"A a a!" Quát Bạt Minh lên tiếng rít gào, một đôi hắc bạch yêu đồng nở rộ quang mang yêu dị.
Hiển nhiên gã muốn dựa vào yêu thuật do Yêu Ma Tinh Hạch trao cho mình để hóa giải một kích này của Tô Trường Không, nhưng căn bản là vô dụng!
Cùng với một tiếng nổ tung ra, thân hình được yêu lực hùng hồn hộ thể của Quát Bạt Minh trực tiếp bị bóp nát như một món đồ sứ, chỉ duy nhất một cái đầu lâu còn nguyên vẹn, không tổn hao gì.
Tô Trường Không dùng Huyền Quy chân nguyên thúc đẩy Viên Ma Nhiếp Không, đã khiến uy năng của một chiêu này vượt xa điểm cực hạn mà yêu thuật của Quát Bạt Minh có thể hấp thu, hóa giải!
Và đừng nói là gã, kể cả Huyền Minh thượng nhân, Ngũ Khí Tông Sư đã tu thành ngụy thần thông cũng không thể hấp thu, hóa giải một kích đáng sợ này mà vẫn bảo đảm bản thân bình yên vô sự, không mất đi dù chỉ một sợi tóc!
"Chuyện này... Không có khả năng! Đao Vô Phong kia đã nắm giữ Thần Chủng rồi sao?" Gương mặt trên cái đầu lâu còn sót lại Quát Bạt Minh tràn đầy dữ tợn, vặn vẹo, cùng với kinh hãi, khó mà tin nổi.
Phải biết rằng, dựa vào yêu thuật huyền ảo của mình, tuy Quát Bạt Minh không phải đối thủ của Đại Tông Sư ngụy thần thông nhưng một khi bị buộc phải đối mặt với bọn họ, gã vẫn đủ khả năng chống đỡ một phen chu toàn… Vậy mà Tô Trường Không lại lộ ra chiến lực mang tính chất nghiền áp cực hạn, mạnh đến mức trực tiếp bóp nát Quát Bạt Minh, khiến cho gã không thể bắt lấy hai huynh muội Tư Không gia làm con tin dù đám người bọn họ đều ở cùng một tòa đại điện, chỉ cách nhau một đoạn cực kỳ ngắn ngủi mà thôi!
Trên thực tế, một kích này của Tô Trường Không còn chưa phải công kích bùng nổ cực hạn của hắn.
Hắn chỉ dùng Huyền Quy chân nguyên thúc giục Ngũ Cầm Hí, chứ chưa hề điều động thiên địa linh khí, nếu không động tĩnh sẽ phát ra thật lớn, và thậm chí năng lượng rót vào chiêu thức này chỉ là một bộ phận năng lượng bên trong giọt Huyền Quy chân nguyên kia thôi, mà không phải một giọt hoàn chỉnh!
"Phốc!"
Không đợi thân thể bất tử của Quát Bạt Minh phát huy tác dụng, khiến cho thân thể gã khép lại, tái sinh, Tô Trường Không đã vung bàn tay lên.
Ngay lập tức, phía trên cái đầu còn nguyên vẹn của Quát Bạt Minh đã xuất hiện một đường máu mờ nhạt, nương theo đường máu càng ngày càng mở rộng, cái đầu vỡ tung như dưa hấu, rơi xuống mặt đất, máu loãng hỗn hợp với dịch óc chảy xuôi ra ngoài.
Lại nói, sở dĩ yêu võ giả đã thành công cung hợp thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch, có đủ lực lượng chống cự đao ý, kiếm ý, là bởi vì bản thân bọn họ cũng là Ngũ Khí Tông Sư đã luyện ra ý cảnh võ đạo.
Nhưng đối mặt với 'Đao hồn' có cấp bậc cao hơn của Tô Trường Không, lại trở nên yếu ớt như sợi chỉ mảnh, thức hải, linh hồn trực tiếp bị xé rách!
Tốt xấu gì Quát Bạt Minh này cũng là nhân vật cấp trưởng lão của Diệt Sinh hội, nhưng vừa chống đỡ một, hai chiêu công kích của Tô Trường Không đã mất mạng tại chỗ.
Xảy ra tình huống này vốn không phải do gã quá yếu, mà là Tô Trường Không quá mạnh!
Hai môn võ công đã luyện đến cấp bậc ngụy thần thông, lại có thể phối hợp với nhau, hiển nhiên sẽ phát huy ra uy năng lớn hơn 1+1 = 2, cộng thêm đao pháp cảnh giới 'Đao hồn', giết yêu võ giả cấp bậc như Quát Bạt Minh, quá dễ dàng.
"Kết... Kết thúc rồi? Quát Bạt Minh kia đã chết!"
Bầu không khí ngưng trọng trong đại điện, đã dần dần lắng xuống, Tư Không Chiến, Tư Không Hoàng đều há mồm to dồn dập hít thở.
Dư uy từ cuộc chiến ngắn ngủi của hai người kia lan tới đã khiến bọn họ có một loại cảm giác bản thân vừa lướt một vòng quanh Quỷ Môn quan.
