Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 908 - Lời Hứa Hẹn Của Lão Tổ Yến Gia!




"Đao trưởng lão, căn cứ theo tin tức chúng ta đạt được, Hoàng thất Yến gia của Ngân Nguyệt đế quốc đã tuyên bố tin tức, nói rằng ba tháng sau, bọn họ sẽ để những người đạt được Thiên Long Ngọc phù đi tới Thiên Long sơn trước, rồi tất cả cùng nhau mở ra Thiên Long động thiên."

Tin tức truyền tới từ bên trong lệnh bài khiến Tô Trường Không không khỏi khe khẽ gật đầu.

Thiên Long quốc đã diệt vong, Thiên Long Hoàng thất Long gia cũng hao hết vận số đi về hướng diệt vong. Trước khi Thiên Long Võ Thánh tọa hóa, đã để lại Thiên Long Ngọc phù có thể mở ra Thiên Long động thiên, nhưng cần phải tập hợp đầy đủ năm tấm ngọc phù mới thực hiện được điều này.

Hiện giờ, trên tay Hoàng thất Yến gia của Ngân Nguyệt đế quốc có ngọc phù, mà Thiên Long động thiên cũng nằm trong lãnh thổ Ngân Nguyệt đế quốc, vì thế Yến gia đã lên tiếng kêu gọi những người nắm giữ ngọc phù đi tới Ngân Nguyệt đế quốc trước, nhằm mở ra Thiên Long động thiên.

Nhưng Tô Trường Không lại thầm nhăn mặt nhíu mày: "Nhưng Ngân Nguyệt đế quốc làm ra hành động như vậy, lại không ổn cho lắm, dù người bên ngoài đạt được bảo vật, chẳng phải lúc đó sẽ rơi vào trong tay Yến gia sao?"

Phải biết rằng, Hoàng thất Yến gia của Ngân Nguyệt đế quốc, là thế lực không thua kém Hạ Viêm gia tộc, khẳng định là trong tộc có cực kỳ nhiều cao thủ đứng đầu, một khi người ngoài đi vào Ngân Nguyệt đế quốc, chiếm được bảo vật cũng khó yên ổn mang theo theo nó rời đi nha!

Thậm chí, trong trường hợp Võ Thánh của Yến gia tự mình ra tay, ai có thể cạnh tranh cùng?

Lệnh bài lại phát sáng, Hạ Viêm Kiệt lại lần nữa truyền tin tức đến.

"Lão tổ của Yến gia đã tự mình lên tiếng, không cần biết là ai, chỉ cần nắm giữ ngọc phù tiến vào Ngân Nguyệt đế quốc mở ra Thiên Long động thiên, ở trong đó đều bằng vào bản lĩnh thu hoạch bảo vật. Sau khi đạt được bảo vật, Yến gia đều sẽ hộ tống đối phương bình yên rời khỏi Ngân Nguyệt đế quốc."

Tin tức trong lệnh bài làm trước mắt Tô Trường Không trở nên sáng ngời.

Hiển nhiên Yến gia bên kia cũng hiểu được điểm này, nếu để người ngoài tiến vào Ngân Nguyệt đế quốc, dù đạt được bảo vật, cũng không thể mang đi, thì ai nắm giữ ngọc phù dám bước tới Ngân Nguyệt đế quốc đây?

Có khác nào nói, Thiên Long động thiên kia cũng vĩnh viễn không mở ra được?

Bởi vậy Yến gia lão tổ lấy thanh vọng Yến gia làm đảm bảo, sẽ không ra tay với người đạt được bảo vật trong Thiên Long động thiên, lấy chuyện này để xóa tan nghi ngờ của người ngoài.

Lời hứa hẹn của lão tổ Yến gia vẫn có sức nặng nhất định. Người ta chính là Võ Thánh của Yến gia! Là tồn tại đỉnh phong nhất của một quốc gia!

Nhưng bọn họ làm như vậy cũng dễ hiểu, bảo vật khác có thể mang đi, nhưng Thiên Long động thiên lại không thể mang đi , dù người Yến gia tiến vào Thiên Long động thiên không đạt được bất cứ bảo vật gì, thì bản thân Thiên Long động thiên nọ cũng là một khoản thu hoạch thật lớn rồi!

Đương nhiên, vẫn phải cẩn thận, dù lão tổ Yến gia đã hứa hẹn, nhưng lỡ như bản thân đạt được bảo vật khiến cho cả Võ Thánh cũng động tâm, chưa chắc đối phương sẽ tuân thủ hứa hẹn không ra tay, ví dụ như Thần Chủng chẳng hạn!

Bởi vì bên trong Thiên Long động thiên, rất khả năng sẽ tồn tại Thần Chủng do Long gia để lại, bảo vật bậc này, chưa chắc đã không thể làm Yến gia lật lọng.

Nhưng có Yến gia hứa hẹn, đi Ngân Nguyệt đế quốc bước vào Thiên Long động thiên một chuyến cũng tốt.

"Chờ ba tháng sau, lại tới Thiên Long động thiên!" Tô Trường Không đã quyết định.

