"Phốc xuy!"
Hư ảnh do thân thể Tô Trường Không để lại lập tức bị vê nát, trong khi hắn đã thi triển thân pháp Thần Lộc Đạp Thiên, chỉ trong nháy mắt xuất hiện tại phía sau Tần Diệt Sinh, Trảm Thiết đao trong tay đã nhanh chóng dung nhập biến hóa phong.
"Xuy xuy xuy!"
Trong phút chốc, Tô Trường Không đã chém ra liên tục hơn mười đao, gió lớn phía trên đao nhận áp súc thành khí nhận, vô kiên bất tồi, Trảm Thiết đao hóa thành cuồng phong thổi quét, hình thành đao võng, lập tức chém tới sau gáy, phần lưng, điểm yếu hại của Tần Diệt Sinh.
Nhưng Tần Diệt Sinh cũng lười né tránh, chỉ thấy một miệng vết thương mỏng mảnh vừa xuất hiện phía trên ma khu của gã, nhưng chỉ trong chớp mắt, đã khép lại như lúc ban đầu, không chút hao tổn.
Đúng như suy đoán, đao hồn của Tô Trường Không khó có thể làm tổn thương tới yêu hồn có cường độ cực cao của Tần Diệt Sinh, đương nhiên cũng không thể khắc chế đặc tính thân thể bất tử của bộ ma khu này.
Tình huống này có nghĩa là Tô Trường Không chỉ có thể thông qua không ngừng tạo thành phá hư diện tích mới, mới có thể giết chết đối phương.
Nhưng Trảm Thiết đao trong tay Tô Trường Không chém lên người Tần Diệt Sinh chỉ tạo thành thương tổn nhỏ bé trên da thịt, mà vết thương như vậy chẳng khác nào râu ria với gã!
"Yêu Vân Tỏa Thiên!"
Lời nói vừa rơi xuống, con ngươi màu vàng nhạt trong mắt Tần Diệt Sinh, lập tức trở nên lạnh lùng vô tình.
Yêu lực hừng hực thiêu đốt, thoạt trông như một rặng mây hồng, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ phạm vi trăm trượng xung quanh.
Hoa lạp lạp!
Yêu khí hùng hậu tràn ngập không gian chung quanh, giống như đã nhồi đầy một gian phòng ốc trống trải. Mà Tô Trường Không lại chính là kẻ đang ở trong phòng kia, lập tức bị rơi vào vũng lầy, khiến cho thân pháp Thần Lộc Đạp Thiên của hắn không thể phát huy ra được.
"Thiên Yêu Ma Vương Ấn!"
Tần Diệt Sinh chợt xoay người, năm ngón tay phải kết quyền ấn, yêu lực vẫn hừng hực thiêu đốt, không ngừng lan tràn ra xung quanh.
Dưới ảnh hưởng của yêu hỏa vô tận thiêu đốt, Tần Diệt Sinh hung hăng đẩy dời một quyền mang theo khí tức đáng sợ như muốn thí tiên diệt ma ra ngoài.
Phải biết rằng, Tần Diệt Sinh vừa chiếm cứ thân thể Bắc Ảnh Cuồng, đã dùng yêu hồn của bản thân kích phát toàn bộ tiềm năng, sinh mệnh lực của bộ thân thể nọ, khiến cho bản thân trực tiếp nở rộ ra hỏa quang chói mắt nhất.
Dù vừa bổ sung thêm lực lượng tới từ hai yêu võ giả đỉnh cấp là Vu Mông, Vu Khâm, nhưng với loại thiêu đốt năng lượng kinh khủng thế này, đương nhiên gã tuyệt đối không thể kéo dài.
Có điều phối hợp với cảnh giới bản thân Tần Diệt Sinh, dù công kích chỉ kéo dài được trong khoảng thời gian rất ngắn, nhưng vẫn cực kỳ khủng bố!
"Huyền Quy Nguyên Giáp!"
Đối mặt với một kích khiến cho cả hư không chung quanh cũng bị địch nhân phong tỏa như vậy, Tô Trường Không chỉ có thể lựa chọn ngạnh kháng.
Ngay lập tức, một giọt Huyền Quy chân nguyên bị hòa tan, nhanh chóng thẩm thấu ra ngoài, hình thành một tầng Huyền Quy Nguyên Giáp không thể phá vỡ, bao trùm quanh thân.
"Oanh!"
Trọng quyền trên tay Tần Diệt Sinh đập mạnh lên ngực Tô Trường Không.
Chỉ trong trong phút chốc, lực lượng vô tận đã nổ tung ra, khiến cho không gian chung quanh ầm ầm rung động, yêu khí cuồng bạo thổi quét khắp nơi, hình thành cuồng phong khủng bố, khiến cả đại địa cũng muốn bay lên.
"Ca ca ca!"
Dưới một quyền đáng sợ này, Huyền Quy Nguyên Giáp vốn không thể bị phá vỡ của Tô Trường Không cũng nhanh chóng nát vụn, giáp trụ màu lam nhạt tựa như làm từ tinh thạch kiên cố vô cùng ấy, lập tức tứ phân ngũ liệt, không thể chống cự quá lâu.
Cả người Tô Trường Không bị ném thẳng về phía sau, có loại cảm giác bản thân vừa bị một con cự thú hung hăng va chạm.
