Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 832 - Gặp Phải Trời Phạt!!!




Huyền Minh tông tu luyện Huyền Minh Bí Điển, có đặc tính hấp thu công lực của người khác, chuyển hóa thành của mình. Bởi vậy, đệ tử môn nhân của bọn họ sẽ thường xuyên ra ngoài đi săn. Mà đa phần đối tượng bị nhìn chằm chằm đều là một vài nhị tam lưu tông môn, ra tay với thế lực như vậy là an toàn nhất!

Toàn thân nam tử nọ đều toát mồ hôi, cả người xụi lơ như không xương, mệt mỏi tới mức nói không nên lời .

Thiếu niên phía bên phải cười lạnh một tiếng: "Gặp phải trời phạt? Thế gian nào có cái gì gọi là báo ứng trời phạt? Ai thực lực cường, người đó là trời! Đám kẻ yếu các ngươi trở thành chất dinh dưỡng cho chúng ta, mới gọi là lý sở ứng đương (chuyện đương nhiên)! Hiện tại đến lượt ta!"

Nói xong, thiếu niên bên phải vươn tay, đặt lên đan điền nam tử nọ, hoàn toàn coi công lực thâm hậu của đối phương trở thành thuốc bổ cho mình.

Hai đệ tử Huyền Minh tông này đều vô cùng kiêu ngạo, bọn họ Huyền Minh tông nội tình thâm hậu, thực lực mạnh mẽ, chỉ cần không nhận tội chọc những kia cái ngàn năm thế gia, đỉnh cấp tông môn, không có người mạo hiểm cá chết lưới rách nguy hiểm cùng bọn họ đối nghịch.

...

"Nơi này chính là Huyền Minh tông?"

Đêm hôm khuya khoắt, lúc này ở trong tầng mây cao cả ngàn km phía trên Huyền Minh sơn, Tô Trường Không đang khoanh chân ngồi trên lưng hư ảnh bạch hạc, nhìn xuống phía dưới.

Hắn trông thấy từng tòa kiến trúc u ám, cao lớn, cùng với một đám đệ tử Huyền Minh tông mặc hắc y đang tuần tra xung quanh.

Căn cứ theo những gì Tô Trường Không quan sát được, trong đám đệ tử Huyền Minh tông này hoàn toàn không có kẻ yếu, quanh người tất cả đều lưu động lượng lớn thiên địa linh khí, tình huống này này cho thấy thực lực của mỗi bọn họ đều cực kỳ không tầm thường.

Huyền Minh tông chỉ có chừng mấy nghìn đệ tử, thoạt nhìn còn ít hơn Linh Đạo tông, nhưng trong số này lại không dưới trăm Tiên Thiên võ giả!

Nguyên nhân rất đơn giản, tà tông ma môn nắm giữ thủ đoạn tinh luyện Tiên Thiên chi khí từ trong thi thể Tiên Thiên võ giả, và ngoại trừ chờ đợi linh mạch nhà mình sản xuất Tiên Thiên chi khí, bọn họ còn có thể dĩ chiến dưỡng chiến, hạ thủ với một vài tiểu tông môn có Tiên Thiên võ giả!

"Bắt đầu đi! Cố gắng giết nhiều một chút!" Tô Trường Không đang ngồi trên lưng hư ảnh bạch hạc, chợt đứng lên, trong mắt hắn lộ ra quang mang lạnh lẽo, đối với đám người tà tông ma môn này, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay, tuy nói giết sạch toàn bộ bọn họ có vẻ không quá hiện thực, nhưng có thể giết được người nào hay người nấy!

Tô Trường Không vừa lật bàn tay, đã lấy ra Tinh Văn Kim cường cung và một bó mũi tên từ bên trong Thư Hương đại bên hông.

Hắn tập trung tinh thần, và dường như trong mắt hắn vừa mở ra thị giác nhiệt cảm, và một đám bóng người phía dưới hiện lên rõ mồn một trong mắt hắn. Kể cả người đang ở bên trong kiến trúc, có chướng ngại vật ngăn trở, hắn cũng có thể thấy rõ một đám bóng người.

Tô Trường Không tập trung vào một võ giả đang ở bên trong kiến trúc, căn cứ theo cảm nhận về linh khí lưu động trên người đối phương, hắn có thể phán đoán ra người này chính là một tên đệ tử Huyền Minh tông đã đạt tới Tiên Thiên cảnh.

"Hưu!"

Hắn dễ dàng kéo dây cung, một mũi tên nhẹ nhàng thản nhiên phá không bắn ra, không ngừng gia tốc trong không khí, biến thành một luồng hồng quang chói mắt, cực kỳ dễ nhận thấy giữa màn đêm, tựa như một ngôi sao băng vừa cắt qua không trung, vùn vụt rơi xuống!

"Nếu cứ tiếp tục như vậy, rất nhanh Huyền Minh Bí Điển mà ta sở tu có thể luyện đến tầng thứ năm rồi. Đến lúc đó, ta có thể đến xin tông chủ truyền cho ba tầng sau." Trong tòa đại điện kia, khóe miệng thiếu niên âm lãnh ẩn chứa ý cười, gã nhìn đồng môn đang hấp thu chân khí của nam tử nọ, mở miệng cười nói.

