"Hưu!"
Không đợi thân hình Tần Diệt Sinh một lần nữa ngưng tụ hoàn thành, Tô Trường Không lại dung nhập Huyền Quy chân nguyên, lập tức bắn ra một mũi tên.
"Ầm vang long!"
Dưới tác dụng của thân thể bất tử, thân hình Tần Diệt Sinh vừa ngưng tụ lại đã bị xé rách tan tành, gân cốt, cơ bắp đều hóa thành tro bụi.
Một mũi tên nối tiếp một mũi tên, Tô Trường Không không chút keo kiệt, tình nguyện tiêu hao Huyền Quy chân nguyên, cũng muốn giết chết Tần Diệt Sinh.
Bởi vì nếu người chết là hắn, Linh Đạo tông cũng bị tàn sát không còn!
Huyền Quy chân nguyên trong đan điền Tô Trường Không đang nhanh chóng tiêu hao, 10 giọt, 9 giọt... Và tương ứng với đó, Tần Diệt Sinh cũng bị nhật tiễn và nguyệt tiễn không ngừng bắn trúng, đánh cho bạo liệt, yêu lực hao tổn với tốc độ kinh người!
"Tiễn thuật của tiểu tử này... Đã đạt tới loại trình độ này rồi? Rõ ràng ta đã hòa yêu lực của Bắc Ảnh Cuồng, Vu Mông và Vu Khâm thành một thể, lại toàn lực thiêu đốt, bùng nổ, cũng khó có thể chống đỡ được, yêu thể không ngừng bị đơn phương phá hư. Tuy đao hồn của hắn không thể tạo thành sát thương cho ta, nhưng nếu cứ liên tục làm yêu hồn của ta bị hao tổn như vậy... Tới cuối cùng, kẻ bại chính là ta!" Tần Diệt Sinh bắt đầu trở nên nôn nóng.
Tình hình trước mắt, gã căn bản không tìm được cơ hội đánh trả, chỉ có thể lần lượt bị đánh nát thân hình, bên cạnh đó, lực lượng đao hồn ẩn chứa trong mũi tên nọ, cũng đang không ngừng tiêu hao yêu hồn của gã.
Càng khiến lòng người kinh hãi chính là, kể cả Tiên Thiên võ giả bình thường, không ngừng đánh ra công kích ở trình độ này, cũng có thể liên phát chừng bảy, tám tiễn mà không có dấu hiệu kiệt lực.
"Đao Vô Phong này thật yêu nghiệt ... Rõ ràng hắn không phải Võ Thánh chuyển thế, nhưng tuổi còn trẻ lại có thể đạt tới loại trình độ này, tuyệt đối là sủng nhi thời đại này! Trong tương lai sẽ có xác suất trở thành Võ Thánh không hề nhỏ. Nhất định phải giết hắn! Dù hao tổn một luồng yêu hồn này cũng phải giết hắn!" Sát ý trong lòng Tần Diệt Sinh đã đạt tới đỉnh điểm.
Trình độ yêu nghiệt của Tô Trường Không đã vượt qua những gì Tần Diệt Sinh dự đoán được, dù gã đã tự mình ra tay, nhưng suy cho cùng, đây cũng chỉ là một luồng yêu hồn, phải mượn dùng thân thể của đám người Bắc Ảnh Cuồng đến giao chiến, bởi vậy vẫn có khả năng bị tiễn thuật với uy lực kinh người kia lần lượt phá hủy yêu thể, làm tổn thương yêu hồn.
Nếu kéo dài thêm, chỉ sợ gã cũng không còn dư lực mà đánh ra một kích lưỡng bại câu thương!
Nếu không hôm nay, gã không thể bóp chết một tên yêu nghiệt như vậy ngay tại chỗ này, thì về sau đối phương tất phát triển thành đại địch.
Bởi vậy, dù gã phải trả giá bằng một luồng yêu hồn này, cũng nhất thiết phải bóp chết ẩn họa tại chỗ!
Về phần Bàng Thắng Vũ bên kia, lại nghĩ biện pháp khác sau.
Nghĩ đến đây, trong hư không lập tức vang lên âm thanh không chứa chút cảm tình nào của Tần Diệt Sinh: "Đao Vô Phong, ngươi không tệ, có thể chân chính tạo thành một chút tổn thương cho ta. Chuyện này đủ để ngươi kiêu ngạo rồi, nhưng... Ngươi sẽ chết đi! Mà ta vẫn luôn... Bất diệt!"
"Hả?" Trong lòng Tô Trường Không dâng lên một loại cảnh báo nguy hiểm cực hạn, hiện giờ trong đan điền của hắn chỉ còn sót lại ba giọt Huyền Quy chân nguyên, mà theo từng mũi tên liên tục bắn ra từ trong tay hắn, yêu thể đã bị đánh tới nát vụn kia, cũng không thể khép lại được nữa.
Chỉ là… ngay lúc ấy, ở giữa hư không, chợt xuất hiện một hư ảnh hình người màu đen, không nhìn rõ bộ dạng, chỉ có thể trông thấy một chút đường nét bên ngoài, nhưng toàn thân tối đen, mang theo khí tức tà ác, mạnh mẽ, làm người ta không khỏi dâng trào sợ hãi, giống như hai bên vốn thuộc về hai chiều không gian sinh mệnh khác nhau vậy!
