái Liên Na đuổi không kịp. giậm chân một cái, sau đó tức giận nói :"Ngày mốt gặp lại, nhất định phải đánh cho nàng ta khuôn mặt nở hoa."
" Ái Liên Na!" Mân nhi nằm thẳng cẳng ở một bên hữu khí vô lực kêu.
"Ta ở đây!" Ái Liên Na đáp một tiếng, sau đó nhanh chóng chạy tới đem Mân nhi đỡ ngồi dậy. quan tâm hỏi, "Mân nhi. ngươi làm sao thế? Không sao chứ?"
"Không sao? Xương cốt cả người ta đều nát nhừ rồi." Mân nhi mang theo tiếng khóc nức nở nói: "Nữ nhân biến thái kia đi rồi sao?'
"Ân, chạy mất rồi, thật đáng giận." Ái Liên Na oán hận nói.
"Chạy trốn?" Mân nhi kinh ngạc nói rõ ràng là nàng ta chiếm thượng phong a?"
"Ai nói?" Ái Liên Na bất mãn nói: "Ngươi là không thấy nàng ta mệt đến nỗi cơ hồ đũng không phải, nếu không phải nàng ta chạy nhanh, ta đã sớm đem nàng thu thập."
"Ngươi cũng Đừng bốc phét." Mân nhi cười khổ nói :"Chì bằng bản lãnh của nàng, hôm nay nếu muốn giết chúng ta, thật sự là quá dễ dàng, ta xem là nàng ta cố ý nương tay."
"Nhưng mà chúng ta không phái là địch nhân sao? Nàng vì sao lại buông tha cho chúng ta chứ?" Ái Liên Na khó hiểu hỏi.
" Đương nhiên nàng khẳng định có âm mưu rồi." Mân nhi đột nhiên nhớ tới cái gì. hôi Đúng rồi. nàng lúc gần đi nói cái gì vậy? Quyết đấu hôm nay là ai thắng?"
"Nàng nói ngùng đánh một ngày, bão chúng ta ngày mốt tại địa phương cách nơi này sáu mươi làm dặm về phía đòng lại tiếp tục quyết đấu." Ái Liên Na hung tợn nói :"Ngày mốt ta nhất định cho nàng ta biết tay."
"Ngày mốt? Tại sao là ngày mốt? Thời gian ngày mốt. thương thế của chúng ta đã có thể hoàn toàn bình phục, chẳng lẽ nàng ta không biết sao?" Mân nhi nghi hoặc hôi han :"Với lại tại sao phải thay đổi địa phương? Nơi này không phái rất tốt sao?"
"Nơi này tốt cái gì a?" Ái Liên Na cười nói :"Ngươi tự nhìn xem nó thành cái dạng gì rồi?"
"A?" Mân nhi vừa nghe, nhanh chóng nhìn xung quanh, lúc này mới phát hiện, chiến đấu kịch liệt một ngày, đã hoàn toàn đem nơi này phá hủy. rùng cây rậm rạp đã hoàn toàn biến mất. thay vào đó là một cái hố to, trong cái hố nơi nơi đều có vết tích của các loại hòa diễm, còn có rất nhiều hố sâu và khe nứt, đã không còn thích hợp làm chiến trường.
"Kỳ quái!" Mân nhi nhìn thấy dấu vết chiến đấu thảm thiết như vậy phi thường khó hiểu nói Pháp thuật của nàng ta rất mạnh, nhưng không đến mức chí mạng, nàng ta dường như cùng mặt đất có cừu oán, rất nhiều đại chiêu cường hãn đều là công kích vô ích trên mặt đất. Ta có thể khẳng định nàng ta không có bị bệnh, làm ra như vậy, khẳng định không muốn người khác nhận ra Bí mật."
"Bí mật gì?" Ái Liên Na tò mò hỏi.
" Bây giờ còn chưa đoán ra, đại khái sau này sẽ biết. "Mân nhi nói :"Lần sau gặp lại, chúng ta nhìn xem nàng ta có âm mưu gì nói sau."
"Được, hôm này cũng không còn sớm, ta đỡ ngươi dậy." Ái Liên Na nói xong đỡ Mân nhi
lên.
Mân nhi đương trường kêu 'a' một tiếng, sau đó kêu lên :"Nhẹ nhàng chút a? Ta cũng không phải là ngươi."
"Thật xin lỗi, ta làm đau ngươi à?" Ái Liên Na vội vàng xin lỗi nói. "Ta sẽ nhẹ nhàng một chút."
