Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 977 - Thân Thể Biến Hóa! Vương Giả Trời Sinh!




Tác dụng của thịt từ một con dị thú hoàn chỉnh mang lại cho hắn không quá nhỏ cũng không quá lớn, nhưng thật nhiều thịt dị thú đỉnh cao chồng chất cùng một chỗ, kiểu gì cũng có thể sinh ra chất biến.

Kinh mạch càng thêm cứng cỏi, cơ bắp càng thêm kiên cường dẻo dai, khung xương càng thêm tinh luyện!

Mãi cho đến khi hoàn thành chất biến.

Tô Trường Không dùng loại tốc độ khủng bố cứ ba ngày ăn sạch một con dị thú, không ngừng thổi quét khắc nơi.

Tròn 100 con dị thú đã khiến Tô Trường Không bỏ ra chừng 10 tháng mới có thể ăn sạch không còn một mảnh.

Lúc này, Tô Trường Không đang lặng lẽ ngồi xếp bằng trong một ngọn núi hoang không thuộc bất cứ quốc gia nào. Hắn ngồi ở chỗ kia, trong không khí xung quanh cơ thể lại có sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, giữa lúc ý niệm khẽ động, lại có thể nhấc lên gió to sóng thần, tựa như muốn cắn nuốt hết thảy mọi thứ, muốn xay nát vạn vật thành mảnh vụn.

Quanh người Tô Trường Không cũng có khí huyết gần như đã ngưng kết thành thực chất, đang lưu động.

"Ầm vang long!"

Giữa lúc huyết dịch tuôn trào, còn mang theo tiếng sấm, âm thanh sóng thần, tiết tấu mưa rền gió dữ!

Trong khoảnh khắc này, tựa như ý thức của Tô Trường Không đã vượt qua hạn chế của thời gian và không gian, để quay trở lại thời kỳ viễn cổ, quãng thời gian Chân Thú sinh ra như nấm.

Còn bản thân hắn, có cảm giác hắn đã biến thành con cự kình như một hòn đảo khổng lồ.

Trong lúc hắn hô hấp, xung quanh chợt nổ ra tiếng chớp vang sấm giật.

Trong khi hắn rít gào, phong vân trên trời biến sắc.

Cự kình nọ, hoặc là hắn, đã chân chính vượt qua vạn vật, cũng chân chính bước lên vị trí đỉnh cao của chuỗi thực vật, là bá chủ tuyệt đối bên trong vô tận biển khơi!

Lực lượng khởi nguồn từ trong huyết mạch, biến hắn thành đấng vương giả trời sinh!

Nếu so sánh vạn vật và hắn, sẽ phát hiện ra chênh lệch này tựa như đặt một con chuột và một con hổ trên cùng một bàn cân vậy.

Nói đơn giản thế này, vương giả trời sinh chính là dạng tồn tại chỉ cần dựa vào thiên phú của bản thân, thậm chí là không cần tu luyện bất cứ cái gì, nhưng chờ đến lúc trưởng thành, tuyệt đối sẽ vượt qua hàng nghìn hàng vạn sinh linh khác.

"Hô!"

Tô Trường Không chậm rãi thở ra một ngụm khí, chân khí đang cuộn trào mãnh liệt như nước thủy triều, cũng dần dần dung nhập vào trong làn da, rồi từ từ co lại, ẩn mình bên trong từng tấc gân cốt cơ bắp trên người hắn.

"Rốt cuộc cũng... Đột phá..." Khóe miệng Tô Trường Không hiện lên một nụ cười vui sướng từ tận đáy lòng.

Cự Kình công (thập nhất cảnh Chấn Cổ Thước Kim 1%)

Lúc này, trên giao diện thuộc tính của hắn, Cự Kình công đã thành công bước vào thập nhất cảnh!

Không thể nghi ngờ, từ trước đến nay, Cự Kình công chính là môn công pháp cần tiêu tốn nhiều thời gian và công sức nhất mới có thể bước vào thập nhất cảnh, trong toàn bộ những môn võ công Tô Trường Không đang nắm giữ.

Nhìn lại quã trình vừa rồi, hắn cần phải bồi dưỡng dị thú, đã mất đi một năm rưỡi thời gian, phải tiêu hao vô số thiên tài địa bảo, lại cần bỏ ra gần một năm để cắn nuốt, luyện hóa những con dị thú kia, rốt cục cũng hoàn thành mục đích nâng cao Cự Kình công thêm một bước, đột phá đến cảnh giới hoàn toàn mới.

"Mạnh... Thật mạnh"

Đây là cảm thụ duy nhất mà Tô Trường Không có đối với trạng thái hiện giờ của mình.

Mạnh đến mức làm người ta nghẹn họng nhìn trân trối!

Điểm biến hóa đầu tiên chính là thân thể!

"Ta cảm nhận được Cự Kình chân khí đã tràn ngập trong mỗi một tấc cơ bắp, gân cốt trên cơ thể ra ta. Sau khi cắn nuốt lượng lớn thịt dị thú, thân thể ta đã trưởng thành tới một trình độ không thể tưởng tượng được rồi!" Ánh mắt Tô Trường Không chợt lóe, cánh tay hắn chợt mạnh vung lên.

"Ca ca ca!"

Một luồng kình lực cuồng bạo xuất hiện, tựa như động đất sóng thần, tự như sông lớn vỡ đê, cùng với liên tiếp những âm thanh vỡ vụn vang lên.

