Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 887 - Tần Diệt Sinh!




Rất nhanh, một bình Dưỡng Hồn linh dịch hoàn chỉnh đều đã thẩm thấu từ mi tâm vào trong thức hải, và hiện giờ, điều Tô Trường Không có thể làm chính là chờ đợi!

Cùng với đó, hắn thường xuyên dùng đao hồn tra xét, cảm ứng tình huống của Hồng Chấn Tượng ở bên trong thức hải.

Nếu đến lúc cuối cùng, người thắng chính là Bàng Thắng Vũ kia, Tô Trường Không sẽ không chút do dự bầm thây gã thành vạn đoạn!

Ngay lúc này, ở trong thức hải của Hồng Chấn Tượng, hai luồng linh hồn đều đang liều mạng hấp thu Dưỡng Hồn linh dịch vừa tiến vào thức hải, không ai nhường ai.

Cũng trong quá trình này, bọn họ không ngừng cắn xé, đánh nhau, giao chiến sinh tử!

Không phải ngươi chết chính là ta mất mạng, kẻ bại sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho người thắng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua…

Nếu ban đầu, Bàng Thắng Vũ còn chiếm thế thượng phong, thì chỉ một lúc sau, cường độ linh hồn của gã đã đạt tới hạn mức cao nhất mà bản thân có khả năng đạt tới.

Linh hồn của Bàng Thắng Vũ đã bị hao tổn, nghĩa là cả đời gã cũng khó có thể hoàn thành lột xác.

Nhưng linh hồn của Hồng Chấn Tượng vẫn đang không ngừng luyện hóa Dưỡng Hồn linh dịch, dần dần trưởng thành, dần dần nắm giữ lực lượng ngang ngửa với Bàng Thắng Vũ, thậm chí còn bắt đầu lấn át đối phương!

"Bàng Thắng Vũ... Ta phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn!" Linh hồn Hồng Chấn Tượng đang rít gào, hung hăng rít gào.

Đối với Bàng Thắng Vũ, đương nhiên Hồng Chấn Tượng chỉ hận không thể lột da rút gân kẻ này cho hả giận.

Trong suốt mấy năm vừa qua, không một giây phút nào Hồng Chấn Tượng không bị vây trong tra tấn, không sống những ngày tháng như ở trong địa ngục, mà hiện giờ rốt cuộc, gã cũng có cơ hội báo thù rửa hận rồi.

Hai luồng linh hồn vẫn đang điên cuồng cắn xé, đánh đập lẫn nhau.

"A a a! Hồng Tượng! Ngươi chỉ là một tên tiểu bối, cũng muốn dĩ hạ phạm thượng? Bổn tọa muốn xé nát ngươi!" Bàng Thắng Vũ cũng trở nên điên cuồng, gã tuyệt đối không nguyện ý làm giá y cho người khác (hoặc là may áo cưới cho người), đương nhiên phải hung tàn phản kích.

Chừng một tháng sau, trong thức hải Hồng Chấn Tượng, bởi vì hai luồng linh hồn đại chiến không ngừng, đã khiến thức hải bị xé rách, nhưng không một ai chịu lùi bước.

Dưới loại tình huống này, bất cứ ai trong số bọn họ cũng tình nguyện đồng quy vu tận, chứ tuyệt đối không chịu để đối phương thắng lợi, biến bản thân trở thành chất dinh dưỡng trở thành cho địch nhân.

Nhưng dù Bàng Thắng Vũ điên cuồng phản công, Hồng Chấn Tượng vẫn đang không ngừng hấp thu Dưỡng Hồn linh dịch, càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, mà từ lâu, Bàng Thắng Vũ đã rơi xuống thế hạ phong, bị đối phương không ngừng gặm cắn, linh hồn vốn đã không trọn vẹn, càng trở nên rách nát tả tơi.

"Không! Ta không cam lòng! Ta không cam lòng! Ngươi chỉ là một con kiến ti tiện ... Con kiến..."

Cuối cùng, trong tiếng gầm gừ điên cuồng, trong âm thanh tức giận tràn ngập không cam lòng của Bàng Thắng Vũ, linh hồn gã dần trở nên ảm đạm, ý thức nhanh chóng tiêu tan.

Bàng Thắng Vũ gã đã sống quá lâu rồi, cũng khổ tu không biết bao nhiêu năm tháng, nhưng tới cuối cùng, chẳng những mọi công lao đều thành uổng phí, mà hết thảy những thứ gã tích góp được đều bị một tiểu tử vốn chưa từng được gã coi là đối thủ, vốn chưa bao giờ được gã đặt vào trong mắt, cướp đi…

Thử hỏi, làm sao gã có thể cam tâm được?

Nhưng không cam tâm đến cỡ nào thì Bàng Thắng Vũ, lão yêu nhân đã chuyển sinh rất nhiều lần này, cũng hoàn toàn diệt vong rồi!

Trong thức hải, dần trở nên im lặng, chỉ còn lại linh hồn của Hồng Chấn Tượng càng ngày càng lớn mạnh.

Chậm rãi, Hồng Chấn Tượng mở mắt, nhìn thấy Tô Trường Không ngồi ngay bên cạnh.

