Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 616: Bảo bối Hỏa Tổ lưu lại





"Xem ra chúng ta chỉ có nước đợi mà thôi." Hỏa phượng hoàng bất đắc dĩ nói, đột nhiên nàng dường như nhớ ra điều gì đó, quay sang hỏi ta: "Xin hỏi các hạ tới nơi này có chuyện gì không? Không phải là đặc biệt tới nói cho chúng ta biết tin tức Hỏa Tổ đó chứ?"

"Đương nhiên là có chuyện, lại là chuyện trọng yếu nhất." Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Dĩ nhiên còn có vài chuyện khác, nói thật vậy, ta đụng phải đại phiền toái."

"Ha hả, nói đi, có phải muốn tìm đả thủ (tay đấm, đánh thuê) hay không? Ở nơi này, chúng ta không thiếu nhất chính là thứ đó." Một đầu Hỏa long cười nói: "Nhìn trên phân thượng ngươi là người thừa kế Hỏa Tổ, chúng ta cũng có thể giúp ngươi một phen."

"Không sai. Trên người của ngươi có khí tức Hỏa Tổ làm cho ta rất thích, nhìn dáng vẻ của ngươi coi như là một nửa sinh vật hỏa nguyên tố rồi, sau này sẽ là một thành viên trong gia đình chúng ta, ai dám khi dễ ngươi chúng ta nhất định đốt hắn thành tro bụi giúp ngươi." Một con Hỏa phượng hoàng nói.

"Đồng ý, sinh vật Hỏa Nguyên Giới chúng ta là đoàn kết nhất, bất luận một ai bị khi dễ, tất cả chúng ta sẽ cùng lên hỗ trợ ." Một gã người lửa nói: "Không cần phải khách khí, nói ra hắn là ai, bằng vào bảy người chúng ta, dù có là chủ thần đỉnh cấp cũng có thể xử đẹp hắn."

"Ha hả, đa tạ các vị ưu ái, thật ra đối thủ lần này chính là người chim." Bần đạo cười nói.

"Người chim?" Bảy tên vừa nghe xong lập tức giận dữ tuôn trào. Hỏa phượng hoàng nổi giận đùng đùng hỏi: "Tại sao lại là bọn khốn kiếp này? Vừa lúc nợ cũ nợ mới cùng tính một lượt. Nói một chút, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

"Ài, nói ra thì rất dài dòng..." Bần đạo thở dài một hơi. Sau đó, ta giảng thuật chân tướng mọi chuyện, từ khi Tự Nhiên thần giáo bị làm hại, nói cho đến hiện tại. Cuối cùng ta nói với bọn họ: "Lần này Giáo Đình tiến công rõ ràng là nhắm vào ta, thật ra là vì hãm hại nữ thần Tự Nhiên. Ta đã mời nàng đi khắp nơi tìm kiếm chư thần liên hợp lại đối kháng người chim. Hơn nữa, đến lúc đó nếu có thể liên lạc với ba vị chủ thần đỉnh cấp, ta sẽ mời bọn họ xuất thủ giải trừ phong ấn cứu Hỏa Tổ ra."

"Thì ra là như vậy." Hỏa phượng hoàng lập tức nói: "Không phải nói nhiều, chỉ cần nhìn ân nghĩa ngươi cứu được Hỏa Tổ, tất cả chúng ta nghe theo lời ngươi."

"Đúng, chúng ta nghe theo lời ngươi, nói đi, muốn chúng ta giúp ngươi như thế nào? Có phải hiện tại cùng ngươi giết lên Thiên Giới?" Hỏa long lớn tiếng hỏi.

"Hiện tại chưa phải là thời cơ để các ngươi xuất hiện." Bần đạo vội vã khuyên can: "Các ngươi đều là người có thân phận, làm sao có thể dễ dàng xuất hiện đây. Chúng ta phải chờ khi đám người chim lộ ra lá bài tẩy lại mời các ngươi hiện ra, đến lúc đó khẽ ho vài cái là có thể hù dọa bọn họ bể gan chết tốt rồi."

"Tốt, cứ làm như thế." Hỏa phượng hoàng gật đầu nói. Những người khác cũng tỏ vẻ đồng ý. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com

"Vậy thì các ngươi có phương pháp gì để trực tiếp xuất hiện tại vị trí đại quân bên ta hay không?" Bần đạo hỏi: "Tốt nhất vừa xuất hiện là tiến vào trạng thái chiến đấu ngay, đừng có chơi trò không gian truyền tống như đám người chim kia, hao phí thời gian lâu lắc. Các ngươi có không?"