"Hả? Cẩn thận!" Nhưng đột nhiên, vẻ mặt thiếu niên âm lãnh đại biến, lập tức rống giận một tiếng. Gã cảm nhận được nguy cơ!

"Hưu!"

Một luồng hồng quang rơi xuống dưới, xuyên thủng vách tường dày nặng, bắn thẳng tới thiếu niên đang hấp thu công lực kia.

"Phốc!"

Thiếu niên Huyền Minh tông ấy chỉ kịp quay đầu nhìn lại, luồng hồng quang hóa ra lại là một mũi tên nọ đã xuyên thủng đầu gã, máu tươi lẫn lộn với dịch não bắn tung ra ngoài.

"Nhị đệ!" Thiếu niên âm lãnh ngơ ngác nhìn thân thể vừa ngã xuống kia, có chút khó mà tin nổi.

Tử vong tới quá đột ngột. Nhưng nơi này chính là khu vực bên trong trụ sở Huyền Minh tông mà, sao có thể xuất hiện một mũi tên như vậy?

"Huyền U Chưởng!"

Không đợi thiếu niên âm lãnh tự hỏi quá lâu, trong miệng gã lập tức phát ra một tiếng quát lớn. Gã chợt xoay người, đánh chưởng phải về phía sau. Chưởng kình hùng hậu tựa như mây đen cuồn cuộn, để lộ ra công lực thâm hậu hoàn toàn trái ngược với bề ngoài trẻ tuổi, đây là trình độ mà người bình thường khổ tu hơn trăm năm cũng không đạt được!

"Hưu!"

Giây tiếp theo, một mũi tên được bao vây bởi hồng quang mang theo uy năng muốn xuyên thủng hết thảy, xoay tròn gào thét lao đến, cùng với tiếng phong lôi nổ tung ra.

"Đùng!"

Chưởng kình hùng hậu kia bị cứng rắn xuyên thủng. Thiếu niên âm lãnh có cảm giác bản thân như đang phải đối mặt với cuồng phong, lôi đình ẩm ầm lao đến. Cánh tay tấc tấc nổ tung, kéo theo cả nửa người đều vỡ tan thành mưa máu, toàn thân bị ném bay ra ngoài, rơi thẳng xuống mặt đất y như bao tải rách. Hai mắt gã trợn trừng trừng, máu tươi trong miệng tràn ra, khí tức sinh mệnh nhanh chóng tiêu tán.

Nam tử đang bị trói trên cột sắt nọ, lập tức bị huyết dịch nóng bỏng bắn tung toé lên người. Gã thoáng sững sờ nhìn một màn trước mắt, hoàn toàn không nghĩ tới hai tên võ giả không lâu trước đó vẫn còn cao cao tại thượng, coi mình chỉ như một con sơn dương tùy ý bị làm thịt, lại chết thảm ngay trước mắt gã như vậy.

"Ha ha ha! Giết hay lắm! Giết hay lắm!" Rất nhanh, nam tử nọ đã vui sướng ha ha phá lên cười.

Gã không rõ ai là người đã bắn chết hai kẻ này ngay bên trong Huyền Minh tông, nhưng trông thấy cừu nhân chết thảm, trong lòng gã đương nhiên phải vui sướng vạn phần, dù bản thân lập tức chết đi cũng cam tâm tình nguyện!

"Người thứ ba!"

Tô Trường Không vừa bắn chết hai người, lại đứng thẳng trên lưng hư ảnh bạch hạc, hai mắt sắc bén như chim ưng của hắn nhanh chóng chuyển dời phương hướng, ngắm chuẩn Tiên Thiên võ giả thứ ba vừa bị phát hiện, sau đó dứt khoát bắn ra một mũi.

Mũi tên hóa thành trường hồng, cuốn động phong lôi!

"Đang đang đang!"

"Địch tập! Địch tập!"

Tô Trường Không ngang nhiên giết chết mấy người, đã tạo thành động tĩnh không nhỏ, cũng khiến đám võ giả Huyền Minh tông lập tức phản ứng lại.

Tiếng chuông báo động dồn dập vang vọng khắp tòa Huyền Minh sơn, cùng với tiếng rống to không ngừng của đám đệ tử Huyền Minh tông bên dưới.

"Địch... Địch nhân ở trên trời?"

"Có người cưỡi phi hành tọa kỵ!"

Rất nhanh, cả đám người đã lần theo phương hướng mũi tên bắn tới, để trông thấy Tô Trường Không đang đứng trên lưng hư ảnh bạch hạc giữa trời cao.

"Hưu hưu hưu!"

Tô Trường Không dứt khoát thi triển kỹ xảo hai tay cùng lúc kéo cung, từng mũi tên giống như sao băng không ngừng rơi xuống từ trên không trung, vẽ nên từng đường cong biến ảo, lại chính xác vô cùng, mỗi một tiễn đều xuyên thủng mục tiêu đã bị tập trung, khó xảy ra chuyện ngoài ý muốn!