Lại nói, thanh Viêm Ngục đao này không có tiến hành huyết tế, không có binh linh, chỉ là hình thức ban đầu của Trảm Yêu Thần Binh, nhưng ở trong tay Tô Trường Không, hắn lại giao cho nó đao hồn, khiến cho uy lực của nó không hề thua kém, thậm chí còn hơn cả Trảm Yêu Thần Binh chân chính!
Trảm Thiết Đao Pháp. Chém ngang!
Địa hỏa màu xanh hừng hực như muốn dẫn lửa đốt rụi cả thiên không.
Tô Trường Không cầm chuôi đao trong tay, thản nhiên chém ngang một cái vô cùng đơn giản. Đao khí, hỏa diễm đều được áp súc thành một điểm, tạo thành một đường tơ tuyến, nhanh chóng xẹt qua hư không, chém tới phần lưng Bàng Thắng Vũ.
"Đây là... Đao hồn!" Lần đầu tiên trong mắt Bàng Thắng Vũ hiện lên dao động mỏng manh.
Gã có thể cảm nhận được uy năng huyền ảo ẩn chứa bên trong một đao này, khiến cho cả linh hồn gã cũng truyền tới cảm giác đau đớn không nguôi!
Đây là đao pháp đã đạt tới Hồn cảnh!
Là cảnh giới mà kẻ bị hao tổn linh hồn như Bàng Thắng Vũ vĩnh viễn không thể nào đạt tới!
"Rống!"
Bàng Thắng Vũ bạo rống một tiếng, yêu lực điên cuồng bắn tung ra, phá tan giam cầm phong tỏa chung quanh, sau đó yêu lực nồng hậu trào dâng, gã trực tiếp lật tay lại đánh ra một chưởng, nghênh đón lưỡi dao đang chém tới,.
"Đang! !"
Bàn tay to lớn kia va chạm cùng lưỡi dao, lập tức phát ra âm thanh sắt thép đối chọi chói tai gay gắt.
Hoa lạp lạp!
Khí kình như sóng biển gào thét, trực tiếp đập thẳng vào đao khí thâm thúy khôn cùng như biển sâu cuồn cuộn, chấn động tản ra bốn phía, cuốn lên đao nhận bay múa khắp nơi như cuồng phong, không đâu không có.
"Xuy xuy xuy!"
Cách mấy chục trượng xa, mấy yêu võ giả đã chạy từ trước nhưng chưa kịp thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng, đã bị chấn cho tan xương nát thịt, thì ngay lúc này, dưới tác dụng của thân thể bất tử, bọn họ đang trong giai đoạn thân thể tái sinh khôi phục, nhưng tai họa vẫn chưa kết thúc.
Trong ánh mắt hoảng sợ của đám người ấy, toàn thân bọn họ trực tiếp bị cơn cuồng phong kia cuốn vào, rồi lập tức bị xé tan thành từng mảnh nhỏ.
Thức hải cũng bị một luồng đao khí bá đạo, mang theo lực lượng đao hồn dung nhập vào, xay nát. Tính mệnh tan biến trong nháy mắt, thân thể bất tử không thể phát huy ra một chút tác dụng nào!
"Chuyện này... Quá khủng bố. Yêu võ giả đã đạt tới cấp bậc Tiên Thiên, chỉ trúng phải dư chấn sinh ra do trận giao chiến giữa phó hội chủ và Đao Vô Phong kia, lại trực tiếp bị xé thành mảnh nhỏ? Ngay cả thân thể bất tử cũng không dùng được!"
Rất nhiều yêu võ giả đã thoát đi kịp thời, đang đứng từ rất xa chứng kiến trọn vẹn một màn này, trong lòng đều dâng lên hàn ý, lạnh lẽo toàn thân.
Ngay cả mấy thành viên cấp trưởng lão trong Diệt Sinh hội, cũng kinh hãi vạn phần, tuyệt đối không nguyện ý nhúng tay vào một hồi đại chiến như vậy, chỉ sợ lỡ bản thân vô ý một cái, sẽ rơi thẳng xuống kết cục chết không toàn thây.
"Đao hồn của tiểu tử này có thể uy hiếp đến ta... Tuy thân thể của ta từng luyện hóa máu của Yêu Ma Vương Giả lại cộng thêm yêu lực lấy ra từ mấy bộ thân thể trước kia, đã mạnh mẽ đến mức hắn không thể làm thương tổn được, nhưng vì an toàn... Vẫn phải nghiêm túc hơn!"
Bàng Thắng Vũ cảm nhận được đao nhận xẹt qua phía trên bàn tay. Loại lực lượng này chỉ vừa vặn xuyên thấu tầng yêu lực hộ thể bên ngoài, đã hao hết lực lượng, không thể gây ảnh hưởng tới bàn tay gã bên trong, nhưng… suy cho cùng, nó vẫn mang theo một chút uy hiếp khiến gã không khỏi nheo mắt lại, suy tư.
Đao hồn tuyệt đối có thể khắc chế thân thể bất tử của gã.
Dù Bàng Thắng Vũ đã mạnh đến mức có thể ngạnh kháng công kích cấp ngụy thần thông mà thân thể vẫn không thương tổn dù chỉ một sợi tóc, nhưng trong trường hợp Tô Trường Không nắm giữ loại năng lực có thể uy hiếp đến gã, gã nhất định phải nghiêm túc đối đãi.