"Ân!" Mân nhi đáp một tiếng, đột nhiên nhớ tới một chuyện, sau đó dùng ngữ khí phi thường đau khổ oán giận nói với Ái Liên Na Ngươi hôm nay rốt cuộc phát điên gì a? Không nên xúc động như vậy chữ. phối hợp một lần được không? Ngươi nhìn xem ngươi, xúc động lên là đem chúng ta ném qua một bên, làm hại chúng ta bị người ta tiêu diệt từng ngươi, ngươi da dày thịt béo không sợ đánh, nhưng ta thì khác nha? Đáng thương cho thân ta, bị đánh đến đi đũng không nổi."
" Rống, rống, rống." Hai còn hùng miêu kia cơ hồ bất mãn đồng thời hướng Ái Liên Na rống lên.
"Thật xin lỗi." Ái Liên Na nhanh chóng xin lỗi, sau đó giãi thích :"Tấm thuẫn bài kia là lễ vật lần đầu tiên gặp mặt phu quân tặng cho ta, ngươi ta luôn rất quỷ trọng, nhưng mà bị nữ nhân hỗn đản kia đánh nát, cho nên ta trong cơn giận dừ mà mất đi lý trí." Nói xong, Ái Liên Na cảm thấy buồn bã.
"Ai nha. nguyên lai là như vậy a?" Mân nhi cười khổ nói :"Tấm thuẫn bài kia. chỉ cần còn tài liệu, nhờ phu quân làm lại một cái nữa cho ngươi không phải là xong sao? Đảm báo là vừa ráp xong, kiểu dáng khẳng định giống nhau, có cần phải xúc động như vậy không? Lần sau cũng không nên như thế nữa."
" Đúng vậy!" Ái Liên Na vỗ trán nói Ta làm sao lại không nghĩ tới, ngươi trước tiên chờ một chút, ta đi thu thập các mảnh vụn." Nói xong trực tiếp buông Mân nhi ra, tự mình chạy qua một bên bắt đầu thu thập mảnh vụn.
"Ai u!" Mân nhi vốn đũng không vùng, toàn bộ nhờ Ái Liên Na chống đỡ mới có thể đi đường. Ái Liên Na này đột nhiên chạy đi. dưới tình huống không kịp đề phòng, Mân nhi ngã cái phịch xuống đất. Cái Mông của nàng thịt dày. là bộ vị Athéna trọng điểm đã kích, hiện tại cũng đã sưng vù, bị cú này, Mân nhi đau kêu cha gọi mẹ, nàng từ nhỏ là công chúa nuông chiều từ bé, làm sao có thể chịu được a? Cho nên trực tiếp kêu lên.
" Ái Liên Na đồ xấu xa, ngươi muốn giết ta sao?" Mân nhi tức giận tới mức mắng.
"Thật xin lỗi, chuyện này, hắc hắc, quả thật là nhất thời sai lầm, sai lầm thôi." Ái Liên Na nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, nhanh chóng trở lại giãi thích. Sau đó nói :"Trời tối rồi nên ta phái vội a?"
"Ngươi vội có tác dụng gì? Cho người tìm đến sáng cũng chưa chắc đủ a?" Mân nhi cười khổ nói.
"Vậy ngươi nói làm sao bày giờ?" Ái Liên Na liền vội vàng hỏi.
" Ai! Để đó cho ta." Mân nhi bất đắc dĩ nói :"Mệnh của ta làm sao lại khổ như vậy a?" Nói xong, theo tay của nàng vung lên. dùng ma lực còn sót lại triệu hồi ra một đoàn sinh vật ma giới bì tạp khâu, chừng hơn một ngàn con, bọn nó đều to bằng con mèo nhỏ, lòng vàng, bởi vì chúng nó ăn chất thải lâu năm cho nên rất là hỏi.
Mân nhi bịt mũi ra lệnh :"Đem toàn bộ mảnh kim chúc trong chu vi mười dặm tập trung lại đây cho ta." Nói xong, lôi kéo Ái Liên Na nói Đi nhanh lên. hôi chết đi được.
Ái Liên Na chịu không nổi mùi hôi này, vội vàng ôm lấy Mân nhi. cời lên lưng hùng miêu rời đi. Chạy được hơn mười dặm mới coi như không còn hỏi nữa. Ái Liên Na lúc này mới nói: "Những vật nhỏ kia ngươi tìm đến là gì vật, như thế nào hỏi như vậy a?"
"Chúng nó là một loại sinh vật ma giới cấp thấp nhất, tên là bì tạp khâu, dựa vào ăn phân của động vật trên thào nguyên mà sinh tồn. ngươi nói có thể không hôi sao?" Mân nhi cười khổ giãi thích nói.
