Trong quá trình Tô Trường Không rèn Kim Ti Hoàn giáp, Thập Tự nỗ, hắn cũng không quên chuyện tu luyện của bản thân.
Chung quy lại, ngoại vật vẫn chỉ là ngoại vật, bản thân mạnh mẽ mới là căn bản.
Trời vừa sáng, Tô Trường Không đã bắt đầu tu luyện Ngũ Cầm Hí trong trạch viện như thường lệ.
"Hô hô hô!"
Tại sân, nếu ai đó chứng kiến quá trình Tô Trường Không luyện tập sẽ ngỡ ngàng phát hiện ra thứ công pháp Ngũ Cầm Hí vốn chỉ là dưỡng sinh quyền đơn giản này, qua tay Tô Trường Không lại trở nên sống động tới không ngờ.
Chỉ thấy khi thì hắn như cự hùng đẩy thụ, thoát một cái lại biến thành mãnh hổ xuống núi, phối hợp với phương pháp hô hấp của Quy Tức Công, khiến cho lúc hắn luyện quyền, lồng ngực cũng phập phồng theo quy luật, chân khí trong cơ thể không ngừng qua lại khắp toàn thân, một nhịp hô hấp thật lâu dài.
Tuy làm như vậy chắc chắn sẽ tăng thêm gánh nặng cho thân thể Tô Trường Không, nhưng cũng có thể tăng hiệu suất tu luyện lên gấp bội!
Trên thực tế, mỗi khi thân thể quen thuộc với một loại vận động, hiệu quả rèn luyện sẽ bắt đầu giảm xuống, chỉ có phối hợp với phương thức vận động khác, hiệu quả mới có thể đạt tới trình độ tốt nhất!
Mà hiện giờ, Tô Trường Không đang tu luyện Ngũ Cầm Hí kết hợp với phương pháp hô hấp thổ nạp Quy Tức Công để gia tăng hiệu suất.
Sắc trời đã sáng ngời, một ngày mới lại bắt đầu, Tô Trường Không mồ hôi đầy trán, hơi hơi thở dốc nhưng toàn thân lại thỏa mãn tràn trề, có một loại cảm giác như vừa bước ra từ phòng xông hơi, cơ bắp toàn thân đều đang thoải mái đến rên rỉ.
Sau khi hắn luyện quyền xong, cũng trực tiếp tới xưởng bắt đầu công tác.
Xong xuôi mọi chuyện, tới lúc ban đêm, Tô Trường Không lại uống một chén Ích Khí tán, bắt đầu tu luyện Quy Tức Công.
Bước đầu tiên là khoanh chân nhập định, tiến vào trạng thái.
Chỉ thấy Tô Trường Không nằm ở trên giường, giống như lão quy đang ngủ say, hô hấp thổ nạp, dòng khí lưu màu trắng, hơi lộ ra một chút màu lam nhạt tuần hoàn không ngớt quanh mũi, miệng của hắn, tựa như một dòng nước chảy mảnh nhỏ liên miên, không nhanh không chậm, yên ổn bình an.
Mỗi ngày hắn đều khổ tu, dựa trên cơ cở 12 điểm tiềm năng, cộng thêm tài nguyên tu luyện đầy đủ, tiến độ tu luyện cứ ngày ngày vững bước đi lên!
Trong chớp mắt, hơn nửa năm chỉ nhoáng lên một cái đã qua, lại một mùa đông giá buốt đi đến, Tô Trường Không đã tròn mười bảy tuổi.
"Rống!"
Lúc rạng sáng, bông tuyết tinh tế bay đầy trời, không khí rét buốt.
Trong rừng cây bên ngoài Hắc Thiết sơn trang, Tô Trường Không bật ra một âm thanh, tựa như tiếng mãnh hổ rít gào, sau đó đánh một quyền ra, nắm tay vang lên tiếng xé gió nặng nề, dư chấn của quyền phong làm vỡ vụn những bông tuyết vừa rơi rụng ngang qua.
