Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 905 - Người Cầm Quyền Liên Tục Đổi Thay, Chỉ Có Thiên Địa Là Vĩnh Hằng Bất Biến!




"Di bảo của một cái ngàn năm thế gia..." Tô Trường Không cũng không khỏi có chút động tâm.

Lại nói, nếu hắn có đủ tài nguyên, cũng có thể chuyển hóa chúng thành thực lực, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, gia tăng Huyền Quy chân nguyên của mình, thậm chí còn có thể khiến ngụy thần thông của bản thân chân chính tiến hóa thành thần thông!

Long gia này cũng giống như Hạ Viêm gia tộc, đều là thế gia chi phối cả một quốc gia, có được động thiên phúc địa, chỉ có duy nhất một điều khác biệt, chính là hiện giờ Hạ Viêm gia tộc còn hưng thịnh, mà Long gia kia đã diệt vong !

"Thiên Long Ngọc phù đâu?" Tô Trường Không nói thẳng.

Sắc mặt Thiên Thi lão nhân trở nên cứng đờ, nhưng ngay lập tức, lão lại cười nói: "Đao huynh, lão hủ khẳng định sẽ cho ngươi một vị trí trong danh sách của Thiên Long Ngọc phù này. Hiện giờ lão hủ còn không tìm thấy tín hiệu nhiệm vụ, cần những cao thủ có thực lực khác sử dụng danh ngạch nữa, chờ đến khi năm tấm Thiên Long Ngọc phù được tập hợp đầy đủ, lão hủ sẽ tìm đến ngươi, cùng ngươi tiến vào động thiên phúc địa của Long gia."

Tô Trường Không thản nhiên nói: "Có thể... Nhưng ngọc phù này phải do ta đến bảo quản, chờ đến khi động thiên phúc địa của Long gia mở cửa, ta sẽ tới tìm ngươi."

Tô Trường Không hoàn toàn không tín nhiệm Thiên Thi lão nhân này.

Hơn nữa, so sánh với bị động chờ đợi, hắn càng thích nắm giữ thế chủ động hơn.

Hiện giờ, Thiên Thi lão nhân này nói thì hay lắm, nhưng rất có khả năng, chờ tới lúc động thiên phúc địa của Long gia mở cửa, lão lại không tới tìm Tô Trường Không, giao cho hắn sử dụng một vị trí trong danh sách khác.

Bởi vậy nắm giữ Thiên Long Ngọc phù ở trên tay mình, mới là biện pháp ổn thỏa nhất.

"Đao huynh... Làm vậy không tốt lắm đâu? Nói nữa, ngọc phù này cũng không ở trên người lão hủ..." Thiên Thi lão nhân lập tức nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không.

Đối phương hiểu được đạo lý này, đương nhiên lão cũng hiểu được nó, một khi lão giao ngọc phù cho Tô Trường Không, lỡ như hắn không mang theo lão tiến vào động thiên phúc địa thì biết làm sao bây giờ?

"Thiên Thi lão nhân, ngươi nói muốn cùng ta liên thủ thăm dò động thiên phúc địa của Long gia, thu hoạch cơ duyên, bảo vật, nhưng ngay cả một chút tín nhiệm với ta, ngươi cũng không có... Nói vậy, dù thực sự tiến vào động thiên phúc địa, chúng ta cũng không thể chân thành hợp tác được đâu." Tô Trường Không như cười như không nói: "Được, kỳ thật, ta cũng không quá mức hứng thú với động thiên phúc địa của Long gia. Nếu ngươi đã không muốn, vậy chúng ta lại tính toán khoản nợ ngươi họa thủy đông dẫn đi!"

Khóe miệng Thiên Thi lão nhân thoáng run rẩy một hồi, Đao Vô Phong trước mắt này tuổi không lớn, nhưng lại có thể bắt chẹt lão.

Thiên Thi lão nhân nhìn thấy dáng vẻ một lời không hợp lập tức ra tay của Tô Trường Không, lại xem xét trạng thái bản thân một chút. Hiện giờ thân thể lão đang bị trọng thưa, nếu thực sự bùng nổ đại chiến cùng Đao Vô Phong sâu không lường được này, có lẽ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Rốt cuộc, Thiên Thi lão nhân thở dài một tiếng: "Ngươi nói đúng... Nếu thực sự tiến vào động thiên phúc địa, chúng ta cũng cần tín nhiệm lẫn nhau, mới có thể cướp lấy cơ duyên, bảo vật. Phỏng chừng vài tấm ngọc phù còn lại đều rơi vào trong tay một vài đại tông môn, thế lực lớn... Được, cứ giao ngọc phù này cho ngươi bảo quản đi."

Nói xong, Thiên Thi lão nhân há to miệng, dạ dày, yết hầu không ngừng nhúc nhích một hồi. Ngay lập tức, một tấm ngọc phù chỉ có kích cỡ bằng nửa bàn tay bay ra từ bên trong cổ họng của lão. Tiếp đó, tấm ngọc phù nọ được một luồng lực lượng vô hình phụ trợ, chậm rãi bay về phía Tô Trường Không.

Thiên Thi lão nhân đã lựa chọn thỏa hiệp, để Tô Trường Không bảo quản tấm Thiên Long Ngọc phù này.

