Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 903 - Ánh Mắt Quỷ Dị!




"Trảm!"

Tô Trường Không vừa dùng Ma Viên Nhiếp Không cố định Ma Quân Lâm, ngay lập tức, Trảm Thiết đao đã chớp lấy thời cơ, ra khỏi vỏ.

Đao hồn trong cơ thể hắn ngân nga run rẩy, phía trên thân đao lập tức ngưng tụ thành một luồng lực lượng có thể trảm thẳng tới linh hồn, gây nên cương phong vô biên vô hạn, sắc bén không gì cản nổi, mục tiêu trực chỉ phần cổ của Ma Quân Lâm.

Một đao này còn chưa tới, đã làm thân thể người ta phát sinh một loại ảo giác thi thể chia lìa, thức hải nát bấy, chỉ tính riêng luồng lực lượng áp bách đến từ đao hồn kia thôi, cũng đủ để khiến người bình thường bó tay, vươn cổ chờ chết, không có lòng phản kháng!

"Đao hồn?" Ánh mắt Ma Quân Lâm cũng trở nên ngưng trọng.

Gã hiểu rất rõ, luyện ý cảnh võ đạo đến trình độ linh hồn thăng hoa thành Hồn cảnh, còn khó hơn luyện chuẩn tuyệt học đến viên mãn!

Ma Quân Lâm bị đè ép, trói buộc, toàn thân không thể động đậy, nhưng huyết dịch trong cơ thể gã lại điên cuồng vận chuyển, trên trán lập tức bị xé rách ra.

Một con mắt màu đỏ tươi hiển lộ ra ngoài, huyết quang nồng đậm dâng trào, tựa như sóng biển ầm ầm đánh văng lực lượng đang kiềm chế gã, rồi xu thế không giảm, lại tiếp tục lao lên va chạm vói đao nhận vừa vặn chém tới.

"Ầm vang!"

Một mảnh huyết quang nặng nề, mãnh liệt như hải triều kia, trực diện va chạm cùng trường đao mang theo lực lượng đao hồn, phát ra âm hưởng vang rền, khiến một mảnh mây mù trên bầu trời cũng hung hăng run rẩy.

Ngọn nguồn khởi phát chiêu thức này chính là lực lượng huyết mạch của Võ Thánh.

Pản thân Ma Quân Lâm chính là hậu duệ của Võ Thánh, có được thần thông huyết mạch 'La Sát Nhãn' !

La Sát Tĩnh Nhãn, Thân Tử Hồn Diệt!

"Thí Hồn Thương!"

Ma Quân Lâm nhanh chóng thoát khỏi kiềm chế, bàn tay lập tức nắm lấy hư không, một cây trường thương tối đen chợt xuất hiện bên trong bàn tay hắn, cổ tay nâng lên.

Thanh trường thương nọ như tia sáng xuyên qua thời không, trực tiếp bỏ qua không gian hạn chế, lại nhanh đến mức vượt qua thời gian hạn chế, ầm ầm đánh tới. Mũi thương mang theo hàn mang u ám như muốn nhiếp hồn đoạt phách.

Phải biết rằng, từ khi Ma Quân Lâm vận dụng thần thông huyết mạch thoát khỏi kiềm chế, lại lao tới ngăn cản sát chiêu của Tô Trường Không, sau đó, gã xuất thương công kích, hết thảy mọi hành động này chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt mà thôi!

"Phốc!"

Một thương này xuyên qua lồng ngực Tô Trường Không, nhưng đương nhiên Tô Trường Không nọ chỉ là một mảnh tàn ảnh còn sót lại.

"Đùng!"

Tô Trường Không lập tức triển khai thân pháp Thần Lộc Đạp Thiên, bản thân đã xuất hiện ở phía sau Ma Quân Lâm.

Trong tiếng nổ tung thanh thúy, Trảm Thiết đao trong tay Tô Trường Không trực tiếp hóa thành lôi đình tia chớp, phát sinh lôi quang chói mắt.

Một đao này vận dụng kỹ xảo chuyển hóa âm dương huyền diệu, dùng âm dương nhị khí của bản thân diễn biến phong lôi, thanh thế kinh người!

Vốn dĩ một thương trong tay Ma Quân Lâm vừa đâm hụt, lực cũ đã hết, công kích phải dừng, nhưng gã chợt quát lên một tiếng trầm thấp, thân thể cứng rắn xoay lại, chưởng trái tối đen làm ra động tác đẩy núi, lấy đó để đẩy dời đi tầng tầng không khí xung quanh.

Hiển nhiên do tình thế bắt buộc, gã phải trực tiếp dùng bàn tay trần đối cứng với một đao của Tô Trường Không.

"Xuy kéo!"

Sau pha va chạm kinh người, Ma Quân Lâm lảo đảo lui về phía sau, tầng ma văn màu đen vẫn bao phủ phía trên bàn tay tối đen của gã, đều bị cứng rắn chém vỡ ra.

Trên bàn tay có thêm một vệt đao thương sâu tới tận xương, cùng với đó là một luồng đao khí sắc nhọn chém thẳng vào thức hải của gã, khiến cho đại não quay cuồng, muốn nát tan vỡ vụn!

