Từ sau khi hắn tấn chức Tiên Thiên mà không cần dựa vào Tiên Thiên chi khí, hắn đã có suy nghĩ rằng, dường như Tiên Thiên võ giả cũng có thể thành tựu Võ Thánh mà không cần luyện hóa Thần Chủng.
Suy cho cùng, nếu Thần Chủng là điều kiện tuyệt đối phải có khi muốn thành tựu Võ Thánh, thì viên Thần Chủng ban đầu tới từ đâu?
Luyện hóa Thần Chủng thành tựu Võ Thánh chưa chắc đã yếu, nhưng không luyện hóa Thần Chủng, dựa vào bản thân tu thành Võ Thánh, khẳng định là cực kỳ mạnh!
Tô Trường Không cảm thấy, có lẽ những vị Võ Thánh có thể lưu danh muôn đời, để lại động thiên phúc địa, cam đoan đời sau hưng thịnh, nhân tài xuất hiện lớp lớp trong lịch sử kia, đều không mượn dùng Thần Chủng hoàn thành đột phá.
Nếu võ đạo có thể tu thành ngụy thần thông, thì tu ra thần thông chân chính, lại dựa vào bản thân ngưng tụ Thần Chủng cũng là lẽ đương nhiên.
Tô Trường Không tin tưởng người khác có thể làm được, thì hắn cũng có thể làm được!
Bởi vì mục tiêu cuối cùng của hắn vốn không phải là Võ Thánh, mà là trường sinh bất tử xa xôi hơn nhiều. Bởi vậy, ngay từ một bước này, hắn cũng phải thực hiện thật hoàn mỹ, để có năng lực đi xa hơn trong tương lai.
"Không thể nhàn rỗi, lại tu luyện võ công khác thôi." Tô Trường Không đã thành tựu cảnh giới ngũ khí triều nguyên, nhưng trong lòng cũng không kiêu ngạo tự mãn,. Hắn vẫn cần tiếp tục tiến bộ, tiếp tục tu luyện!
Suy cho cùng, dù Ngũ Khí Tông Sư hay Đại Tông Sư ngụy thần thông, bản chất của hai tồn tại này vẫn bị giới hạn trong phạm trù Tiên Thiên, chênh lệch chỉ thể hiện trên phương diện chiến lực mà thôi.
Cũng có nghĩa là, một khi hắn tiếp tục đề cao chiến lực của bản thân, trở nên mạnh hơn bất cứ người nào cùng cảnh giới khác, tự nhiên cũng có thể chạm đến cấp bậc Võ Thánh.
"Tu luyện Đạo Dẫn Thuật một chút đi."
Lại nói, trong số những loại võ công mà Tô Trường Không nắm giữ, cảnh giới của Thiên Tàm Công và Đạo Dẫn Thuật đều hơi thấp, mới dừng lại ở bát cảnh.
Trong đó, muốn tu hành Thiên Tàm Công cần trải qua hiểm cảnh, năng lực cần ma luyện mới sinh ra chất biến, phá sau đó lập. Nhưng với thực lực hiện giờ của Tô Trường Không, thực sự là rất khó gặp được loại nguy hiểm ở trình độ này.
Mà tu luyện Đạo Dẫn Thuật, lại có liên quan tới tư chất, tiềm lực của Tô Trường Không, chỉ cần tốn thời gian đi luyện, kiểu gì cũng có thể đột phá.
Hiện giờ, giá trị tiềm năng của Tô Trường Không đã cao tới 75 điểm, muốn luyện Đạo Dẫn Thuật đến thập cảnh, cũng không quá khó khăn.
Mặt khác, hắn cũng rất chờ mong, không biết sau khi môn Đạo Dẫn Thuật đến từ viễn cổ thời đại này đột phá, nó có thể mang tới hắn kinh hỉ cỡ nào!
Bên trong Thiên Tàm động ở hậu sơn Linh Đạo tông, Tô Trường Không đã bắt đầu tu luyện Đạo Dẫn Thuật, từng chiêu thức, từng động tác của Đạo Dẫn Thuật, được Tô Trường Không thi triển ra ngoài, đều mang theo một loại mỹ cảm hồn nhiên thiên thành.
Sau khi hắn tiến vào trạng thái tu luyện, dù hắn không cố ý vẫn làm thiên địa linh khí chung quanh nhanh chóng bị dẫn động, rồi hội tụ quanh thân thể Tô Trường Không, biến thành lượn lờ sương khói màu trắng, khiến cho hắn giống như một vị Tiên Nhân trong tiên cảnh.
Và hết thảy mọi biến hóa này, cứ như tự nhiên là vậy…
"Đinh đinh đang đang!"
Linh Đạo tông cũng đang hừng hực khí thế tiến hành xây dựng lại.
Những đệ tử Linh Đạo tông được triệu hồi quay lại, đã mời đến một vài thợ thủ công am hiểu xây dựng kiến trúc từ bên ngoài tới, rồi bắt tay vào làm việc, bận trước bận sau.
Giống như một mảnh đại địa rách nát lại một lần nữa toả sáng sinh cơ, sau hủy diệt chính là tân sinh!
