"Hiện giờ dù ta đứng bất động, để mặc cho người bình thường toàn lực quyền đấm cước đá vào người ta mà không nhắm vào nơi yếu hại, cũng chẳng khác nào hài đồng, anh nhi dùng tay gãi ngứa!"
Tô Trường Không thầm nghĩ.
Hắn nắm thật chặt hai tay, một luồng cảm giác tràn ngập lực lượng tuôn trào!
Thần Dũng cảnh, được xưng là ‘bách phu bất đương chi dũng’ (cả trăm người cũng không thể đương đầu với lực lượng dũng mãnh này), cũng có nghĩa là một mình hắn có thể giết vào giết ra, ung dung đương đầu với đội ngũ trăm tinh binh đấu đá lung tung!
Không chỉ như thế, Ngũ Cầm Hí của Tô Trường Không vốn đã đạt tới lục cảnh 99%, cũng nương theo lần này, đã đột phá như nước chảy thành sông.
Lúc rạng sáng ngày hôm sau, Tô Trường Không đã thức giấc, bắt đầu tu luyện Ngũ Cầm Hí.
Chàng Sơn Hùng (gấu đẩy núi) ! Tầm Thực Hổ (hổ tìm mồi)! Thiết Tí Viên (vượn tay sắt)!
Trong rừng cây bên ngoài Hắc Thiết sơn trang, Tô Trường Không thi triển lần lượt các chiêu thức trong Ngũ Cầm Hí, một thân như được chia làm nhiều người.
Có thể hình dung rằng, chỉ một mình hắn luyện quyền nhưng lại ngỡ như đang có biết bao nhiêu con chim bay cá nhảy rất sống động, cùng vật lộn trêu chọc nhau trong rừng.
"Rống!"
Tô Trường Không thi triển Ngũ Cầm Hí quá mức kinh người.
Ngay lúc này, nhìn môn công pháp ấy không hề giống một bộ dưỡng sinh quyền pháp.
Chỉ thấy trong rừng cây khi thì có tiếng hổ gầm rung trời, lúc lại có giọng phi điểu hót vang, một mảnh bông tuyết rơi xuống, đều theo đó mà bay múa rồi vỡ tan!
Có thể nói là Thần Hồ Kỳ Kỹ ( tài nghệ hoặc thủ pháp cực kỳ cao minh)!
Một dòng nước ấm từ mặt đất dưới lòng bàn chân dâng lên, khiến cho Tô Trường Không nhận thấy được một loại cảm giác mắt tinh tai thính, thoát thai hoán cốt (thay da đổi thịt).
"Ngũ Cầm Hí, đột phá..."
Tô Trường Không thở ra một hơi, Ngũ Cầm Hí của hắn đã nước chảy thành sông bước vào cảnh giới mới.
【 Ngũ Cầm Hí ( Thất cảnh Thần Hồ Kỳ Kỹ 1%) 】
Quả nhiên…
Tô Trường Không nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, Ngũ Cầm Hí của hắn đã từ Đăng Phong Tạo Cực bước vào trình độ Thần Hồ Kỳ Kỹ!
Tô Trường Không cảm giác Ngũ Cầm Hí của mình vừa xuất hiện một loại biến hóa thoát thai hoán cốt.
Lúc ban đầu, Ngũ Cầm Hí vẫn bị vây bên trong phạm trù dưỡng sinh quyền nhưng tới hiện giờ, đã đột phá lên mức hình thần giai bị (trong ngoài ăn khớp nhịp nhàng)
Có thể nói, khi Tô Trường Không thi triển Ngũ Cầm Hí, tựa như hắn đã thật sự biến thành những loại động vật chim bay cá nhảy đó!
Tô Trường Không khẽ nhúc nhích lỗ tai, hắn nghe được âm thanh chim chóc vỗ cánh, lúc này ở giữa bầu trời phía trên rừng cây, bên trong những bông tuyết tinh tế, có một con chim sẻ nho nhỏ đang bay múa.
Nó ở trên không trung, cách Tô Trường Không chừng ba trượng!
Hưu!
Tô Trường Không chợt động, hắn nhanh chóng leo lên một cây đại thụ cao gần hai trượng trong rừng cây, tay chân cùng sử dụng, linh hoạt giống như một con viên hầu!
Ngay khi hắn leo lên đến tán cây, bỗng nhiên lại thả người nhảy tới.
Đến lúc hắn nhảy lên gần một trượng, ngay lập tức một tay vươn ra chộp lấy con chim sẻ nọ.
"Phốc!"
Tô Trường Không vừa hạ từ trên xuống ở độ cao gần mười mét, hai tay mở ra, bỗng nhiên tốc độ rơi tự do giảm xuống, trở nên thong thả, thân thể cũng biến thành nhẹ nhàng…
Thời khắc hắn rơi xuống đất cũng là lúc bàn chân khẽ chạm nhẹ lên mặt tuyết, rõ ràng rơi xuống từ độ cao khó có thể tưởng tượng nổi, nhưng chỉ để lại hai dấu chân nhợt nhạt trên mặt đất.
Tốc độ, thân pháp bậc này đã triệt để khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Có thể nói là linh hoạt như vượn, nhanh nhẹn tựa chim!
"Thời khắc ta luyện Ngũ Cầm Hí đến trình độ thất cảnh Thần Hồ Kỳ Kỹ, bản thân đã chân chính có thể làm được hình thần gồm nhiều mặt, tựa như hổ chi uy mãnh, lộc chi an thư (an ổn thong dong), hùng chi trầm ổn, vượn chi linh hoạt, điểu chi nhanh nhẹn. Mạnh hơn quá nhiều so với trước!"
Tô Trường Không cũng không khỏi thở phào một cái, khóe miệng lộ ra tươi cười.
Trong quá trình chiến đấu ngang cấp cùng Triệu Thanh, Tô Trường Không của lúc trước đánh rất lâu cũng khó có thể bắt được đối phương, nhưng Tô Trường Không của hiện giờ, lại tràn đầy tự tin có thể bắt được đối phương chỉ trong vòng vài hiệp.
Nguyên nhân vì sao hắn dám khẳng định như vậy?
Phải biết rằng, hai đối thủ ngang nhau về tố chất thân thể thì điểm mấu chốt để quyết định cao thấp, thắng bại đó là trình độ tinh diệu của vũ kỹ!
Trong quá trình chiến đấu lúc trước, hai người bọn họ có lực lượng tốc độ bằng nhau, cho nên điểm mấu chốt để quyết định thắng bại, chính là Tô Trường Không đã đạt tới thất cảnh Ngũ Cầm Hí!
Đó cũng là điểm khiến hắn tự tin.
"Khẹc khẹc!"
Con chim sẻ nọ đang liều mạng giãy dụa trong bàn tay Tô Trường Không.
Tô Trường Không bật cười, hắn nhẹ nhàng mở ra năm ngón tay, con chim sẻ kia lập tức vỗ cánh bay cao, thoát khỏi sự kiềm chế của Tô Trường Không, biến mất trên bầu trời.
"Ta bước vào Thần Dũng cảnh, Ngũ Cầm Hí cũng đột phá tiến nhập vào thất cảnh, bước tiếp theo chỉ còn Quy Tức Công đột phá!"