Phải biết rằng, Ma Quân Lâm đã tu luyện tuyệt học 'La Sát Chiến Thể' do Võ Thánh truyền xuống từ lâu, thực lực luôn nằm trong số những cường giả nổi trội đương thời, và hiển nhiên từ khi xuất đạo tới nay, gã rất ít bị thương nặng nề đến vậy.

Chuyện này khiến đồng tử bên trong con mắt thứ ba trên trán Ma Quân Lâm đều biến thành huyết sắc, gã gầm nhẹ lên tiếng: "Ngươi muốn chết!"

Trái tim Ma Quân Lâm bang bang đập mạnh, một luồng lực lượng thâm thúy tựa địa ngục âm u, nhanh chóng bốc lên, tràn ngập toàn thân, khiến cho làn da vốn màu đen của gã, cũng bắt đầu chuyển thành màu xanh.

Ma Quân Lâm đã vận dụng toàn lực, muốn trực tiếp phân thắng bại cùng Tô Trường Không.

Cùng lúc ấy, Huyền Quy chân nguyên cũng nhanh chóng lưu chuyển trong đan điền Tô Trường Không.

Hiển nhiên ngay cả hắn cũng ôm ý định phải đánh ra một đòn chém giết Ma Quân Lâm tại chỗ.

Nhưng ngay tại thời khắc sục sôi chiến ý này, bỗng nhiên Ma Quân Lâm cảm nhận được một đôi mắt lạnh như băng, hướng thẳng về phía gã.

Ánh mắt này tựa như kim châm sau lưng, khiến trong lòng gã sinh ra cảm giác bị độc xà theo dõi, tóc gáy trực tiếp dựng thẳng đứng lên, kinh hoàng xộc thẳng vào tâm khảm!

"Ai?" Ma Quân Lâm vừa kéo khí thế lên đến đỉnh phong lại trực tiếp từ bỏ cơ hội tiến công, cả người bay ngược về phía sau, vội vàng đưa mắt nhìn chung quanh, đôi mắt màu huyết hồng trên trán không ngừng chớp động!

Ngay vừa nãy, khi Ma Quân Lâm chuẩn bị toàn lực ra tay, gã chợt cảm nhận được một đôi mắt đáng sợ đang gắt gao theo dõi mình.

Chuyện này khiến trong lòng gã vô cùng hoảng sợ, cũng dứt khoát từ bỏ chuẩn bị, bứt người lui về phía sau, nhưng loại cảm giác khủng hoảng vì bị ác thú theo dõi vẫn trào dâng trong lòng.

"Hả?" Tô Trường Không không cảm nhận được tình huống dị thường, nhưng động tác lạ lùng của Ma Quân Lâm cũng làm hắn cảnh giác.

Ngay lúc này, hai người Sơn La Sát, Kiếm La Sát vẫn đang đại chiến trên bầu trời, mà trừ những người này ra, hắn cũng không cảm nhận được khí tức của một tồn tại nào khác.

Nhưng nhìn dáng vẻ thoáng hiện kinh hoàng của Ma Quân Lâm kia, cũng không giống ngụy trang, giả bộ!

Ma Quân Lâm cũng không phát hiện ra ai là kẻ đang âm thầm nhìn chăm chú vào mình, nhưng chủ nhân của ánh mắt này, lại mang tới gã một loại cảm nhận kinh hoàng, tựa như đã nhấn chìm toàn thân gã xuống bể sâu cảm xúc bất an, giống như... ở trước mặt ánh mắt kia, bản thân gã chỉ là một con sơn dương đang đợi làm thịt!

Tuy cảm giác kia chỉ thoáng qua trong nháy mắt, nhưng với cảm nhận nhạy bén của một vị cường giả như Ma Quân Lâm, gã tin tưởng bản thân tuyệt đối không có khả năng phạm sai lầm.

Nghĩa là thực sự có một nhân vật vô cùng đáng sợ đang âm thầm rình mò gã.

Dưới loại tình huống này, Ma Quân Lâm căn bản không thể an tâm chém giết cùng Tô Trường Không.

"Đao Vô Phong, hôm nay đến đây thôi, ngươi tự giải quyết cho tốt! Chúng ta đi!" Ma Quân Lâm trầm giọng nói.

Gã bỏ lại những lời này, sau đó vừa cảnh giác chú ý động tĩnh bốn phía, vừa biến hóa dòng khí màu đen bên ngoài thân thể hình thành đôi cánh, và không chút do dự bay về phía chân trời xa xa.

"Tông chủ... Làm sao vậy?" Sơn La Sát và Kiếm La Sát đều có chút ngây người, không rõ vì sao Ma Quân Lâm lại lựa chọn dừng tay.

Bọn họ biết rõ Ma Quân Lâm còn chưa vận dụng toàn lực, nhưng đối phương đã trực tiếp lui lại rồi?

Có điều nghi hoặc thì nghi hoặc nhưng cả Sơn La Sát, Kiếm La Sát đều hiểu, Ma Quân Lâm làm ra loại quyết định này tất phải có lý do.

Bởi vậy. bọn họ cũng trực tiếp mặc kệ Thiên Thi lão nhân, nhanh chóng đi theo Ma Quân Lâm, nhanh chóng độn về phía xa xa.