"Thực ghê tởm, vậy ngươi còn gọi chúng đến làm gì chứ?" Ái Liên Na khó hiểu hỏi.
"Chúng nó tuy rằng ghê tởm, nhưng mà lại có sở trường tìm kiếm vật phẩm, chúng ta thường xuyên dùng chúng nó quét dọn chiến trường, đảm bảo một cái cúc áo cũng không bỏ sót." Mân nhi cười nói : "Ngươi cứ yên tâm, chờ chúng ta ngày mốt đi qua nơi này. đảm bảo những mảnh vụn đã được thu thập đầy đủ."
"Nhưng mà sẽ làm cho mảnh vụ dính mùi hỏi." Ái Liên Na phi thường bất mãn nói :"Thật sự là buồn nôn a."
"Ha ha. dù sao cũng phái về luyện lại trong lò, đến lúc đó mùi gì cũng không còn lưu lại." Mân nhi cười nói : "Nhưng chung quy để tự ngươi tìm thì sao? Địa phương lớn như vậy, nhiều mảnh vụn như vậy, cũng đủ cho ngươi tìm mấy tháng."
" Ai. quên đi. cứ như vậy đi. chẳng qua kêu phu quân luyện thêm mấy lần." Ái Liên Na bất đắc dĩ nói.
"Ha ha!" Mân nhi mỉm cười, không nói gì thêm, hai người cứ như vậy về tới thiết bích quan.
Sau khi về đến quan khẩu, Thương Long Giác và quân đoàn trường Tốc Đạt Lạp đã sớm chờ không được vội vàng đón chào. Nếu hai người kia xây ra vấn đề, bọn hắn cũng không có mặt mũi nào ăn nói với ta a? Đến lúc đó chỉ có nước tự sát tạ tội, cho nên nhìn thấy các nàng an toàn trở về hai người cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Bất quá, sau khi nhìn thấy bộ dáng chật vật của các nàng, cũng là hít một hơi lạnh.
Mân nhi mới xuất quan, còn chưa từng biểu hiện ra thực lực. nhưng mà sự cường hãn của huyết ma nữ Ái Liên Na thì mọi người đều biết, còn có hai siêu cấp ma thú quang ám thánh hùng, lại bị người ta đánh cho chật vật như thế, đối thủ của các nàng mạnh mẽ đến nhường nào là có thể tường tượng.
"Các người đều không có việc gì chứ?" Thương Long Giác đầu tiên khẩn trương hỏi.
"Chúng ta không có việc gì. không có thương tổn gì. chỉ là có chút mệt mà thôi." Mân nhi hữu khí vô lực nói.
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi a!" Thương Long Giác yên lòng.
"Vậy quyết đấu cuối cùng ai thắng ai bại?" Quân đoàn trường Tốc Đạt Lạp tiếp theo hỏi.
Mân nhi sợ Ái Liên Na lắm miệng, nói ra những lời không thỏa đáng, vạn nhất Ái Liên Na nói một câu 'Chúng ta đánh không lại nữ nhân kia', như vậy rất đã kích sĩ khí. cho nên Mân nhi giành nói, "Coi như ngang tay đi."
"Ngang tay?" Thương Long Giác vội vàng hỏi :"Vậy kết quả tính thế nào đày?"
"Đương nhiên là sau này đánh tiếp." Mân nhi nói :"Athéna nàng ta tự mình chủ động ngừng đánh một ngày, ngày mốt tiếp tục chiến đấu. Được rồi, nếu không có chuyện gì, chúng ta muốn đi nghỉ ngơi, dành sức chiến đấu sau này."
Mân nhi cố ý cường điệu Athéna chủ động yêu cầu ngùng đánh, làm như vậy để cho bộ hạ có suy nghĩ rằng đây là Athéna bản thân chịu không được, mới yêu cầu như vậy. Kể từ đó, những người bên dưới sẽ cho rằng chúng ta nắm chắc thắng lợi. mà Giáo Đình thì ở vào thế hạ phong. Cũng là vì gia tăng sĩ khí. tàng lên tin tưởng tất thắng của bộ hạ, tại gần lúc chiến tranh thế này, thủ đoạn như thể là hoàn toàn cần thiết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Quả nhiên, sau khi nghe mấy lời này của Mân nhi. quân đoàn trường Tốc Đạt Lạp sắc mặt tốt lên rất nhiều, có thể nhìn ra tâm tình cũng trở nên phi thường tốt. Gia hão đáng thương đến hiện tại còn chưa biết, mình đã định là quân cờ bị ném bò.