"Dĩ nhiên không có." Hỏa phượng hoàng bất đắc dĩ nói: "Trừ phi ngươi mở được Truyền Tống Môn, nếu không chúng ta vẫn phải vượt qua không gian trói buộc, chỉ có sinh vật hỏa nguyên tố cảnh giới Vương cấp trở lên mới ra vào được. Thực lực bọn họ tương đương Thiên sứ sáu cánh, số lượng không có nhiều lắm. Hơn nữa vị trí xuất hiện cùng với vị trí ngươi chỉ định sẽ xuất hiện có chút chênh lệch."

"Nhỏ cỡ nào?" Bần đạo hỏi một cách yếu ớt.

"Trong vòng trăm dặm, yên tâm, chúng ta có thể đi qua rất nhanh thôi." Hỏa phượng hoàng nói.

"Trời đất ơi, trên chiến trường khắp nơi đầy người, ta đi đâu tìm cho ngươi đất trống có phương viên trăm dặm?" Bần đạo cười khổ nói: "Biện pháp này tuyệt đối không được, nếu như các ngươi rơi vào trong đội ngũ ta khẳng định đốt chết không biết bao nhiêu người của ta, nhưng nếu như lọt vào trong đội ngũ địch nhân, ngươi cảm thấy người ta có thể để cho các ngươi rảnh rỗi sao? Tám phần sẽ bị đám người chim bao vây tiêu diệt ngay."

"Vậy thì chúng ta chỉ có thể thông qua cánh cửa không gian rồi, nhưng mà mở ra cánh cửa không gian để vận chuyển quân đội đông đảo như vậy sẽ hao phí nguồn năng lượng khổng lồ, hơn nữa cánh cửa mở ra cũng nhỏ đặc biệt làm trì trệ tốc độ. Ảnh hưởng rất lớn đến mục đích nhanh chóng đầu nhập chiến trường." Hỏa phượng hoàng bất đắc dĩ nói: "Ài, thật là nhức đầu."

"Nếu như ngươi có được thần khí Hỏa Tinh giới chỉ mà Hỏa Tổ lưu lại, vậy thì không có vấn đề gì rồi." Một con Hỏa long nói.

"Cái gì là Hỏa Tinh giới chỉ?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Chính là thần khí duy nhất do Hỏa Tổ chế tạo, nó dùng một viên cực phẩm ma tinh mạnh nhất phát hiện ở Hỏa Nguyên Giới chế tạo ra. Nghe nói năng lượng ở trong ma tinh này cực kỳ hùng hậu, cơ hồ bằng với ma hạch Hỏa Tổ." Hỏa phượng hoàng giải thích: "Hỏa Tổ trong lúc vô tình dạo quanh Hỏa Nguyên Giới phát hiện ra nó, sau đó chế tạo thành một chiếc nhẫn."

"Chiếc nhẫn này có thể giúp tăng cường uy lực Hỏa hệ pháp thuật trên diện rộng, thậm chí có thể gia tăng lên gấp mấy lần. Mặt khác, bởi vì năng lượng Hỏa hệ của nó quá kinh khủng, cho nên chỉ cần đưa vào một ít năng lượng Hỏa hệ là có thể từ trong chiếc nhẫn bức ra một luồng năng lượng vô sắc có uy lực cường hãn." Một gã người lửa giải thích: "Đây là luồng năng lượng mạnh mẽ không có gì không thể phá, có thể sử dụng nó như vũ khí đao kiếm vậy."

"Mà điểm đáng sợ nhất của nó chính là nhiệt độ cao đến trình độ không thể do lường được, cho nên nó có thể cắt rách không gian." Gã người lửa dùng thần thái kính ngưỡng vô hạn nói: "Chúng ta từng nhìn thấy qua, Hỏa Tổ sử dụng nó dễ dàng mở ra không gian trên trăm dặm, tạo ra một cánh cửa không gian lớn siêu cấp. Chỉ cần ngươi có được nó là có thể làm cho chúng ta xuất hiện ở bất kỳ địa điểm và thời gian nào rồi."

"Hỏa Tổ lúc ấy tại sao không mang nó theo?" Bần đạo kỳ quái hỏi: "Hắn không biết vật này có thể gia tăng lực chiến đấu của hắn sao?"

"Ngài ấy dĩ nhiên biết, chẳng qua khi đó ngài ấy đi gấp quá, cho nên không kịp mang theo mà thôi." Hỏa phượng hoàng giải thích: "Vì muốn gia tăng uy lực chiếc nhẫn này thêm một cấp, bình thời Hỏa Tổ không mang nó theo, mà đặt ở địa phương nóng nhất tiến hành hấp thu hỏa năng lượng. Ai dà, không ngờ quyết định này lại dẫn đến ngài ấy không có cơ hội sử dụng chiếc nhẫn này, nếu không cũng sẽ không bị đám người chim kia đánh bại rồi."