【 Đạo Dẫn Thuật (cửu cảnh Cử Thế Vô Song 11%)… 】
【 Đạo Dẫn Thuật (cửu cảnh Cử Thế Vô Song 12%)... 】
Mỗi ngày trôi qua, Đạo Dẫn Thuật của Tô Trường Không, đều có tiến bộ, đang rất ổn định tiến về phía cảnh giới càng cao hơn.
"Kỳ quái... Vì sao mỗi ngày thiên địa linh khí đều trở nên sung túc hơn hôm qua?"
Mà trong quá trình Tô Trường Không tĩnh tâm bế quan tu hành, hắn cũng không khỏi trở nên kinh ngạc, kinh ngạc về một điều không thể nói chính xác ra được.
Đơn giản là vì hắn có thể cảm nhận thấy linh khí trong thiên địa biến hóa!
Theo lý thuyết, tổng sản lượng linh khí trong thiên địa này là có hạn, ở những nơi có linh mạch, linh khí sẽ dày hơn bên ngoài một chút, và đương nhiên ở những nơi không có linh mạch, linh khí sẽ mỏng manh hơn một chút.
Phải biết rằng, sau khi võ giả chết đi, thân thể bọn họ sẽ dần dần hủ hóa, thấm nhuần vào đại địa, một lần nữa chuyển hóa thành thiên địa linh khí, cũng chính là cây cối, động vật, vạn vật trên thế gian, hết thảy mọi thứ trong thiên địa này…
Đây vốn là một vòng tuần hoàn, và cũng vì như thế, khiến cho tổng sản lượng thiên địa linh khí khó xảy ra biến hóa quá lớn trong khoảng thời gian ngắn.
Nhưng trong mấy ngày gần đây, Tô Trường Không lại có thể rõ ràng cảm nhận được, gần như mỗi ngày linh khí tràn ngập trong thiên địa đều đang biến hóa, đều đang tăng trưởng!
Loại biến hóa này rất nhỏ, nhỏ tới mức ngay cả Tiên Thiên võ giả bình thường cũng không cảm nhận được.
Mà theo thời gian trôi qua, tốc độ tăng trưởng thiên địa linh khí đang càng lúc tăng trưởng càng nhanh!
"Kỳ quái... Vì sao đám hoa cỏ này lại lớn lên nhanh như vậy? Trước kia, chỉ cần một tuần nửa tháng đi dọn sạch một lần là được, nhưng hiện giờ chừng ba tới năm ngày đã phải dọn sạch một lần."
Tình huống này cũng mang tới những biến hóa rất tự nhiên, không thể nhận thức được.
Tại một nơi nào đó gần sơn môn Linh Đạo tông, một đội đệ tử Linh Đạo tông đang cầm liềm dọn sạch cỏ dại mọc dài hai bên sơn đạo, trong lòng bọn họ cũng nghi hoặc không thôi, chẳng hiểu vì sao trong khoảng thời gian này, tốc độ trưởng thành của đám hoa cỏ lại tăng lên nhiều như vậy.
Mà trên thực tế, không chỉ một mình Tô Trường Không cảm nhận được sự biến hóa của thiên địa linh khí.
Ở bên trong một tòa đại điện trang nghiêm, ti chủ Đoan Mộc Đào của Trấn Ma ti mặc áo xám, đang cầm một chiếc hộp sắt thật dài, yên tĩnh cảm nhận điều gì đó.
"Triều khởi triều lạc, thành trụ phôi không (nôm na là thủy triều lên, thủy triều rút, báo hiệu một vòng tuần hoàn thành lập - diễn biến - sụp đổ - hóa hư không chuẩn bị diễn ra), linh khí trong thiên địa đang phun ra như thủy triều, sóng triều sắp đến đây rồi..." Trên mặt Đoan Mộc Đào đầy vẻ ngưng trọng.
Dựa theo những gì Đoan Mộc Đào biết, tuy rằng tổng sản lượng linh khí trong thiên địa này không thay đổi, nhưng trên thực tế, chúng nó lại như dao động tựa như sóng triều, có thời kỳ vững vàng bình ổn (bình ổn kỳ), có lúc gợn sóng lăn tăn (đê triều kỳ), cũng có giai đoạn cuồng bạo, cuộn trào từng cơn thủy triều (triều khởi kỳ).
Chừng hai, ba ngàn năm vừa qua, phương thiên địa này đều rơi vào đê triều kỳ, mà hiện giờ sóng triều nổi dậy, còn rất có thể sẽ bước vào ‘Đại Lãng Triều’ (làn sóng thủy triều cực kỳ to lớn) muôn đời hiếm thấy!
Đây là dấu hiệu đại thế đã đến, là dấu hiệu hỗn loạn sắp sinh, cũng là thời kỳ mà một vài tông môn, thế lực, thế gia cổ xưa vẫn luôn chờ đợi.
Hiển nhiên bọn họ sẽ hăm hở hưởng ứng cơn sóng triều muôn đời khó gặp này, chẳng bao nhiêu người chịu an phận với hiện trạng trước mắt!
Càng đừng nói một vài tồn tại cổ xưa, mạnh mẽ. Khẳng định là bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.
Chỉ vì muốn đạt được cái gọi là 'Quả', sẽ không tiếc bất cứ giá nào.