Chỉ thấy một gốc đại thụ cao hơn mười trượng trước mặt, trực tiếp bị chặn ngang cắt đứt giống như một cọng cỏ ven đường.

Tô Trường Không lại siết chặt năm ngón tay phải, lăng không đánh ra một quyền.

"Rống!"

Lần này kình lực cuồng bạo tựa như một con cự thú đang chạy băng băng, điên cuồng gào thét, lao về phía trước, mạnh mẽ trùng kích tới, khiến cho đại địa bị cày sâu xuống, hình thành một đường rãnh khổng lồ, rộng tới sáu, bảy trượng.

Cây cối, núi đá, non cao ven đường đều ầm ầm bạo liệt, bắn tung khắp nơi.

Nhưng đây chỉ vẻn vẹn là lực lượng thân thể thuần túy xuất phát từ một quyền đơn giản trên tay Tô Trường Không thôi!

"Đùng!"

Tiếp đó, Tô Trường Không dùng sức nắm lại năm ngón tay trái, chỉ thấy không gian nằm giữa năm ngón tay hắn đều sinh ra vặn vẹo, sụp đổ, tiếng nổ tung vang lên.

"Chuyện này quá khủng bố... Sau khi ta cắn nuốt trăm con dị thú, Cự Kình công đột phá, Cự Kình chân khí đã dung nhập vào bên trong gân cốt, cơ bắp trên toàn cơ thể ta. Hiện giờ thể phách của ta đã tiếp cận trình độ mạnh mẽ của bộ Thiên Long Chiến Khôi bên trong Thiên Long động thiên kia rồi!" Tô Trường Không quan sát hai tay mình, cũng không khỏi sợ hãi than.

Thay đổi này thật khiến người ta rung động.

Hiển nhiên, sau khi Tô Trường Không cắn nuốt trăm con dị thú, thể phách đã sinh ra một màn lột xác ngoạn mục.

Không chút khoa trương khi nói, ngay cả khi hắn không cần dùng bất cứ loại vũ kỹ gì, chỉ cần dựa vào bộ thân thể này thôi, cũng đủ khả năng ngạnh kháng công kích vận dụng ngụy thần thông bình thường!

Ba Dực, Ba Thần lúc trước là hạng người có thiên phú dị bẩm, lại chuyên tu khổ luyện võ công, khiến cho thân thể của bọn họ mạnh đến mức đủ khả năng ngạnh kháng ngụy thần thông, nếu không phải đao hồn của Tô Trường Không vô kiên bất tồi, chỉ sợ hắn muốn giết chết bọn họ, cũng không dễ dàng như vậy.

Vậy mà hiện giờ, thân thể Tô Trường Không còn mạnh hơn bọn họ một bậc, gần như đã có thể so sánh với bộ Thiên Long Chiến Khôi được Hóa Long môn tẩm bổ tới hai, ba ngàn năm kia rồi.

Nhưng suy cho cùng, Thiên Long Chiến Khôi chỉ là một vật chết, còn Tô Trường Không hắn lại chính là người sống!

Thể phách mạnh mẽ mang đến chỗ tốt thật lớn, chẳng những lực lượng lớn hơn, tốc độ nhanh hơn, mà lực chống chịu của thân thể hắn cũng gia tăng, có thể chịu tải lực lượng bạo phát càng mạnh hơn.

"Vốn dĩ trong một lần toàn lực bùng nổ, ta chỉ có thể sử dụng một giọt Huyền Quy chân nguyên đã đạt tới cực hạn, nếu không sẽ lực lượng cuồng bạo kia sẽ xé rách kinh mạch, thân thể của ta, nhưng hôm nay..."

Trái tim Tô Trường Không dồn dập nhảy lên.

Hắn biết ý nghĩa của chuyện này là gì.

Thân thể là nền tảng cho hết thảy, thân thể càng mạnh, có thể bộc phát ra công kích càng thêm đáng sợ.

Hô!

Tô Trường Không quyết định bạo phát một lần, để thử xem trình độ cực hạn hiện giờ của bản thân mình.

Chỉ thấy một con hư ảnh cự hổ vừa hiện ra phía sau lưng hắn, gần như cùng lúc ấy, ở trong đan điền của Tô Trường Không, một giọt Huyền Quy chân nguyên dứt khoát nổ tung ra, rồi nhanh chóng xuyên thấu qua kinh mạch, cơ bắp của hắn, dung nhập vào hư ảnh cự hổ phía sau.

Cự hổ lập tức bành trướng, dài gần hai mươi trượng.

"Còn chưa đến cực hạn của ta!" Tô Trường Không thầm nói.

Hắn lại khẽ động ý niệm, giọt chân nguyên thứ hai nổ tung, giọt chân nguyên thứ ba cũng nổ tung!

Chân nguyên hùng hậu điên cuồng tuôn trào mãnh liệt ra ngoài.

Đổi lại là trước kia, nếu hắn dám bùng nổ như thế, khẳng định là kinh mạch trong cơ thể sẽ bị xé rách, nhưng ở hiện giờ, hắn chỉ cảm thấy cơ thể hơi chút miễn cưỡng mà thôi!

Miễn cưỡng có thể chịu đựng được lực lượng của ba giọt Huyền Quy chân nguyên đồng thời bùng nổ.