"Ừm... Bàng Thắng Vũ này nắm giữ một loại yêu thuật, có thể cướp lấy thân thể của người khác mà bộ thân thể hiện giờ đang được hắn sử dụng này, chính là một người bằng hữu cũ của ta. Linh hồn của hai người bọn họ đã quấn quanh lẫn nhau cùng một chỗ, cho dù đao hồn của ta có thể chém chết linh hồn, cũng khó chém giết Bàng Thắng Vũ dưới tình huống không làm thương tổn vị bằng hữu kia, cho nên... Ta muốn hỏi thử xem, bên trong Đại Viêm hoàng thất có người nào nghĩ ra cách giải quyết loại tình huống này hay không." Tô Trường Không khẽ gật đầu, hắn lập tức báo lại tình cảnh hiện giờ của Hồng Chấn Tượng cho Đoan Mộc Đào, cũng như nói rõ mục đích mình tìm tới đây.
Tô Trường Không muốn cứu viện Hồng Chấn Tượng, chỉ có thể xin cao thủ bên trong Đại Viêm Hoàng thất giúp đỡ.
Đoan Mộc Đào thầm kinh hãi trong lòng, đồng thời cũng có chút bội phục tính cách của Tô Trường Không.
Phải biết rằng, lúc trước Liêm Thiên Lộ từng đưa ra lời mời Tô Trường Không, còn hứa hẹn lợi lộc sâu dày, nhưng đều bị Tô Trường Không thẳng thắn từ chối, hắn còn trực tiếp bày tỏ suy nghĩ không muốn bản thân bị cuốn vào bên trong lốc xoáy…
Nhưng tới hiện giờ, vì một người bằng hữu cũ, hắn lại nguyện ý chủ động xin Đại Viêm Hoàng thất giúp đỡ, không tiếc thiếu nợ bọn họ nhân tình cũng muốn cứu bằng hữu của mình.
Không thể nghi ngờ, tính cách này thực sự làm người ta bội phục!
"Đao huynh, vậy ngươi tạm thời lưu lại nơi này một đoạn thời gian trước đã, ta lập tức vào bên trong Hoàng thành, tự mình báo cáo việc này cho Hoàng thất, Hạ Viêm gia có nhiều người tài, chắc chắn sẽ có người giải quyết được nỗi lo âm thầm này cho ngươi." Đoan Mộc Đào lập tức nhận lời.
Loại cao thủ như Đao Vô Phong này, dù là Đại Viêm Hoàng thất cũng nguyện ý ban ơn lấy lòng, bởi vậy Đoan Mộc Đào nhận lời cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa, gã cũng chỉ cần đi một chuyến báo cáo chuyện này lên cấp trên mà thôi, chuyện cực kỳ đơn giản.
"Đa tạ." Tô Trường Không cảm kích nói tạ ơn.
Sau đó, hắn tạm thời nghỉ ngơi, chờ đợi ở bên trong Trấn Ma ti.
Đoan Mộc Đào cũng không để hắn phải chờ đợi bao lâu, sáng sớm hai ngày sau, đối phương đã quay lại, tới tìm hắn rồi.
Và người tới lần này lại không chỉ một mình Đoan Mộc Đào, còn có một nam tử áo lam lạ mặt khác.
Nam tử áo lam này khá trẻ tuổi, nhìn từ bề ngoài, nhiều nhất chỉ hơn hai mươi tuổi mà thôi, tướng mạo anh tuấn, làn da trắng nõn, trên người có một loại quý khí thiên nhiên, mặc cho ai nhìn vào cũng có thể cảm nhận được xuất thân của người này cực kỳ bất phàm.
Và trên thực tế, đây cũng là cảm nhận hoàn toàn chính xác.
Đoan Mộc Đào lập tức giới thiệu với Tô Trường Không: "Đao huynh, vị này chính là Hạ Viêm Kiệt của Hạ Viêm gia tộc."
"Tại hạ Đao Vô Phong." Tô Trường Không cũng chủ động tự giới thiệu bản thân.
"Ra mắt Đao huynh đệ, đã nghe thấy đại danh từ lâu." Nam tử áo lam Hạ Viêm Kiệt nhã nhặn cười, mang tới cho người ta một loại cảm giác ấm áp như gió mùa xuân, từ trên người Hạ Viêm Kiệt có một loại lực lượng không thể nói rõ, nhưng trong bất tri bất giác, lại làm cho người ta tin phục.
"Là người của Hạ Viêm gia tộc?" Tô Trường Không biết, Hạ Viêm Kiệt này chắc chắn là người của Hạ Viêm gia tộc.
Dù nhìn bề ngoài Hạ Viêm Kiệt rất bình dị, phong mang không hiện, Tô Trường Không cũng chưa nghe qua cái tên này, nhưng hắn lại biết đối phương tuyệt đối không đơn giản.
Hạ Viêm gia cũng chính là Đại Viêm Hoàng thất, nội tình thâm hậu vô song.
Từ trước kia, khi bọn họ còn chưa thành lập Đại Viêm hoàng triều, Hạ Viêm gia đã là thế gia cực kỳ mạnh mẽ, truyền thừa dài lâu, nội tình thâm hậu, bằng không, bọn họ cũng không thể thừa thế mà lên, trực tiếp dựng quốc ngay trong giai đoạn triều dâng chừng hai, ba ngàn năm về trước, rồi một mực huy hoàng đến tận ngày hôm nay!