Quát Bạt Minh kia vô cùng mạnh mẽ, thủ đoạn lại quỷ dị khó lường, chỉ một luồng khí tức do gã tản ra ngoài đã làm bọn họ khó thở, đại não trống rỗng.
Người nọ tuyệt đối là cường giả vượt qua bọn họ không biết bao nhiêu cấp bậc!
Nhưng càng khiến người kinh hãi hơn chính là Tô Trường Không.
Một đối thủ cường đại như thế, lại không thể gây nên một chút sóng gió nào trước mặt Tô Trường Không, thậm chí chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã bị tươi sống nghiền chết rồi!
"Tam đệ... Đã đạt tới trình độ bậc này rồi sao?" Trong lòng Tư Không Chiến cũng có chút phức tạp.
Trước kia, khi Tô Trường Không còn ở lại bên trong Cự Kình bang, hắn đã tiến bộ đến thần kỳ, còn hoá không thể thành có thể, sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích, chẳng những chém giết Mạnh Tang, còn một mình đánh tan mấy thế lực hải khấu đoàn.
Thậm chí cả con yêu ma đã giết chết phụ thân bọn họ, cũng bị Tô Trường Không trực tiếp chém nát dưới đao.
Và tới hiện giờ, gần mười năm nhoáng lên một cái đã qua, Tô Trường Không cũng sớm đạt tới độ cao mà bọn họ không thể nào hiểu được!
"Đại ca, nhị tỷ, hai người không sao chứ?" Tô Trường Không giải quyết xong Quát Bạt Minh, lập tức nhìn về phía hai huynh muội Tư Không gia còn đang kinh hoàng chưa bình tĩnh lại được.
"Không có việc gì..." Tư Không Hoàng lắc đầu, ánh mắt nàng nhìn về phía Tô Trường Không mang theo đầy tâm tình phức tạp.
Hiện thực ngay trước mắt đã khiến nàng có thể cảm giác được khoảng cách giữa bọn họ đang càng ngày càng xa xôi.
Tô Trường Không nhẹ gật đầu, sau đó bước qua xử lý thi thể Quát Bạt Minh.
Lần này hắn lại thu hoạch được một viên thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch.
Tuy đã giải quyết xong vấn đề trước mắt nhưng trong lòng Tô Trường Không vẫn chưa hoàn toàn yên tâm được: "Dù ta đã kịp thời chém giết Quát Bạt Minh, không cho tin tức truyền ra ngoài, nhưng một trưởng lão chết trận, khẳng định sẽ khiến Diệt Sinh hội kia tới nơi này điều tra, chỉ cần một người nào đó tìm ra khu vực nơi Quát Bạt Minh mất tích, tới gặng hỏi, sớm muộn gì cũng có thể tra ra Cự Kình bang..."
Tô Trường Không hiểu rất rõ, một khi nguy cơ này ập tới, Cự Kình bang tuyệt đối không vượt qua được.
Khẳng định là Diệt Sinh hội bên kia sẽ nắm được hành tung đại khái của Quát Bạt Minh, mà lấy phong cách hành sự của đám người ấy, một khi bọn họ biết trưởng lão nhà mình đã mất tích tại khu vực Mặc Lâm phủ thành, Đại Phong châu, kiểu gì cũng áp dụng hình thức điều tra trải thảm, mỗi khi gặp được một võ giả bang hội nào, đều sẽ tiến hành gặng hỏi, thẩm tra.
Giống như Mộc Tấn lúc trước, chỉ vì một viên Yêu Ma Tinh Hạch, đối phương lại có thể làm mưa làm gió khắp Mặc Lâm phủ thành, còn bởi vậy mà kết thù kết oán với Tô Trường Không.
Bởi vậy, Diệt Sinh hội tìm được Cự Kình bang chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
"Vậy cứ chủ động xuất kích... Khiến cho Diệt Sinh hội kia không có cơ hội để làm ra phản ứng!" Tô Trường Không hít sâu một ngụm khí, trong mắt hiện lên một mảnh sát cơ.
Hắn không thể trơ mắt nhìn Cự Kình bang gặp họa diệt môn được.
Vậy chỉ còn duy nhất một phương pháp, đó là chủ động xuất kích, đánh tới tận cửa!
Vì sao hắn lại lập tức nghĩ ra loại phương pháp này?
Thứ nhất, dù việc đã xong, Diệt Sinh hội biết được Quát Bạt Minh đã chết, bọn họ cũng chỉ nghĩ rằng đối phương đã chết trong tay Tô Trường Không, mà không hề liên tưởng tới tầng quan hệ với Cự Kình bang này, càng không biết bởi vì Tô Trường Không trùng hợp xuất hiện ở nơi này, mới ra tay chém giết Quát Bạt Minh.
Thứ hai, giữa Tô Trường Không và Diệt Sinh hội đã có sinh tử đại cừu từ trước. Hồng Chấn Tượng đã chết trong tay Bàng Thắng Vũ, ngay cả thân thể cũng thành bình chứa mới cho gã, chỉ cần nghĩ cũng biết Hồng Chấn Tượng đã phải chịu bao nhiêu tra tấn.