"A…, trên đời còn có chiếc nhẫn lợi hại như thế? Bản thân ta cũng muốn kiến thức một chút, không biết nó nằm ở nơi nào?" Bần đạo cười hỏi.

"Nó được đặt ở trên Hỏa Tỉnh (miệng giếng lửa), nơi đó nhiệt độ quá cao, chúng ta không thể đến quá gần, tiểu huynh đệ, ngươi cần phải nghĩ kỹ đó?" Hỏa long khuyên ta.

"Ha hả, nhiệt độ cao ta không sợ, chẳng qua vật này là bảo bối của Hỏa Tổ, ta cứ lấy đi như vậy tựa hồ không thích hợp cho lắm?" Bần đạo giả bộ khó khăn nói thử.

"Không có, bản thân Hỏa Tổ từng nói qua, nếu như có ai đủ năng lực lấy được nó, người đó chính là chủ nhân của nó." Hỏa phượng hoàng cười nói: "Mặc dù lão nhân gia chỉ dùng nó để khích lệ chúng ta tu luyện, nhưng mà lấy danh dự Hỏa Tổ mà nói, chuyện này tuyệt đối là chân thật, chỉ cần ngươi có thể lấy được thì chính là chủ nhân mới của nó."

"Ha hả, đã như vậy ta đây sẽ không khách khí." Bần đạo mỉm cười nói: "Kính xin quý vị dẫn đường giúp ta, ta đi thử vận khí xem nào!"

"Được rồi, ngươi cũng không nên thể hiện thái quá, không được thì nên lui về." Hỏa phượng hoàng khuyên ta một câu. Sau đó bọn họ mang theo ta nhắm hướng sâu trong Hỏa Nguyên Giới bay đi. Tốc độ của chúng ta rất nhanh, bần đạo ngự kiếm thuật tăng lên đến cực hạn mới miễn cưỡng đuổi kịp bọn họ, quả thực là nhanh như điện chớp, dù vậy chúng ta cũng phải bay vài canh giờ mới tới.

"Ha hả, tốc độ tiểu huynh đệ thật không kém, mặc dù thực lực còn kém chúng ta không ít, thế nhưng không có bị chúng ta hất ra xa, pháp thuật phi hành của ngươi cũng tốt thật." Một con Hỏa Long vừa cười hắc hắc vừa nói.

Trời đất, ta còn đang tự hỏi bọn họ vì sao chạy nhanh như vậy, thì ra là muốn thử dò xét ta đây? Bần đạo không khỏi cười khổ nói: "Ta đã dốc hết toàn lực rồi, chạy thêm chút nữa là mệt mỏi gãy chân như chơi đó. Đúng rồi, chúng ta vì sao không thuấn di tới đây cho nhanh? Ngu ngốc chạy đến nổi một thân ướt mồ hôi để làm gì nhỉ?" Ta đoán chừng chạy một trận này cũng không dưới vạn dặm, sắp mệt chết đến nơi rồi.

"Ha hả, không phải chúng ta không muốn dùng, mà là nơi này nhiệt độ quá cao, năng lượng không gian ba động rất kịch liệt, pháp thuật không gian ở chỗ này dễ dàng mất đi hiệu lực, chuẩn bị không tốt sẽ bị cuốn vào không gian loạn lưu ngay, đến lúc đó muốn trở về cũng không được." Hỏa phượng hoàng giải thích: "Lực lượng của chúng ta so với thiên uy tự nhiên vẫn còn rất nhỏ bé."

"À, thì ra là như vậy." Bần đạo vừa nói vừa đánh giá hoàn cảnh chung quanh, dung nham nơi này đã hoàn toàn biến thành màu vàng tản ra quang mang chói mắt, thậm chí thể chất ta đây đã miễn dịch thuộc tính hỏa cũng cảm thấy nóng đến chịu không nổi, bất đắc dĩ ta đành phải lấy Hỗn Thiên Lăng ra để hộ thân, lát sau mới cảm thấy khá hơn một chút.

"Khi đi vào bên trong trên ngàn dặm sẽ có một cái Hỏa Tỉnh khổng lồ, nơi đó chính là địa phương Hỏa Tổ lưu lại bảo bối, lấy thực lực của chúng ta chỉ có thể ngươi đến đây thôi." Hỏa phượng hoàng cười nói: "Nhìn bộ dạng ngươi hiện tại còn khá dễ dàng. Hơn nữa bên cạnh ngươi có bảo vật kia, tựa hồ cũng có hi vọng lấy được thần khí Hỏa Tổ lưu lại đấy."