Lời nói của nam tử mặc áo xanh khiến Tô Trường Không sửng sốt.
Nam tử mặc áo xanh kia lại chủ động đề cao giá cả, và điều kiện trao đổi chỉ là Tô Trường Không hãy bán toàn bộ nỏ cho đối phương!
Trong lòng Tô Trường Không thầm suy đoán thân phận của nam tử mặc áo xanh và vì sao đối phương cần nhiều nỏ như vậy.
Nhưng nam tử mặc áo xanh nguyện ý thu mua số lượng lớn, còn dùng giá cả vượt qua những gì Tô Trường Không mong muốn…
Hắn hoàn toàn không có lý do gì để từ chối.
Hơn nữa, làm như thế cũng giúp hắn tránh khỏi rất nhiều phiền toái.
"Nhưng trong chuyện này có bẫy rập gì hay không?” Tô Trường Không vẫn thầm cảnh giác.
Nói không chừng, nam tử mặc áo xanh này nói như vậy, chỉ vì khiến hắn buông lỏng phòng bị, sau đó đột nhiên ra tay đánh lén!
"Có thể."
Chẳng qua trong lòng Tô Trường Không nghĩ như vậy, còn ngoài miệng hắn lại không có quá nhiều do dự, đã nhận lời rồi.
Với Tô Trường Không, tìm được người mua cố định, chính là một chuyện cực kỳ tốt!
"Đây là ba trăm lượng bạc."
Nam tử mặc áo xanh nghe được Tô Trường Không nhận lời, cũng không dây dưa dài dòng, lập tức lấy ra một xấp ngân phiếu từ trong lòng, vừa vặn đủ ba trăm lượng, giao cho Tô Trường Không.
Tô Trường Không vừa thầm phòng bị nam tử mặc áo xanh đột nhiên ra tay đánh lén vừa vươn tay tiếp nhận ngân phiếu.
Nhưng xung đột trong tưởng tượng cũng không bùng nổ, Tô Trường Không thành công cầm được ngân phiếu ba trăm lượng.
Vì thế hắn cũng nhanh chóng giao cái sọt chứa ba cây Thập Tự nỗ cho nam tử mặc áo xanh.
Giao dịch hoàn thành rất thuận lợi!
"Ta tên là Triệu Thanh, các hạ xưng hô như thế nào?"
Đôi bên hoàn thành xong giao dịch, nam tử mặc áo xanh tự báo thân phận, cũng hỏi tên của Tô Trường Không.
Chẳng qua có tới tám chín phần mười họ tên mà nam tử mặc áo xanh kia vừa báo ra là giả!
"Ngươi có thể gọi ta là Quỷ Diện."
Trong lòng Tô Trường Không biết rõ ràng, tự nhiên hắn cũng không báo ra tên thật.
Lúc này hắn đang đeo một chiếc mặt nạ hình quỷ màu đỏ đậm cho nên thuận miệng đặt cho mình một cái tên.
"Về sau mỗi tháng khi Quỷ thị mở ra, chúng ta sẽ gặp mặt và giao dịch ngay bên trong Quỷ thị."
Nam tử mặc áo xanh tên Triệu Thanh gật gật đầu.
Đương nhiên hắn cũng biết cái tên mà Tô Trường Không vừa báo kia là tên giả nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ ước định cùng Tô Trường Không mỗi tháng khi Quỷ thị mở ra bọn họ sẽ trực tiếp hoàn thành giao dịch ở ngay bên trong Quỷ thị.
"Được." Tô Trường Không lời ít mà ý nhiều.
Triệu Thanh đã đạt được mục đích cũng không tiếp tục dừng lại, đã mang theo ba cây Thập Tự nỗ xoay người rời đi, biến mất trong bóng đêm.
"Thực lực của Quỷ Diện thật không tầm thường, ít nhất cũng là Thần Lực cảnh, đao pháp lại sắc bén. Dù ta đối mặt với kẻ này cũng không dám chắc sẽ thắng dễ dàng... Hơn nữa hắn là người rất cảnh giác, vừa rồi nhìn như thả lỏng nhưng trên thực tế vẫn luôn âm thầm cảnh giác với ta. Kẻ này là một nhân vật nguy hiểm. Nếu có thể tìm được cách lôi kéo hắn vào giáo cũng là lựa chọn không tồi! Nhưng nếu hắn một mực không ngoan ngoãn nghe lời…Bạc của ta cũng không dễ lấy như vậy!"
Triệu Thanh đi về phía xa xa, biểu cảm bên dưới lớp mặt nạ hiện lên một tia khác thường.
Lúc ở trong Quỷ thị, Triệu Thanh vẫn luôn chú ý tới tình hình buôn bán Thập Tự nỗ của Tô Trường Không, nhưng không hề hiện thân hỏi giá cả, chỉ một mực âm thầm quan sát, lại lặng yên đi theo, trong lòng kẻ này ôm tâm tư gì, chẳng cần phải hỏi cũng biết rõ ràng.
Ngặt nỗi, khi Tô Trường Không đối mặt với đám người nam tử đeo mặt nạ hình trâu, hắn đã bày ra thực lực tương đối đáng sợ, khiến cho Triệu Thanh cũng phải đắn đo, kiêng kị, thay đổi ý định ban đầu, đành phải lấy tiền tài mua Thập Tự nỗ của Tô Trường Không, còn ước định hợp tác lâu dài.
Dù sao nếu hai người thực sự xảy ra xung đột, Triệu Thanh cảm thấy dù mình thắng cũng phải trả một cái giá vô cùng đắt.
So với mạo hiểm, còn không bằng dùng chút bạc đổi lấy bình an.
Dù sao sinh mệnh mới là quan trọng nhất!
"Triệu Thanh này là một nhân vật nguy hiểm, tuyệt đối không dễ nói chuyện như nhìn bên ngoài. Về sau phải cẩn thận hơn một chút."
Triệu Thanh đã rời đi nhưng Tô Trường Không vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt thoáng trở nên ngưng trọng.
Hắn cũng rõ ràng Triệu Thanh này không phải hạng người dễ đối phó.
"Mặt khác, tuy thủ đoạn công kích của ta rất mạnh nhưng phương diện phòng ngự vẫn còn chưa đủ, nếu đối mặt với công kích có tính xuyên thấu mạnh và đánh bất ngờ tựa như mũi tên, ám khí các loại… chỉ sợ khi bị đánh trúng nơi yếu hại, vẫn gặp nguy hiểm về sinh mệnh! Không thể không phòng!"
Trong lòng Tô Trường Không thoáng suy tư.
Tuy rằng hắn đã đạt tới Thần Lực cảnh nhưng dù sao cả người vẫn là thân thể máu thịt, nếu hắn đối mặt với công kích đến từ nỏ thủ, vẫn có khả năng ôm hận mà chết.