Nếu hắn không có đạt được Thiên Long Ngọc phù coi như xong, nhưng hiện giờ rõ ràng đã có Thiên Long Ngọc phù trong tay, Tô Trường Không sẽ không buông tha cho cơ hội này.

Mà trong lúc Tô Trường Không đang yên tĩnh chờ đợi, hắn lại không biết đang có nguy hiểm lặng yên tới gần!

Đêm khuya, bên trong Linh Đạo tông là một mảnh yên tĩnh, ngoại trừ nhóm đệ tử gác đêm, những người còn lại đều đã nghỉ ngơi.

"Quy Tức Công... Lại đột phá, có thể cung cấp tác dụng lớn hơn nữa cho Tô trưởng lão!" Bên trong một gian phòng lặng lẽ, một thanh niên đang chăm chú hô hấp thổ nạp, ngay khi cảm nhận được Quy Tức chân khí hùng hậu trong đan điền, trên mặt gã lộ ra nụ cười vui sướng.

Thanh niên này tên là Tả Khâu, là đệ tử Linh Đạo tông đầu tiên được Tô Trường Không dùng Huyền Quy chân nguyên trợ giúp hoàn thành một bước Hậu Thiên phản Tiên Thiên kia. Gã cực kỳ cảm kích Tô Trường Không đã giúp bản thân thoát thai hoán cốt, bởi vậy luôn một mực khắc khổ tu hành, trên phương diện Quy Tức Công cũng tiến bộ cực kỳ mau.

Gã hiểu, bản thân chăm chỉ tu hành, chẳng những có thể giúp được Tô Trường Không, mà ngay cả chính gã cũng có thể đạt được tài nguyên tu luyện từ trong tay Tô Trường Không, từ đó tới nâng cao cho bản thân!

"Phanh phanh phanh!"

Nhưng đột nhiên, trái tim Tả Khâu kịch liệt nhảy lên.

Gã hoảng sợ ngẩng đầu nhìn về phía không trung, gã vừa cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ.

Nó mới nhanh chóng đảo qua trên người gã.

Luồng khí tức kia quá mức khủng bố, hệt như hồng thủy mãnh thú, khiến trong lòng gã phát ra nỗi sợ hãi từ sâu thẳm linh hồn.

Không chỉ một mình Tả Khâu, mà tất cả Tiên Thiên võ giả bên trong Linh Đạo tông đều cảm nhận được tình huống này, loại cảm giác bị rình coi, giống như một con dã thú đang nhìn chằm chằm vào con mồi!

"Là ai?" Tông chủ Hách Liên Nguyên đang bế quan tu luyện mí mắt bỗng giật giật, lão cũng phát hiện được một luồng cảm giác hết hồn, kinh hãi vô cùng.

Có người đang theo dõi bọn họ!

Ngay lúc này, ở giữa bầu trời phía trên Linh Đạo tông, trong một mảnh mây mù màu đen, có ba bóng người đang cúi đầu nhìn xuống Linh Đạo tông phía dưới.

Trong ba người này, ngoại trừ tráng hán hình thể khôi ngô 'Bắc Ảnh Cuồng', còn có hai người khác nữa. Hai người này một người mặc hắc y, một người mặc thanh bào, tướng mạo giống nhau, có vẻ như bọn họ là một đôi song bào thai, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.

Nam tử mặc hắc y có bề ngoài hơn hai mươi tuổi, mặt trắng như ngọc, nhưng có một đôi mắt như dã thú, khí tức tà dị, ánh mắt đảo qua lập tức mang tới cho người khác cảm giác gã đang nhìn chằm chằm vào con mồi.

Nam tử áo xanh có bề ngoài xấp xỉ người trên, khóe miệng mang theo ý cười như có như không, giống như một người vô cùng nhã nhặn, nhưng một khi kẻ này tươi cười sẽ làm người rợn tóc gáy.

"Linh Đạo tông này chỉ là một tam lưu tiểu tông môn, cường giả như Đao Vô Phong thật sự sẽ ở trong đó sao?" Nam tử mặc hắc y kia cất giọng lạnh như băng nói.

"Vu Khâm, lời nói của hội chủ sao có thể sai được?" Bắc Ảnh Cuồng thoáng hiện chút bất mãn nói.

Từ trước đến nay, hội chủ luôn thần thông quảng đại, nếu ngài đã gióng trống khua chiêng phái ba người bọn họ tới đây, tự nhiên cũng biết chắc chắn đối phương thật sự ở bên trong tam lưu tiểu tông môn này!

Nam tử mặc hắc y Vu Khâm không nói tiếng nào, hai con ngươi trong mắt nam tử áo xanh Vu Mông kia lại biến đâu không thấy, trở nên trống rỗng, hư vô, gắt gao nhìn xuống dưới.

Gã có thể nhìn thấy từng luồng linh khí, một đám bóng người, và những luồng linh khí lưu động bên ngoài thân thể những bóng người này có khác biệt, hoặc mạnh hoặc yếu, không giống nhau.