"Ngũ Cầm Hí của ta... đã gặp phải bình cảnh sao? Không đột phá được?" Tô Trường Không dừng luyện quyền, hơi nhăn mày tự hỏi.
【 Họ tên: Tô Trường Không (17 tuổi ) 】
【 Tuổi thọ: 80 năm 】
【 Giá trị tiềm năng: 12 điểm 】
【 Võ công nắm giữ: Ngũ Cầm Hí (Lục cảnh Đăng Phong Tạo Cực 99%), Trảm Thiết Đao Pháp (Lục cảnh Đăng Phong Tạo Cực 31%), Quy Tức Công (Ngũ cảnh Xuất Loại Bạt Tụy 80%) 】
【 Kỹ năng nắm giữ: rèn (Lục cảnh Đăng Phong Tạo Cực 27%) 】
Tô Trường Không mở giao diện thuộc tính, xem xét tin tức của mình.
Trong hơn nửa năm này, Tô Trường Không tiến bộ nhanh chóng.
Sau khi Yêu Kích Thức dung nhập vào Trảm Thiết Đao Pháp, đao pháp của hắn đột nhiên tăng mạnh, đã bước vào cảnh giới lục cảnh Đăng Phong Tạo Cực.
Kỹ năng rèn cũng như thế.
Trong khoảng thời gian này, ngoài đao kiếm, Tô Trường Không cũng tạo thêm rất nhiều loại khí cụ khác, về mặt kinh nghiệm đã được lợi không nhỏ.
Kể cả Quy Tức Công vốn là môn công pháp tiến bộ gian nan nhất, cũng dưới trạng thái cần tu khổ luyện mỗi ngày của Tô Trường Không lại phối hợp với Ích Khí tán, ổn đả ổn trát (xây đến đâu chắc đến đấy), nhiều nhất chỉ trong mấy tháng nữa, cũng có thể hoàn thành đột phá.
Nhất là Ngũ Cầm Hí, môn công pháp hắn đã tu luyện lâu nhất, có thể hình dung là nhất kỵ tuyệt trần (con ngựa chạy nhanh nhất đàn, vượt trội những con còn lại), ở nửa tháng trước, đã muốn đạt tới trình độ lục cảnh Đăng Phong Tạo Cực 99%.
Nhưng khiến cho Tô Trường Không buồn bực tới nhíu mày chính là, qua nửa tháng khổ tu này, Ngũ Cầm Hí vẫn không thể tiến thêm được một chút nào, giống như đã gặp phải bình cảnh nào đó.
Chuyện này khiến Tô Trường Không vô cùng nghi hoặc khó hiểu.
"Nếu Ngũ Cầm Hí của ta tiếp tục đột phá, hơn phân nửa bản thân ta có thể đánh vỡ gông cùm xiềng xích Thần Lực cảnh, bước vào Thần Dũng cảnh... Bởi vậy, gặp phải bình cảnh cũng là điều bình thường. Cứ chậm rãi luyện, sớm muộn gì cũng có thể đột phá!"
Nghĩ đến đây, Tô Trường Không khẽ buông lỏng.
Hắn biết bản thân mình đã đạt tới Thần Lực cảnh đỉnh phong, nếu tiếp tục tiến thêm một bước, chính là Thần Dũng cảnh, Đoán Thể đại thành!
Tô Trường Không có thể cảm giác được thân thể của hắn đã đạt tới mức độ cực hạn, bên dưới lớp da màng như có tổ chức cơ bắp mới đang muốn sinh trưởng lên, tinh thần càng thêm dồi dào.
Thần Dũng cảnh là một cảnh giới cuối cùng trong Đoán Thể tứ cảnh.
Người đạt tới trình độ này, tuyệt đối sẽ đứng vào hàng ngũ cao thủ có thể đếm được trên đầu ngón tay trong giới võ lâm Thanh Thủy thành!
Không ai có thể ngờ được, ở trong một Hắc Thiết sơn trang nho nhỏ, lại sắp sinh ra một cường giả Đoán Thể đại thành.