Tô Trường Không không có tùy tiện đụng vào vật phẩm nọ, hắn lập tức dùng thiên địa linh khí đón lấy nó, rồi cẩn thận kiểm tra một phen.

Tấm ngọc phù này chỉ lớn chừng nửa bàn tay, bên trên có điêu khắc một con rắn màu xanh ngọc, trông rất sống động, còn có linh quang nhàn nhạt lóe ra, thoạt nhìn phẩm chất bất phàm.

"Đây là Thiên Long Ngọc phù?" Tô Trường Không cũng có chút tò mò quan sát nó.

Thiên Thi lão nhân đứng một bên nói: "Thiên Long quốc này đã diệt vong, quốc thổ trước kia của nó cũng bị nhét vào trong phạm vi Ngân Nguyệt đế quốc. Hiện giờ chúng ta chỉ cần chờ đợi, chú ý tin tức, phỏng chừng Ngân Nguyệt đế quốc bên kia sẽ truyền đến tin tức liên quan. Tới khi đó, chúng ta lại cùng nhau đi tới Ngân Nguyệt đế quốc là được."

Ngân Nguyệt đế quốc là một trong những quốc gia thuộc Nhân tộc thập quốc như Đại Viêm hoàng triều. Nó cùng với Vô Cực đế quốc, Đại Viêm hoàng triều đều thuộc phạm trù trung tam quốc. Trước kia, Ngân Nguyệt đế quốc từng là lãnh thổ cũ của Thiên Long quốc.

Người cầm quyền liên tục đổi thay, chỉ có thiên địa là vĩnh hằng bất biến!

"Lúc trở về, có thể kiểm tra một chút tình báo liên quan." Tô Trường Không cũng không hoàn toàn tin tưởng những lời Thiên Thi lão nhân nói, nhưng chuyện này lại rất dễ đi kiểm chứng, hắn có thể lật xem một chút điển tịch liên quan ở Linh Đạo tông, hoặc là trực tiếp dùng lệnh bài thân phận khách khanh trưởng lão của Hạ Viêm gia tộc tới hỏi Hạ Viêm Kiệt.

Thiên Thi lão nhân lại dặn dò: "Đao huynh, chờ tới khi xuất phát, ngươi hãy đến Thi Táng sơn ở phía Bắc Đại Viêm hoàng triều tìm lão hủ, lão hủ sẽ dưỡng thương ở Thi Táng sơn."

Thiên Thi lão nhân đã đắc tội với Ma Quân Lâm, đương nhiên sẽ không quay về trụ sở Thiên Thi môn, mà tìm một nơi khác dưỡng thương, tu hành.

"Được." Tô Trường Không khẳng khái nhận lời.

Thiên Thi lão nhân lại lưu luyến nhìn thoáng qua tấm Thiên Long Ngọc phù kia một cái, rồi chuẩn bị rời đi.

"Khoan đã... Vừa nãy, ngươi có cảm nhận được một loại khí tức quái dị nào khác không?" Tô Trường Không gọi Thiên Thi lão nhân lại.

Có vẻ như lúc trước Ma Quân Lâm đã cảm nhận được điều gì đó, mới có thể từ bỏ Thiên Long Ngọc phù, trực tiếp nhích người rời đi, nhưng Tô Trường Không lại không cảm nhận được bất cứ điểm gì dị thường quanh đây.

Mà Thiên Thi lão nhân lại cực kỳ am hiểu truy tung, cảm nhận khí tức, bởi vậy, hắn muốn thử hỏi lão xem sao.

Thiên Thi lão nhân thoáng sửng sốt, sau đó lại lắc đầu, tỏ vẻ khẳng định nói: "Vừa rồi ở phụ cận trừ ngươi và ta, cùng với đám người Ma Quân Lâm, không có khí tức của người khác."

Thiên Thi lão nhân rất tự tin với khả năng cảm nhận của mình, bằng không lão cũng không thể một mực chạy trốn, chu toàn tính mạng trong quá trình đuổi giết của đám người ma Quân Lâm kia.

Thiên Thi lão nhân tự tin, sẽ không một ai có thể rình mò lão mà không bị lão phát hiện ra một chút manh mối hoặc là khí tức nào.

Trừ phi... Là Võ Thánh!

"Không có gì , ngươi đi trước đi.” Tuy trong lòng Tô Trường Không vẫn có chút nghi hoặc, nhưng đã không phát hiện được gì, hắn cũng chỉ có thể từ bỏ.

Cũng có khả năng Ma Quân Lâm kia không muốn chiến đấu sinh tử cùng hắn, mới cố ý giả vờ như phát hiện được điều gì đó rồi nhanh chóng lùi lại, muốn làm Tô Trường Không cố kỵ mà không dám đuổi theo.

Tô Trường Không và Thiên Thi lão nhân từ biệt tại đó, hắn cũng không ở lại nơi này quá lâu, đã thi triển Bạch Hạc Độn Không, quay về Linh Đạo tông rồi.

Một chuyến ra ngoài này, mục đích ban đầu của hắn là giao Huyết Thần Chủng cho Cơ Tuyết Tiêu kia, lại ngoài ý muốn thu hoạch được một tấm ngọc phù có thể đi vào động thiên phúc địa của Long gia từ trên người Thiên Thi lão nhân, coi như là một phần cơ duyên.