Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 962 - Nợ Ngươi Một Cái Nhân Tình Đúng Là Không Dễ Trả Mà!!!




Lúc này ở bên trong băng phong, có một nữ tử mặc tuyết sam, hiện ra bóng dáng tuyệt mỹ như băng tuyết tinh linh giữa những bông tuyết tựa đóa hoa bay múa. Nàng đeo bội kiếm bên hông, trên khuôn mặt như được băng tuyết khắc thành có một tia lạnh lẽo và tiêu điều.

"Cơ Tuyết Tiêu... Nàng thực sự đến đây?" Tô Trường Không nhìn thấy này nữ tử áo trắng như trích tiên này xuất hiện, trong lòng cũng không khỏi sửng sốt.

Người này không phải ai khác, đúng là Cơ Tuyết Tiêu!

Cơ Tuyết Tiêu có thân phận vô cùng thần bí. Trước kia khi Tô Trường Không đuổi giết La Hoàng tại Địa La thành, động tĩnh La Hoàng kíp nổ Huyết Thần Chủng đã hấp dẫn Cơ Tuyết Tiêu tìm đến, nàng cũng vừa vặn ra tay ngăn cản Huyết Thần Chủng bị kíp nổ.

Cũng chính vào lúc ấy, Cơ Tuyết Tiêu nói với Tô Trường Không, nàng muốn Huyết Thần Chủng, cũng thừa nhận mình thiếu hắn một cái nhân tình, và hứa hẹn sẽ hoàn lại trong phạm vi khả năng của mình. Tô Trường Không suy nghĩ mãi cuối cùng cũng đáp ứng rồi, nhưng hắn muốn nghiên cứu Huyết Thần Chủng trước một phen.

Cuối cùng, Tô Trường Không cũng đúng hẹn giao Huyết Thần Chủng cho nàng, Cơ Tuyết Tiêu đưa lại cho hắn một mảnh Băng Tuyết Diệp, chỉ cần Tô Trường Không bóp nát nó, nàng sẽ dùng tốc độ cực nhanh đi tới.

Lại nói, đúng là một chuyến hành trình đến Thiên Long động thiên này đã nằm ngoài dự đoán của Tô Trường Không, hắn đã chiếm được Hóa Long môn, một thứ bảo vật còn trân quý hơn Thần Chủng, bởi vậy trong lòng hắn rất rõ ràng một khi bản thân rời khỏi Thiên Long động thiên, khẳng định là sẽ gặp được những cao thủ còn lại đang chờ đợi ở bên ngoài.

Đám người này sẽ không dễ dàng để mặc cho hắn mang Hóa Long môn đi.

Kỳ thật Tô Trường Không cũng có thể xin Hạ Viêm gia tộc giúp đỡ, nhưng phạm vi truyền tin tức của tấm lệnh bài thân phận trong tay hắn chỉ hữu hiệu trong lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều.

Hơn nữa dù hắn có thể thông báo cho Hạ Viêm gia tộc, thì đối mặt loại cục diện này, trừ phi bọn họ phái Võ Thánh, hoặc là một tồn tại cũng là Võ Thánh chuyển thế đến, mới có khả năng giải quyết tình huống trước mắt.

Nhưng nhân vật cấp bậc này sẽ không dễ dàng rời khỏi hang ổ của mình, hiện giờ Đại Viêm hoàng triều vốn đang loạn trong giặc ngoài, một khi đối phương rời khỏi bản địa, lỡ như lọt vào bẫy rập của người khác mà ngã xuống, Hạ Viêm gia tộc sẽ gặp phải tổn thất chân chính thương cân động cốt.

Vì thế, Tô Trường Không nghĩ tới Cơ Tuyết Tiêu, Cơ Tuyết Tiêu tuyệt đối là cường giả sâu không lường được! Cũng khó mà nói nàng đã đạt tới trình độ gì rồi!

Và từ mấy ngày trước khi bản thân muốn rời khỏi Thiên Long động thiên, Tô Trường Không đã bóp nát mảnh Băng Tuyết Diệp ấy.

Nhưng cả Tô Trường Không cũng không dám nắm chắc rút cuộc Cơ Tuyết Tiêu có thể đến hay không, và dù nàng thật sự đến đây, có thể mang đến tác dụng gì hay không…

Hắn chỉ ôm tâm lý thử một lần mà thôi, căn bản không mang theo hy vọng quá lớn, và dựa vào chính mình mới là dự tính ban đầu của hắn.

Nhưng khiến cho Tô Trường Không ngoài ý muốn chính là, Cơ Tuyết Tiêu lại thực sự xuất hiện, hơn nữa xem tình huống, là nàng đã sớm tới rồi, nhưng vẫn một mực che giấu, lặng yên quan sát tình huống.

Chỉ khi hắn phải đối mặt với Vệ Thánh Tâm uy hiếp, Cơ Tuyết Tiêu mới hiện thân!

"Đao Vô Phong... Nợ ngươi một cái nhân tình đúng là không dễ trả mà!" Giọng nói lạnh lùng như băng tuyền của Cơ Tuyết Tiêu vang lên bên tai Tô Trường Không.

Cơ Tuyết Tiêu cũng có chút bất đắc dĩ.

Trên thực tês, từ hai ngày trước, nàng đã đến Thiên Long sơn rồi, tuy lúc ấy, nàng không phát hiện ra vị trí của Tô Trường Không, nhưng lại có thể cảm nhận được, hơn phân nửa là đám cường giả chiếm cứ Thiên Long sơn này, tới vì Tô Trường Không.