Đây đúng là bản thân Tần Diệt Sinh, trạng thái tồn tại của gã vô cùng kỳ diệu, vốn không phải là thân thể máu thịt, mà cùng loại với trạng thái hồn thể.
Lúc trước, hồn thể này đã dung nhập, rồi nắm quyền làm chủ thân thể Bắc Ảnh Cuồng để đối phó Tô Trường Không, nhưng dưới Phong Lôi Tiễn Thuật được Huyền Quy chân nguyên thúc đẩy, gã chỉ có thể bị động chịu đòn, không cách nào phản kháng.
Nhưng hiện giờ Tần Diệt Sinh lại trực tiếp bỏ qua bộ thân thể kia, dứt khoát trả giá bằng một luồng yêu hồn này, cũng muốn đồng quy vu tận cùng Tô Trường Không!
"Hưu!"
Trong không khí, bên ngoài thân thể của cái bóng màu đen kia tuôn trào một tầng hỏa diễm màu đen đang hừng hực thiêu đốt, thân hình gã lập tức áp súc lại thành một hình cầu có kích cỡ bằng quả bóng cao su, giống như một viên hỏa cầu màu đen đang hừng hực thiêu đốt.
Rồi trong phút chốc, hỏa cầu nọ nổ bắn ra ngoài, điên cuồng bay về phía Tô Trường Không.
Không thể lẩn trốn, cũng không thể né đi!
Đây là cảm giác phát ra từ bản năng của Tô Trường Không.
Bởi vì một đòn công kích này, Tần Diệt Sinh đã tập trung thẳng vào khí tức linh hồn của Tô Trường Không, dù hắn thi triển thân pháp tránh né, vẫn bị nó bám theo như bóng với hình.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tần Diệt Sinh cam chịu thiêu đốt yêu hồn, cũng muốn phát ra một kích tất sát!
Giờ khắc này, Tô Trường Không dứt khoát làm hai động tác.
Đầu tiên hắn kích phát tất cả tiềm năng, thúc giục Huyền Quy chân nguyên, bắn thẳng một mũi tên về phía hình cầu màu đen rực lửa đang nhanh chóng bay tới gần mình, tiếp theo, hắn nhanh chóng thúc giục một giọt Huyền Quy chân nguyên ngưng tụ thành Huyền Quy Nguyên Giáp, bảo vệ quanh thân.
"Phốc!"
Nhật tiễn và nguyệt tiễn xuyên thẳng qua hình cầu màu đen nọ, tạo thành hai lỗ thủng. Một đòn này khiến hình cầu màu đen trở nên ảm đạm hơn phân nửa, nhưng nó vẫn tiếp tục lao tới, thế không thể đỡ, rồi thẳng tắp va chạm lên trên thân hình Tô Trường Không.
"Ầm vang!"
Ngay trong khoảnh khắc va chạm, hình cầu màu đen rực lửa nọ lập tức nổ tung ra, một luồng dao động hủy diệt khuếch tán, lan tràn, khiến cho mảnh không gian xung quanh trực tiếp lõm vào, sụp xuống, để lộ ra một vùng hư không tối đen.
"Đùng!"
Giờ khắc này, Huyền Quy Nguyên Giáp bên ngoài thân thể Tô Trường Không đã bị đập nát tan tành.
Thậm chí Tô Trường Không còn nghe được âm thanh xương cốt và nội tạng của bản thân đứt vỡ.
Không chỉ như vậy, một kích thiêu đốt yêu hồn, thề phải lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận với hắn của Tần Diệt Sinh, còn mang theo công kích cấp độ linh hồn.
Chỉ thấy từng luồng dao động linh hồn tràn ngập lực lượng hủy diệt, điên cuồng xâm nhập vào bên trong thức hải của Tô Trường Không.
"Ong ong ong!"
Đao hồn trong thức hải của hắn lập tức chấn động, đứng lên tọa trấn thức hải, nở rộ ra vô tận đao khí sắc bén, chém chết hết thảy những dao động ngoại lai dám xâm nhập vào địa bàn của nó.
Trong lúc hai bên va chạm vào nhau, thức hải của Tô Trường Không hứng trọn từng đợt dư chấn, như muốn tứ phân ngũ liệt, đại não quay cuồng, tai mắt mũi miệng đều trào máu!
"Phù phù!" Thân thể Tô Trường Không trúng một chiêu yêu hồn thiêu đốt, nổ tung, sinh ra lực lượng đáng sợ, đánh bay ra ngoài, rồi đập thật mạnh xuống đất.
"Là ta... Thắng." Tô Trường Không gian nan mở con mắt đã bị máu tươi bao trùm. Hắn nhìn thấy yêu hồn của Tần Diệt Sinh đã hoàn toàn biến mất trong không khí.
Là hắn thắng!
Dù hắn ngạnh kháng một chiêu đồng quy vu tận đáng sợ của Tần Diệt Sinh kia, khiến cho thân thể, linh hồn đều bị thương nặng, tới hấp hối!
Nhưng rút cuộc, hắn cũng thắng rồi!