Hồng Chấn Tượng cất giọng có chút khàn khàn, nói: "Tô lão đệ... Đa tạ đệ..."

Hồng Chấn Tượng đã thức tỉnh, linh hồn của Bàng Thắng Vũ đã bị gã xé rách, cắn nuốt, một lần nữa đoạt lại quyền chủ đạo thân thể.

Tô Trường Không cũng thở dài một hơi, cũng may, tới cuối cùng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, coi như là báo ứng đúng người.

Bàng Thắng Vũ đã thay đổi rất nhiều bộ thân thể, đã cướp đoạt hết thảy mọi thứ của những người khác, nhưng tới cuối cùng, ngay chính bản thân gã lại làm giá y cho người, rơi xuống kết cục y chang những người từng bị gã hại chết.

Loại kết cục này còn tàn nhẫn hơn trực tiếp giết quách gã đi cho xong!

"Không cần nhiều lời... Huynh hãy tử tế nghỉ ngơi đi." Tô Trường Không lắc đầu.

Lần này, xem như Hồng Chấn Tượng hoàn toàn trọng sinh rồi.

Hiện giờ, Hồng Chấn Tượng đã đạt được hết thảy mọi thứ của Bàng Thắng Vũ, trong tương lai, gã cũng có cơ hội đạt đến cảnh giới mà ngay cả Bàng Thắng Vũ cũng không thể đạt đến được!

Phải biết rằng, bởi vì Bàng Thắng Vũ nhiều lần chuyển sinh khiến cho linh hồn bị hao tổn không trọn vẹn, nhưng Hồng Chấn Tượng lại có nỗi lo trên phương diện này, bởi vậy tiềm năng hiện giờ đã vượt xa Bàng Thắng Vũ trước kia.

Nhưng trong lòng Tô Trường Không cũng mơ hồ có một chút lo lắng…

Tuy hiện giờ Hồng Chấn Tượng vẫn còn rất bình thường, nhưng theo thời gian trôi qua, rất có khả năng, gã sẽ vì lực lượng yêu ma ảnh hưởng mà dần đánh mất đi bản tâm, trở thành một Bàng Thắng Vũ khác, một kẻ vì mục đích mà không từ thủ đoạn, dần dần bước tới con đường không thể quay đầu!

Nhưng vô luận như thế nào, đến lúc này, xem như chuyện của Hồng Chấn Tượng đã được giải quyết ổn thỏa.

Mấy ngày sau, thân thể Hồng Chấn Tượng cũng khôi phục lại đôi chút.

"Đến tột cùng, kẻ đứng sau lưng Diệt Sinh hội này là ai? Ít nhất là trong Diệt Sinh hội còn một tên hội chủ nữa?" Tô Trường Không cũng lập tức nói chuyện với Hồng Chấn Tượng một phen.

Hiện giờ, tin tức hắn cần nắm được nhất chính là chuyện về hội chủ Diệt Sinh hội.

Chuyện Bàng Thắng Vũ hội diệt vong thuần túy là vì Tô Trường Không, chỉ cần nghĩ cũng biết hắn và Diệt Sinh hội đã là tử địch.

Mà Bàng Thắng Vũ chỉ là phó hội chủ Diệt Sinh hội, khẳng định rằng hội chủ của bọn họ sẽ đáng sợ hơn đối phương rất nhiều.

Và nếu đã là địch nhân, đương nhiên Tô Trường Không cần phải tìm hiểu tin tức về người này, mới có thể làm ra chuẩn bị trước!

Hồng Chấn Tượng chau mày, trên mặt hiển lộ ra một tia thống khổ: "Trí nhớ của Bàng Thắng Vũ rất khổng lồ, rất hỗn loạn, ta còn chưa hoàn toàn tiêu hóa được... Về này hội chủ Diệt Sinh hội, cũng chỉ có một vài đoạn ký ức ngắn ngủi mà thôi, tên hắn là... Tần Diệt Sinh."

"Tần Diệt Sinh?" Tô Trường Không hồi tưởng lại một phen, nhưng đáng tiếc, hắn chưa từng nghe nói tới cái tên này.

Hồng Chấn Tượng lật tìm trí nhớ trong đầu, tiếp tục nói: "Hội chủ Diệt Sinh hội Tần Diệt Sinh... Hắn vô cùng khủng bố, chỉ lộ ra một tia khí tức cũng có thể làm người khác sợ run, khiến cho Bàng Thắng Vũ cũng không dám có một chút dị tâm nào. Hắn đã bồi dưỡng ra vô số lão quái vật không thể đếm hết... Bàng Thắng Vũ chỉ là một trong số đó mà thôi. Còn thân phận chân thật của hắn... rất thần bí, mỗi lần gặp gỡ Bàng Thắng Vũ, hay có điều gì cần phân phó, hắn đều chủ động phái người tới tìm gã."

Hồng Chấn Tượng báo cho Tô Trường Không biết một chút tin tức về hội chủ Diệt Sinh hội, nhưng gã còn chưa tiêu hóa xong trí nhớ của Bàng Thắng Vũ, cho nên cũng chẳng biết được bao nhiêu tình báo, chỉ biết được rằng, người nọ tên là Tần Diệt Sinh, và tuyệt đối là một cường giả vô cùng khủng bố!