Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 986 - Một Người… Cũng Đừng Hòng Trốn!!!




"Ca ca ca!"

Khoảnh khắc chưởng đao hạ xuống, mặt đất rung chuyển dữ dội, một vết nứt dữ tợn bị xé rách ra, lan tới vài trăm mét, mang theo thần uy đất rung núi chuyển!

"Cái gì?" Nhưng cùng lúc ấy, con ngươi của Trình Bằng Vân chợt co rút lại.

Bởi vì Tô Trường Không bên kia vẫn vững vàng đứng tại chỗ, không nhúc nhích mảy may.

Phải biết rằng ngay vừa nãy, khi chưởng đao trên tay gã hung hăng chém xuống bả vai Tô Trường, nó lại phản hồi trở về một loại cảm giác lực bất tòng tâm, giống như tiểu hài tử đối mặt với người lớn, dù bản thân có dùng hết toàn lực, cũng không thể gây ra một chút thương tổn nào cho đối phương.

"Cũng không tệ... chỉ kém hơn Thiên Long Chiến Khôi kia một chút, nhưng còn kém ta xa lắm!" Tô Trường Không ngẩng đầu nhìn Trình Bằng Vân giống như đang nhìn một người chết.

Lại nói, hắn đã ăn thịt cả trăm con dị thú, thể phách phát triển cực nhanh.

Sau khi tu luyện Cự Kình công đến thập nhất cảnh, Cự Kình chân khí tràn ngập từng tấc máu thịt, gân cốt khắp toàn thân, khiến cho trình độ mạnh mẽ của cơ thể hắn đã đuổi kịp cấp Võ Thánh, có thể so sánh với Thiên Long Chiến Khôi được tẩm bổ hai, ba ngàn năm trong Hóa Long môn lúc trước.

Nói cách khác, chỉ dựa vào cơ thể dũng mãnh này, hắn đã đủ khả năng quét sạch tới 99% Tiên Thiên võ giả!

Đúng là Trình Bằng Vân này rất mạnh, sau khi đối phương kích phát thần thông bên trong Huyết Thần Chủng, chỉ một quyền một chưởng đơn giản cũng mang theo uy năng khai sơn liệt thạch.

Nhưng Tô Trường Không hắn chạm trán với đối phương lại giống như một người trưởng thành đụng độ với một đứa trẻ, dù đứa trẻ nọ có dùng hết sức vung quyền, cũng chẳng mang lại chút tác dụng gì, nhiều nhất chỉ khiến hắn hơi đau đau thôi.

"Chết!" Mí mắt Trình Bằng Vân giật giật, tóc gáy dựng thẳng đứng lên.

Gã nhận ra, trình độ khủng bố của Đao Vô Phong trước mắt này đã vượt quá sức tưởng tượng của mình.

Và gần như là xuất phát từ bản năng, từng nhánh kinh mạch trên tầng da thịt màu bạc của gã lập tức nổi gồ lên như những con giun.

Chỉ trong nháy mắt, Trình Bằng Vân đã thúc đẩy sức mạnh lên đến trình độ cực hạn.

Một bàn tay khác giận dữ chụp vào mặt Tô Trường Không, muốn bóp nát đầu hắn.

"Kẻ phải chết chính là ngươi!"

Cũng vào lúc này, Tô Trường Không chợt động, hắn hơi lui về phía sau nửa bước, cung bộ xuất quyền!

"Bụp!"

Một quyền vô cùng đơn giản được tung ra, nhưng lại khiến cuồng phong cuốn động, từng tảng đá to bằng đầu người cũng bị cơn gió ấy thổi bay đi.

Rõ ràng là Tô Trường Không ra quyền sau, nhưng khả năng bùng nổ từ cơ thể cường tráng của hắn lại mạnh hơn, khiến cho một quyền này phát sau mà đến trước, đánh cho nổ tung từng khối cơ bắp chập chùng bao trùm lên vùng bụng màu bạc nhạt của Trình Bằng Vân.

"Bành!"

Ngay khi một quyền này dừng trên người Trình Bằng Vân, gã chợt cảm thấy bản thân vô lực, giống như phù du đẩy thụ, châu chấu đá xe, như một đứa trẻ bị một chiếc xe ngựa đang chạy như bay đâm phải.

"Ca ca ca!"

Quyền kình cuồng bạo như con cự thú rít gào, xé rách cơ thịt trên bụng Trình Bằng Vân, làm gân cốt trên người gã gãy đoạn, lại giống như một quả bom, làm nổ tung phần nội tạng bên trong cơ thể gã, biến toàn bộ thành một khối bột nhão.

Thân thể gã, từ phần eo trở xuống, đã nổ tung thành hai đoạn.

"Ầm!"

Thân hình to lớn vạm vỡ của Trình Bằng Vân bay ngược ra ngoài giống như một viên đạn pháo, phần lưng đập mạnh vào vách núi phía trên sơn cốc, làm vách núi lõm xuống, lượng lớn nham thạch rơi ra, biến thành núi lở.

"Ta... Thua rồi?" Trong miệng Trình Bằng Vân chứa đầy máu tươi trộn lẫn với những mảnh nội tạng vỡ, đang không ngừng trào ra bên ngoài.

