Bởi vì muốn huấn luyện một cung thủ ưu tú cần thời gian rất dài, nếu lại muốn huấn luyện từ cung thủ ưu tú ra cung tiễn thủ có tiễn pháp cao minh phải cần tới vài năm thời gian!
Nhưng nỏ lại khác.
Món đồ chơi này có thao tác đơn giản, chỉ cần học được cách lắp nỏ lên dây, sau đó nhắm thẳng mục tiêu, lay động lẫy nỏ là mũi tên bay đến nơi.
Chỉ cần vài ngày, cũng có thể huấn luyện người ta sử dụng nỏ thuần thục, lại có thể một lần bồi dưỡng ra rất nhiều nỏ thủ!
Uy hiếp quá lớn!
Bởi vậy Đại Viêm hoàng triều ra pháp lệnh cấm chế giáp nỏ.
Trong hai loại này, tạo ra giáp trụ đòi hỏi nhiều tài liệu hơn, trình tự làm việc phức tạp hơn.
Nếu một mình tạo ra giáp trụ, dù là Tô Trường Không cũng phải tốn rất nhiều thời gian và sức lực.
Trong khi đó, nỏ nhỏ hơn giáp trụ, thời gian tạo ra nỏ nhanh hơn nhưng giá trị của nó lại không kém giáp trụ.
Bởi vậy, Tô Trường Không cảm thấy mình có thể tạo ra nỏ, sau đó tìm một nơi nào đấy bán đi, cần phải bán giá cao một chút rồi dùng khoản tiền đó tu hành!
Về phần chuyện này có trái với pháp luật Đại Viêm hoàng triều hay không...
Không bị phát hiện là được rồi.
"Vẽ ra trước!" Tô Trường Không nhanh chóng quyết đoán, lập tức bắt đầu vẽ ra bản thiết kế chế tạo nỏ.
Nỏ có khá nhiều chủng loại khác nhau: Tần nỗ, Gia Cát liên nỗ, sàng nỗ, công thành nỗ vân vân…
(Tần nỗ là loại nỏ hình cánh én, chỉ có thể bắn từng mũi một xuất hiện đầu tiên ở thời kỳ nhà Tần 221-226 trước Công Nguyên.
Gia Cát liên nỗ là loại nỏ được Thừa tướng Gia Cát Lượng của nhà Thục trong thời kỳ Tam Quốc chế tạo, có thể bắn được tối đa là mười mũi tên một lượt, hỏa lực rất mạnh nhưng thể tích, sức nặng quá lớn, một người không thể cầm được, chủ yếu dùng để phòng thủ thành trì và doanh trại.
Sàng nỗ: là một loại nỏ mạnh mẽ ở thời Trung Quốc cổ đại, bao gồm một hoặc nhiều cung tên được gắn lên khung giường, dùng trục bánh đà ở đằng sau kéo căng dây cung, chờ đợi thời cơ để bắn.)
Như là Sàng nỗ, công thành nỗ…. đều rất lớn, uy lực mạnh hơn nhiều so với cung tiẽn, có thể xuyên thủng kim loại trong tầm bắn mấy trăm mét, nhưng tạo ra những loại này rất phức tạp, cũng cần thêm thật nhiều thời gian, tài liệu.
Tô Trường Không có khuynh hướng nghiêng về đơn binh nỗ (nỏ dành cho một người sử dụng), trong đầu hắn hiện lên bản vẽ chế tạo Tần nỗ đã từng được xem qua ở kiếp trước, sau đó bắt đầu ra tay vẽ lại.
Dùng chừng mấy canh giờ, một bản vẽ chi tiết nỏ đã xuất hiện ở trước mặt Tô Trường Không.
Đơn binh nỗ này chủ yếu được cấu tạo từ ba bộ phận là cánh tay nỏ, phần cung nỏ và dây cung.
Mà tài liệu chế tạo nó lại cần dùng loại gỗ có tính mềm dẻo thật tốt là chủ, phối hợp thêm với kim loại, những loại da động vật ví dụ như da trâu.
Những loại tài liệu này cũng không hiếm thấy, nhưng công nghệ chế tạo rất tinh xảo, người bình thường không thể hoàn thành
Cũng may kỹ năng rèn của Tô Trường Không đã đạt tới ngũ cảnh, chỉ cần tốn một chút tinh lực, còn chế tạo hoàn toàn không thành vấn đề!
Nghĩ là làm, Tô Trường Không lập tức chọn mua một chút tài liệu.
Về phần nguyên liệu gỗ, Tô Trường Không chọn mua một ít gỗ cây táo chua.
Về phần những linh kiện, cơ quan nỏ, lấy đồng là chủ tài liệu.
Những thứ này đều có thể dễ dàng tìm được ở Hắc Thiết sơn trang.
Loại tài liệu cuối cùng là da trâu dùng để chế tạo dây cung, cần phải đi mua ở ngoài nhưng cũng không khó kiếm.
Sau khi Tô Trường Không mua đầy đủ các loại tài liệu, hắn nhanh chóng bắt tay vào chế tạo.
Bởi vì nỏ và giáp trụ đều là những vật phẩm quốc cấm, Tô Trường Không chỉ có thể tạo ra một mình, không thể để những người khác biết được.
Mà linh kiện nỏ, cơ quát (phần đuôi mũi tên hoặc linh kiện cơ quan trong nỏ) cực kỳ tinh xảo lại phải cần tới lò rèn mới có thể chế tạo.
Trong khi đó, đây mới là phần căn bản quan trọng nhất, ẩn chứa hàm lượng kỹ thuật rất cao, chú tạo sư bình thường căn bản không tạo ra được.
Cũng vì vậy, càng không thể qua loa.
Tô Trường Không suy nghĩ một hồi, cuối cùng hắn đi tìm Lưu chủ quản, đưa ra thỉnh cầu của mình: "Lưu chủ quản, gần đây, những lúc chiều tà, ta muốn dùng xưởng một chút, tăng ca thêm, tạo ra nhiều binh khí..."
Chắc chắn không thể tạo ra những loại linh kiện này ở trong xưởng vào ban ngày, hắn cần phải chế tạo vào lúc không có người, mà khoảng thời gian mọi người nghỉ ngơi là thích hợp nhất.
Vì vậy, hắn mượn cớ nói với Lưu chủ quản, mình muốn tăng ca thêm giờ, muốn tạo ra nhiều binh khí một chút, kiếm thêm tiền.
Kỳ thực chuyện này không phù hợp quy củ khiến cho Lưu chủ quản hơi do dự.
Nhưng Tô Trường Không là chú tạo sư có tài nghệ cao minh nhất Hắc Thiết sơn trang, lại vẫn luôn chăm chỉ làm việc chưa bao giờ đòi hỏi nâng cao đãi ngộ của mình.
Cũng vì lẽ đó, yêu cầu do hắn đưa ra rất có trọng lượng.
Ít nhất là Lưu chủ quản cảm thấy phải chú ý tới chuyện này.
Bởi vì với bản lĩnh của Tô Trường Không, dù hắn rời khỏi Hắc Thiết sơn trang vẫn có thể lăn lộn thoải mái ở bên ngoài!
Còn Hắc Thiết sơn trang, nếu mất hắn đi, sẽ tổn thất khá lớn.
Và như một lẽ đương nhiên, bọn họ cần hết sức thỏa mãn yêu cầu của hắn, phòng ngừa hắn sinh lòng bất mãn mà rời đi!