Lại nói, đặc điểm của môn võ công Trảm Thiết Đao Pháp mà Tô Trường Không đang tu luyện chính là, trực tiếp đơn giản, mang theo uy lực thật lớn, có thể dễ dàng chém đứt cả sắt thép. Và đao hồn mà hắn cô đọng nên cũng có đặc điểm đồng dạng!
"Trăm trượng... Đây là khoảng cách xa nhất mà đao hồn của ta có thể rời xa thân thể, nếu vượt qua khoảng cách trăm trượng, nó sẽ trở nên mất đi khống chế."
Tô Trường Không thực nghiệm một phen, lập tức phát hiện đao hồn không thể cách thân thể hắn quá xa, nếu không sẽ mất đi liên hệ.
Và khoảng cách trăm trượng này, không ngắn cũng không dài.
Mặt khác, đương nhiên là uy lực của đao hồn. Đao hồn ly thể giết địch, không mang theo bất cứ hình tượng hào nhoáng bề ngoài nào, đặc điểm mà nó mang theo chính là vô kiên bất tồi, không gì không chém được.
Nghĩa là không cần biết địch nhân ở khu vực nào trong phạm vi trăm trượng, chỉ cần ý niệm của Tô Trường Không có thể đạt tới, hắn cũng có thể dễ dàng chém giết đối phương!
"Uy lực của đao hồn quá mạnh... Nếu lúc trước, ta trực tiếp phóng ra đao hồn tới đối chiến với đám người Bắc Ảnh Cuồng, khẳng định là một khi đối mặt trong phạm vi trăm trượng, bọn họ sẽ bị đao hồn của ta chém nát trong nháy mắt, triệt để chết đi tại chỗ, ngay cả Tần Diệt Sinh cũng không kịp phụ thể! Mà kể cả Tần Diệt Sinh kia lựa chọn thiêu đốt yêu hồn, ta cũng có thể chủ động phóng ra, chém một đao xuyên thủng yêu hồn của hắn, khiến cho hắn không có cơ hội đánh ra một kích ngọc thạch câu phần với ta!" Tô Trường Không vừa trải nghiệm huyền diệu sự của đao hồn, trong lòng lập tức cảm thán.
Trước kia, phương thức vận dụng đao hồn của hắn, đều dựa vào lực lượng do đao hồn xuất ra, dung nhập vào bên trong công kích, từ đó sát thương địch nhân, mà hiện giờ đao hồn ly thể, lại là trực tiếp dùng bản thân đao hồn đến công kích địch nhân.
Khác biệt giữa hai bên, giống như lúc trước đao hồn vốn ở bên trong vỏ đao, cùng với vỏ đao chém người, uy lực có hạn, mà hiện giờ lại là đao trực tiếp thoát ly vỏ đao, dùng đao nhận chém người, lực sát thương chênh lệch một trời một vực!
Nếu nói về khuyết điểm, đương nhiên cũng phải có.
Thứ nhất, đao hồn phải chịu mức hao tổn rất thật lớn. Có thể nói rằng, mỗi một giây, một phút đao hồn rời khỏi thức hải, thân thể, nó đều chịu tiêu hao, và theo thời gian, mức tiêu hao này sẽ càng ngày càng lớn.
Thứ hai, đây là một thanh kiếm 2 lưỡi, lực sát thương của đao hồn thật lớn, nhưng nếu đao hồn bị hao tổn, khẳng định sẽ gây nên thương thế cực kỳ trí mạng cho Tô Trường Không. Thử tưởng tượng, nếu vô ý một cái khiến cho đao hồn vỡ vụn, tuy thân thể hắn vẫn còn hoàn hảo, không chút tổn hao, nhưng trên thực tế, hắn đã chết rồi! Đây chính là thương tổn trên phương diện linh hồn!
"Trừ phi phải đối mặt với nguy cơ sinh tử, nếu không tuyệt đối không được dễ dàng vận dụng đao hồn." Tô Trường Không thầm nói trong lòng.
Phóng xuất đao hồn, cũng tương đương với bại lộ nhược điểm trí mạng của bản thân ra bên ngoài, hơi chút vô ý, khẳng định thân tử đạo tiêu, không thể tùy tiện sử dụng.
Đương nhiên, một chiêu vận dụng triệt để đặc tính huyền ảo của đao hồn này, mang tới uy lực thật lớn, tuyệt đối là một đòn sát thủ hữu lực.
Chỉ trong khoảnh khắc ý niệm khẽ động, đao hồn đã có thể thoát ly thức hải, sát thương địch nhân trong phạm vi trăm trượng, người bình thường căn bản không kịp phản ứng, đã bị chém giết!
Đao hồn rất thuần túy, từ sau khi ly thể, nó chỉ có một mục đích duy nhất, chính là giết địch!
Nếu trong lúc đối chiến với đám người Tần Diệt Sinh, mà Tô Trường Không nắm giữ sát chiêu đao hồn ly thể này, khẳng định là hắn sẽ không bị thương đến trình độ như thế.