Cả cơ thể từ phần eo trở xuống đã gãy lìa thành hai đoạn, bị khảm sâu vào vách núi, ý thức có chút tan rã, ánh mắt đầy hoang mang.

Rõ ràng là một chọi một... Mà gã lại thua rồi?

Phải biết rằng Trình Bằng Vân gã đã hoàn toàn luyện hóa một viên Huyết Thần Chủng, còn từng cắn nuốt Huyết Thần Chủng khác…

Sau khi kích phát huyết mạch thần thông trong đó, thân thể lập tức biến thành Kim Cang Bất Hoại, kể cả khi đứng yên bất động, dưới Võ Thánh cũng khó tìm được người có thể thương tổn gã dù chỉ một sợi lông tơ.

Đừng nói là công kích, ngay cả ngụy thần thông, gã cũng có thể dùng tay không đón đỡ.

Nhưng chỉ cần một quyền của Tô Trường Không, lại có thể đánh cho thân thể gã gãy lìa thành hai đoạn.

Không còn nghi ngờ gì nữa, uy lực của một quyền kia đã siêu việt phạm trù Tiên Thiên, tới gần cấp bậc Võ Thánh rồi!

Ánh sáng trong mắt Trình Bằng Vân tan rã, khí tức trên người gã nhanh chóng biến mất.

Thân thể gãy lìa thành hai đoạn, lục phủ ngũ tạng nổ tung, thương tích nặng như thế này, thần tiên cũng khó cứu!

“Một quyền… Đao Vô Phong chỉ dùng một quyền liền giết chết võ giả Cổ Ma Tông? Rõ ràng lúc trước khi đối mặt với thần thông ‘Hàn Ly Thần Chủng’ của ta, một mình đối phương, lại phối hợp cùng bốn võ giả khác, vẫn có thể chống đỡ một hai mà?”

Trong băng sơn, Cơ Tuyết Tiêu vốn đã chuẩn bị trực tiếp luyện hóa Thần Chủng, thành tựu Võ Thánh đến phá cục, liền trông thấy một màn kinh người trước mắt này.

Chỉ vẻn vẹn là một lần đối mặt, nam tử âm trầm với thực lực không tầm thường Trình Bằng Vân kia đã bị Tô Trường Không dùng một quyền cứng rắn đánh chết.

Hết thảy những gì xảy ra trước mắt, khiến nàng có chút khó hiểu cùng với không sao tin được.

Cơ Tuyết Tiêu từng trông thấy Tô Trường Không ra tay, nhưng rõ ràng là hai năm rưỡi trước, hắn còn chưa đạt tới trình độ có thể dùng một quyền đánh chết Cổ Liệt, Ma Quân Lâm, trong khi trên thực tế Trình Bằng Vân kia có Huyết Thuần Chủng còn mạnh hơn đám người bọn họ.

Nhưng kết quả lại là một lần đối mặt đã bại vong?

“Phải cởi bỏ đóng băng, hai người chúng ta liên thủ, cùng diệt trừ đám ma đầu Cổ Ma Tông này!” Trong đôi mắt đẹp của Cơ Tuyết Tiêu không khỏi hiện lên một tia sáng kỳ dị.

Nàng đã ném bỏ ý định luyện hóa Thuần Chủng trong đầu.

Đúng là một mình nàng khó có thể chống lại năm võ giả Cổ Ma Tông, nhưng hiện tại, đám người kia đã bị Tô Trường Không lấy thế sét đánh không kịp bưng tai liền đánh chết một người.

Hắn và nàng liên thủ, đối mặt với bốn người còn lại, phần thắng cực lớn, không đáng để bản thân tự hủy tiền đồ.

“Đao Vô Phong, ngươi cố gắng chống đỡ, ta lập tức tới giúp ngươi!” Cơ Tuyết Tiêu truyền âm đến Tô Trường Không, đồng thời nhanh chóng giải trừ thần thông hóa thành băng sơn. Băng sơn xung quanh bắt đầu chậm rãi hòa tan.

“Ngân Cương Thể của Trình Bằng Vân lại không chịu nổi một quyền của hắn? Rõ ràng một quyền kia không có dẫn động bất cứ linh khí gì, chỉ là một quyền vô cùng đơn giản thôi mà? Chẳng lẽ hắn là Võ Thánh?” Lão giả mặc hắc bào, cùng bốn người thanh niên tà dị, đều không khỏi tím mặt biến sắc.

Chẳng lẽ Đao Vô Phong kia đã lặng yên thăng cấp thành Võ Thánh rồi?

Nhưng nếu hắn là Võ Thánh, đã sinh ra đại lột xác trên cấp bậc sinh mệnh, thì khi đám người bọn họ phải đối mặt với một tồn tại sinh mệnh có cấp bậc cao hơn, thân thể phải run rẩy, sợ hãi theo bản năng mới đúng.

“Một người… Cũng đừng hòng trốn!” Tô Trường Không vừa đánh ra một quyền giết chết Trình Bằng Vân, sắc mặt lập tức chuyển thành lạnh như băng.

Nếu hắn đã lựa chọn ra tay, nhất định sẽ trảm thảo trừ căn, bốn tên còn lại một người cũng đừng hòng trốn thoát!