Thực tế đã chứng minh đúng là như thế.

Những người khác thì cũng thôi, nhưng Vệ Thánh Tâm kia tuyệt đối không phải hạng người đơn giản!

Có điều, nàng đã thiếu Tô Trường Không nhân tình, cho nên tới cuối cùng vẫn lựa chọn hiện thân.

"Khí tức Thần Chủng... Các hạ cũng đến vì Hóa Long môn sao?" Vệ Thánh Tâm vừa nhìn thấy Cơ Tuyết Tiêu xuất hiện, lần đầu tiên trên mặt hiện lên một mảnh ngưng trọng.

Căn cứ vào Thần Chủng cảm ứng, đối kháng lẫn nhau, Vệ Thánh Tâm chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra nữ tử trước mắt này chính là người mang Thần Chủng giống gã, và cũng rất có khả năng là Võ Thánh chuyển thế!

Cơ Tuyết Tiêu bình tĩnh nói: "Ta không đến vì Hóa Long môn, ta nợ hắn một cái nhân tình, hy vọng ngươi đừng gây khó dễ cho hắn, hãy để hắn rời khỏi nơi này đi."

Trong lòng Tô Trường Không cũng có chút cảm kích, dù Cơ Tuyết Tiêu nợ hắn một cái nhân tình, nhưng chỉ vì nhân tình này mà nàng phải đối chiến với minh chủ Vệ Thánh Tâm Thánh Tâm minh, một tồn tại sâu không lường được như vậy!

Cũng là khó cho nàng!

Vệ Thánh Tâm nghe vậy, chợt ha ha cười: "Nói thật dễ nghe, ngươi đang chuẩn bị độc chiếm Hóa Long môn trên người hắn sao?"

Vệ Thánh Tâm không tin nàng này không bị hấp dẫn bởi Hóa Long môn, thêm nữa, đối phương chỉ nói một câu lại muốn gã từ bỏ tranh đoạt thần khí sao? Quá ngây thơ!

"Ngươi nghĩ sao cũng được." Cơ Tuyết Tiêu lười nhiều lời cùng Vệ Thánh Tâm.

Đồng thời nàng cũng truyền âm nói với Tô Trường Không: "Ngươi đi trước, ta sẽ ngăn hắn lại."

"Ngươi cẩn thận." Tô Trường Không do dự một chút, sau đó cũng gật gật đầu.

Hắn hiểu, nếu Cơ Tuyết Tiêu đã dám hiện thân, có nghĩa là nàng đủ khả năng đối phó với Vệ Thánh Tâm.

Hô!

Chỉ thấy bóng dáng Tô Trường Không chợt lóe, đã nhanh chóng lướt ra bên ngoài Thiên Long sơn.

Sắc mặt Vệ Thánh Tâm trầm xuống: "Bổn tọa đã cho ngươi rời đi chưa?"

Đột nhiên Vệ Thánh Tâm vươn một tay tới, toàn bộ hư không phía trước đều bị một bàn tay này ép cho lõm xuống, biến dạng, luồng lực lượng vô hình ấy không ngừng đè ép về phía Tô Trường Không, giống như một con đại xà nhanh chóng xuyên qua hư không.

Cơ Tuyết Tiêu vẫn đứng sừng sững tại chỗ không hành động gì, nhưng gió tuyết lập tức thổi quét quanh người người, hàn khí lan tràn, mảnh không gian đang vặn vẹo, lõm xuống, kia chợt ngừng lại, tựa như đã bị đóng băng lại rồi.

Cùng lúc ấy, một mảnh băng phong gào thét tựa như băng long đang rít gào lao đến, một tầng băng tinh nhanh chóng sinh ra trên làn da của Vệ Thánh Tâm, trong chớp mắt Vệ Thánh Tâm đã biến thành một bức tượng băng.

"Đây là... thần thông của Thần Chủng trong Ly Long điện kia? Chẳng lẽ người đạt được Thần Chủng ngày đó chính là nàng?" Tô Trường Không cảm nhận được tình huống phía sau, sau đó cũng không khỏi cả kinh nghĩ thầm.

Lúc trước, Phong Nhật Nguyệt và đám võ giả Đông vân tông cùng nhau tranh đoạt viên Thần Chủng trong Ly Long điện, nhưng kết quả là Thần Chủng không rơi vào tay của bất cứ kẻ nào cả, mà nghe nói nó đã bị một nữ tử cưỡi con ưng khổng lồ dễ dàng thu đi rồi.

Thần Chủng có linh, tựa như nó nhận định nàng kia mới có tư cách nắm giữ nó nên đã tự nguyện đi theo người ta rồi!

Ngay lúc đó, Tô Trường Không đang bị nhốt dưới nền đất bên trong băng cung, không được tận mắt chứng kiến chuyện này, chỉ được nghe kể lại từ trong miệng người khác.

Kỳ thực ở lần bọn họ gặp mặt trước đó, cũng là lần đầu tiên hai người chạm mặt nhau, nhưng Tô Trường Không lại mơ hồ nhận thấy một chút khí tức quen thuộc từ trên người Cơ Tuyết Tiêu, giờ mới biết đó là khí tức Thần Chủng!

Cơ Tuyết Tiêu có Thần Chủng trong người, khó trách nàng lại cho rằng bản thân đủ năng lực để đối mặt với Vệ Thánh Tâm này!