Ở bên trong Hạ Viêm gia tộc, Hạ Viêm Kiệt này cũng là tinh anh hiếm có, cũng là người được Hạ Viêm gia phái tới nơi này, sau khi bọn họ nghe được lời Đoan Mộc Đào bẩm báo.
Sau đó, Hạ Viêm Kiệt trực tiếp đi thẳng vào chủ đề: "Đao huynh, có thể cho ta nhìn xem tình huống của phó hội chủ Diệt Sinh hội kia không?"
"Được." Tô Trường Không gật đầu, sau đó, hắn mang theo Hạ Viêm Kiệt tiến vào trong phòng, Bàng Thắng Vũ đang nằm trên một chiếc giường lớn, vẫn im lặng không nhúc nhích.
"Yêu khí thật mạnh... Bàng Thắng Vũ này là phó hội chủ của Diệt Sinh hội, đúng là bất phàm... Đây là đao hồn đã khiến hắn bị thương nặng tới mức này sao?" Hạ Viêm Kiệt kiểm tra tình huống của Bàng Thắng Vũ một chút, trong lòng cũng không khỏi âm thầm kinh ngạc.
Gã có thể từ một chút khí tức tản ra trên người mà cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của Bàng Thắng Vũ, và đương nhiên, Tô Trường Không, người có thể làm người này bị thương nặng, còn bắt sống đối phương, chắc chắn sẽ sâu không lường được!
Sau đó, Hạ Viêm Kiệt đặt một bàn tay lên trán Bàng Thắng Vũ, cẩn thận cảm ứng.
Một lúc lâu, chân mày gã dần dần nhíu mày lại.
Hạ Viêm Kiệt trầm ngâm một hồi mới thu bàn tay lại, rồi ngẩng đầu nhìn về phía Tô Trường Không. Gã khẽ thở dài một tiếng, nói: "Đao huynh đệ, hay là ngươi từ bỏ hy vọng cứu giúp vị bằng hữu này đi."
"Vì sao?" Tô Trường Không hơi nhướng mày hỏi lại.
Hạ Viêm Kiệt lắc đầu bất đắc dĩ nói: “Hẳn là vị bằng hữu này của ngươi tên là Hồng Chấn Tượng? Hiện giờ tình cảnh của hắn vô cùng không tốt, linh hồn của Bàng Thắng Vũ kia đã gắt gao dây dưa cùng một chỗ với linh hồn của hắn, nếu dựa vào ngoại lực, cũng chỉ có thể chém giết cả hai linh hồn của bọn họ cùng một lúc. Nếu ngươi thực sự muốn cứu hắn... Cái giá phải trả quá lớn."
"Hơn nữa... Dù ngươi thật có thể cứu hắn trở về, hắn cũng là quái vật người không người, quỷ không quỷ, chưa chắc hắn đã cảm kích ngươi. Suy cho cùng, con người đã dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch, sẽ không cách nào đảo ngược lại được, sẽ bị nó dần dần ăn mòn, trở nên hỉ nộ vô thường, tàn nhẫn hiếu sát, là thiên đại tai họa cho thiên hạ!" Hạ Viêm Kiệt nói.
Những lời Hạ Viêm Kiệt nói chính là sự thật.
Hồng Chấn Tượng đã sớm biến thành thân thể yêu ma, dù gã thật sự có thể một lần nữa đoạt lại thân thể, cũng sẽ dần dần bị ăn mòn, trở thành tàn nhẫn hiếu sát, yêu nhân ăn sống máu thịt.
Tô Trường Không trả một cái giá thật lớn để cứu gã, thật sự là không đáng!
Tô Trường Không bình tĩnh nói: "Đây là chuyện của ta, nếu hắn thật sự mất đi bản tâm... Ta sẽ tự tay giết hắn!"
Đương nhiên Tô Trường Không đã sớm biết điểm này từ trước. Hắn biết Hồng Chấn Tượng đã là thân thể yêu ma nhưng ở trong Ly Long điện, đối phương vẫn nguyện ý ra tay giúp đỡ hắn…
Chuyện này nói lên rằng, Hồng Chấn Tượng vẫn còn lý trí, chưa hoàn toàn mất đi bản tâm.
Nếu Hồng Chấn Tượng thật sự triệt để đọa lạc, Tô Trường Không cũng chỉ có giải thoát giúp gã, mà không phải lạnh lùng ném bỏ gã đi, trước lúc Hồng Chấn Tượng còn chưa mất đi bản tâm của mình.
"Được rồi..." Hạ Viêm Kiệt lắc đầu, gã cũng không khuyên nhiều thêm nữa.
Sau đó, Hạ Viêm Kiệt lộ ra sắc mặt nghiêm túc nói: "Chỉ có một phương pháp duy nhất có thể cứu được hắn... Chính là dựa vào bản thân hắn."
"Dựa vào bản thân hắn?" Tô Trường Không khó hiểu.
Nếu Hồng Chấn Tượng có thể dựa vào chính mình, đối phương đã sớm đoạt lại quyền khống chế thân thể rồi, còn cần bọn họ tới giúp đỡ sao?