Phải khẳng định một điều rằng, lực lượng mà Tần Diệt Sinh mượn dùng thân hình Bắc Ảnh Cuồng có thể phát huy ra, tuyệt đối khác một trời một vực so với lực lượng mà bản thân Bắc Ảnh Cuồng có thể phát huy ra!
Chẳng những trên phương diện yêu lực, lực lượng, mà ngay cả phương diện thi triển vũ kỹ cũng có biến hóa về chất rõ ràng, giống như một vị Tông Sư điều khiển thân thể một tên học đồ vậy, sẽ cho ra kết quả hoàn toàn khác biệt.
"Đùng!"
Không đợi Tô Trường Không rơi xuống đất, Tần Diệt Sinh đã tiến lên một bước, đạp cho toàn bộ đại địa trong phạm vi mười trượng xung quanh lõm xuống.
Thân thể gã ma sát cùng không khí, lập tức sinh ra đốm lửa lập lòe, rồi nhanh chóng bổ nhào về phía Tô Trường Không. Một đôi bàn tay chộp tới, trực tiếp bắt được bả vai Tô Trường Không, muốn tươi sống kéo đứt hai tay hắn xuống!
Tần Diệt Sinh muốn cố gắng hết mức để bắt sống đối phương, nhưng chỉ cần sống mà không cần hoàn chỉnh, thậm chí thoi thóp, chỉ còn một hơi thở cũng được.
Ma Viên Nhiếp Không!
Tô Trường Không đang ở giữa không trung, trực tiếp thi triển Hạc Hí trong Ngũ Cầm Hí, khiến cho thân thể lướt đi như hạc bay.
Hắn vừa duy trì cân bằng, vừa thúc giục một giọt Huyền Quy chân nguyên chấn động, hư ảnh cự viên được ngưng tụ ra ngoài, một đôi bàn tay hung hăng nắm tới.
"Ca ca ca!"
Hư không chung quanh trực tiếp ngưng tụ lại, khiến cho Tần Diệt Sinh đang điên cuồng lao đến, cũng phải dừng chân, không gian quanh người sụp đổ, lập tức áp súc, cố định gã lại.
Bạch Hổ Khiếu Sát!
Trong nháy mắt này, Tô Trường Không đã vững vàng rơi xuống đất, đồng thời hư ảnh viên hầu sau lưng nhanh chóng ngưng tụ biến hóa, hóa thành một con Bạch Hổ thật lớn.
Ánh mắt Bạch Hổ mang theo hung tàn, uy nghiêm khó tả. Nó trực tiếp mở cái mồm to như chậu máu, phát ra tiếng hổ gầm rung trời.
"Ầm vang long!"
Sóng âm cuồn cuộn trộn lẫn với lôi đình, mang theo uy thế như muốn bài sơn đảo hải, ầm ầm lao thẳng về phía Tần Diệt Sinh.
Sát chiêu này đã dung nhập một giọt Huyền Quy chân nguyên, lại cộng thêm lực lượng lôi đình tăng phúc, khiến cho uy năng mạnh đến khủng bố, trong hư không cũng bị chấn vỡ, tạo thành từng khe rãnh chi chít rậm rạp, lan tràn về phía Tần Diệt Sinh.
"Thiên Yêu Tá Giáp!"
Tần Diệt Sinh không hề hoang mang bối rối khi đối mặt một kích kinh người này, chỉ thấy yêu lực trong cơ thể gã nhanh chóng vận chuyển, hình thành một vòng tuần hoàn bên ngoài thân thể.
"Đùng! Đùng!"
Chỉ trong nháy mắt, khi lượng lớn lôi âm va chạm vào, chúng lập tức nổ tung ra, phát sinh chấn động, phân giải, muốn làm Tần Diệt Sinh tan xương nát thịt.
Nhưng một kích này đánh thẳng vào thân thể Tần Diệt Sinh lại tạo thành thương tổn không quá lý tưởng, lôi âm cuồn cuộn đánh sâu vào khiến cả người gã bị ném bay đi như diều đứt dây, nhưng chỉ có thể làm nổ tung tầng lá chắn bên ngoài cơ thể mà không gây nên ảnh hưởng gì lớn hơn.
"Hắn có thể hóa giả phần lớn lực lượng?" Tô Trường Không cũng không khỏi kinh hãi.
Hắn đã nhìn ra khả năng điều khiển yêu lực của Tần Diệt Sinh tuyệt đối vượt xa tất cả những tên yêu võ giả mà hắn từng gặp được.
Tần Diệt Sinh ngưng tụ yêu lực hình thành lá chắn, giáp trụ, đồng thời yêu lực bên trong cũng không ngừng lưu động, trở nên trơn trượt như mỡ, mang tới tác dụng giảm bớt lực công kích đến từ bên ngoài.
Bởi vậy, trong nháy mắt khi lượng lớn sóng âm va chạm vào, đã bị hóa giải!
"Ha ha ha! Đây mới gọi là chiến đấu mỹ diệu!"
Tần Diệt Sinh ha ha cười điên cuồng, ánh mắt gã gắt gao nhìn chằm chằm về phía Tô Trường Không đang đứng phía xa xa.