Tô Trường Không trực tiếp kéo đao hồn trở về bên trong thức hải, một phen phát tiết vừa rồi, đã khiến trong đầu hắn lắc lư hỗn loạn.
Mà nguyên nhân dẫn tới tình trạng này chính là đao hồn hao tổn. Bởi vậy hắn không chút do dự, lập tức vận chuyển Dưỡng Đao Thuật, dùng ngũ khí quy về thức hải tiến hành tẩm bổ đao hồn.
Quãng thời gian sau đó, Tô Trường Không đều cẩn thận nghiên cứu đao hồn, muốn thuần thục nắm giữ sát chiêu đao hồn ly thể.
Lần này coi như là nhân họa đắc phúc, tuy bản thân bị trọng thương, nhưng sau đại chiến, cả Dưỡng Đao Thuật lẫn Thiên Tàm Công của Tô Trường Không đều đột phá, bản thân hắn cũng có lĩnh ngộ, nắm giữ kỹ xảo đao hồn ly thể!
Thời gian vội vàng trôi qua, gần hai tháng thời gian trôi qua.
Tô Trường Không vẫn ngồi xếp bằng trong Thiên Tàm động, bỗng nhiên một thanh trường đao phong cách cổ xưa, lóe sáng hàn quang, nhanh chóng thu nhỏ rồi trở lại bên trong mi tâm của hắn.
Cùng lúc này ở bên trong đan điền của Tô Trường Không, 15 giọt Huyền Quy chân nguyên màu lam nhạt tản ra quang mang thâm thúy, mỗi một giọt đều tương đương với một mảnh hồ nước ngưng đọng mà thành.
"Không sai biệt lắm , ta đã thuần thục nắm giữ sát chiêu đao hồn ly thể, Huyền Quy chân nguyên vốn bị hao tổn cũng khôi phục đến đỉnh phong. Mà ngày ước định cùng mở Thiên Long động thiên như Ngân Nguyệt đế quốc Yến gia bên kia nói cũng gần đến rồi, cần phải nhích người tới Ngân Nguyệt đế quốc trước." Tô Trường Không đứng dậy, nhẹ nhàng thở ra một ngụm khí.
Ba tháng thời gian, Huyền Quy chân nguyên của Tô Trường Không tiến bộ không lớn, chỉ từ 14 giọt gia tăng tới 15 giọt mà thôi.
Nguyên nhân chủ yếu đương nhiên là sau đại chiến với Tần Diệt Sinh, Huyền Quy chân nguyên đã hao tổn sạch sẽ, bởi vậy lượng Quy Tức chân khí hấp thu được, Tô Trường Không đều dùng để khôi phục Huyền Quy chân nguyên hao tổn.
Mà tiến bộ lớn nhất của hắn, đương nhiên chính là đao hồn.
Đây là đòn sát thủ siêu cường có uy lực rất mạnh, lại khó lòng phòng bị!
Nhưng khẳng định là Tô Trường Không không chịu thỏa mãn với hiện trạng.
Lúc trước, chỉ một luồng yêu hồn của Tần Diệt Sinh kia, đã áp bức khiến cho hắn suýt chút nữa thì ngã xuống. Đối phương là một con quái vật cực kỳ đáng sợ, bởi vậy Tô Trường Không phải tăng cường thực lực của chính mình, chờ đến lần sau lại đối chiến với kẻ kia, hắn mới có phần thắng, đáp trả cừu hận ngày đó!
Bởi vậy, hắn nhất định phải tới Thiên Long động thiên, tìm kiếm di vật của Thiên Long Võ Thánh, hy vọng có thể nắm bắt cơ duyên!
Tô Trường Không đã chuẩn bị xong, cũng không trì hoãn thêm nữa, lập tức rời khỏi Linh Đạo tông, cưỡi lên lưng bạch hạc, một đường bay khỏi biên giới Đại Viêm hoàng triều, hướng về phía một ngọn núi vô cùng hoang vu, không khí trầm lặng.
Đó là vị trí của Thi Táng sơn.
Lại nói, một tấm Thiên Long Ngọc phù tượng trưng cho hai vị trí trong danh sách, Tô Trường Không đã đạt được món bảo vật này từ trên tay Thiên Thi lão nhân, mà lúc trước, hắn đã ước định xong với Thiên Thi lão nhân rồi, hai vị trí trong danh sách này, mỗi người bọn họ một cái, cả hai sẽ cùng liên thủ tiến vào Thiên Long động thiên, thu hoạch bảo vật.
Tô Trường Không không hề có ý định béo nhờ nuốt lời, Thiên Thi lão nhân kia có chiến lực không kém, đối mặt với ba cường giả Ma Quân Lâm cũng có thể một đường chạy trốn, hơn nữa, Thiên Thi lão nhân có cảm nhận cực kỳ nhạy bén với khí tức, loại năng lực này tuyệt đối có thể xu cát tị hung, nếu mang theo lão tiến vào Thiên Long động thiên, coi như hắn có thêm một cánh tay đắc lực!