Nghiêm túc trong mọi tình huống, dù gã có tự tin với thực lực của bản thân đến mức nào chăng nữa!
Đây mới là bí quyết để tồn tại lâu dài!
"Ma Tượng Chiến Thể!"
Từ trong cổ họng Bàng Thắng Vũ tuôn ra một tiếng rống giận tựa như Ma Thần thời viễn cổ, âm thanh này sinh ra chấn động khiến cho thân hình Tô Trường Không cũng không khỏi lắc lư.
"Ca ca ca!"
Ngay tiếp theo, thân hình vốn cao lớn khôi ngô, cơ bắp chập chùng của Bàng Thắng Vũ kia lại điên cuồng bành trướng, từ chiều cao một trượng ban đầu, thân hình đã trực tiếp cao tới ba trượng.
"Ầm vang long!"
Yêu khí đặc sệt như mực điên cuồng tản ra bốn phía, khiến cho không trung cũng trở nên ảm đạm, tối tăm, hình thành nên từng mảnh mây đen.
Ngay lúc này, yêu lực đã ngưng kết thành tinh thể, tựa như một tầng giáp trụ bao trùm toàn thân.
Mặt đất cũng không chịu nổi tồn tại đáng sợ như Ma Thần này, nham thạch, đất cát dưới chân liên tiếp bắn lên, văng tung tóe, cát đá mù mịt khắp nơi.
"Phó hội chủ... đã mạnh đến loại tình trạng này rồi?"
"Chẳng lẽ ngài đã vượt qua Tiên Thiên cực trí (trình độ cao nhất của Tiên Thiên võ giả)?"
Trong thời khắc này, kể cả những trưởng lão Diệt Sinh hội có nhận thức khá rõ ràng về Bàng Thắng Vũ, trái tim cũng không chịu được dồn dập nhảy lên từng nhịp kinh hoàng, yêu lực vốn lưu động thông suốt trong cơ thể, chợt trở nên chậm chạp, tựa như bị áp chế.
Mạnh! Là mạnh tới không thể tưởng tượng nổi!
Dù trước kia, Bàng Thắng Vũ cũng rất mạnh, nhưng bọn họ vẫn có thể tìm được điểm cực hạn để đuổi theo, rồi coi đối phương làm động lực, làm cột mốc để bám sát. Và đương nhiên, bọn họ cũng tin tưởng rắng bản thân có khả năng bắt kịp vị phó hội chủ này…
Nhưng tới hiện giờ, khi Bàng Thắng Vũ vừa lộ ra khí tức, khiến cho tất cả đều có thể cảm nhận được rõ ràng, thực lực của đối phương đã vượt qua trước kia rất nhiều.
Và loại thực lực này đã mạnh mẽ hơn bọn họ không chỉ một cấp bậc, khiến trong lòng bọn họ dâng lên một loại cảm giác thất bại, một loại cảm giác vô lực sâu sắc, tưởng như bản thân có nỗ lực đến mức nào cũng khó có thể nhìn thấy bóng lưng kia.
Nói đơn giản hơn một chút, dẫu cho bọn họ tu hành thêm trăm năm, ngàn năm nữa, cũng chưa chắc đã có thể vượt qua Bàng Thắng Vũ của hiện giờ!
Sự đáng sợ của đối phương đang nhanh chóng tiến thẳng về phía tồn tại Yêu Ma Vương Giả trong truyền thuyết!
Sự đáng sợ ấy có thể hiểu như sau, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể làm tim mật của người khác cùng lúc vỡ tan.
Đây là yêu võ giả đỉnh cao mà Diệt Sinh hội bọn họ tốn mấy trăm năm mới có thể đản sinh ra!
"Bàng Thắng Vũ này cũng đủ yêu nghiệt! Phỏng chừng chờ thêm một đoạn thời gian nữa, hắn thật sự có thể trở thành quái vật ngang hàng với Võ Thánh!" Thiên Thi lão nhân đang giấu mình trong mây đen, cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của Bàng Thắng Vũ kia, cũng không khỏi sợ hãi than, Bàng Thắng Vũ của hiện giờ đã quá mức khủng bố, vượt qua phạm trù mà người bình thường có thể ứng phó rồi!
"Dát... Ô!"
Bàng Thắng Vũ trực tiếp há miệng, yêu lực từ trong mũi miệng lan ra bên ngoài, cũng khiến cuồng phong nổi lên, có thể thổi bay cự thạch ngàn cân.
Yêu khí tản ra trên người lại giống hệt một con ma long đen nhánh, quấn quanh thân thể.
"Đây là biến hóa sinh ra do bổn tọa tích lũy mấy trăm năm, đúng là hậu tích bạc phát!" Bàng Thắng Vũ cảm nhận được luồng yêu lực cường đại sôi trào bên trong từng nhánh Yêu Mạch, tràn lan khắp toàn thân, lấp đầy từng tấc cơ bắp trên người.
Và ngay cả gã cũng không nhịn được lập tức bật ra một tiếng cảm thán về sự mạnh mẽ của bản thân hiện giờ.
Gã của thời khắc này đã khủng bố hơn bất cứ một lần chuyển sinh nào trong quá khứ!