Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 746 - Tin Tức Về Họa Tác!




Thế giới này đất rộng của nhiều, lãnh thổ nằm trong tay Đại Viêm hoàng triều vốn không phải toàn bộ thế giới này.

Trên thực tế, trong khu vực đất liền nơi Đại Viêm hoàng triều chiếm giữ, trừ ra một vài tộc quần không hình thành Hoàng triều, còn có cửu quốc khác, bọn họ cùng với Đại Viêm hoàng triều được xưng là Nhân tộc thập quốc.

Vô Cực đế quốc chính là một trong số đó.

"Vô Cực đế quốc. . . Là một trong trung tam quốc của thập quốc." Tô Trường Không thầm nghĩ.

Đương nhiên, trong Nhân tộc thập quốc cũng có mạnh có yếu, và mười nước này được chia làm hạ tam quốc, trung tam quốc, thượng tam quốc, cùng với 'Cổ Thánh quốc' hùng mạnh vượt qua cửu quốc khác.

Dựa theo phần giới thiệu Tô Trường Không từng nhìn thấy trong điển tịch của Linh Đạo tông, thì Đại Viêm hoàng triều cùng với Vô Cực đế quốc đều thuộc phạm trù 'Trung tam quốc’.

Nói cách khác, thực lực chỉnh thể của bọn họ thuộc loại trung đẳng trong Nhân tộc thập quốc.

Mà đất nước cường đại nhất bên trong Nhân tộc thập quốc, chính là 'Cổ Thánh quốc'!

Nghe nói Cổ Thánh quốc là đất nước được truyền thừa lâu đời nhất.

Trong khi cửu quốc khác, nước nào cũng từng trải qua thay triều đổi đại, thậm chí từng xuất hiện tình trạng lịch sử đứt gãy, gián đoạn, chỉ duy nhất một mình Cổ Thánh quốc là đất nước vẫn một mực truyền thừa từ thời đại viễn cổ cho tới bây giờ.

Trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng ấy, không có bất cứ thế lực nào có thể lay động được địa vị của Cổ Thánh quốc, bởi vậy trong cái tên của đất nước này được gắn thêm từ 'Thánh', thậm chí cách mỗi một đoạn thời gian, cửu quốc khác còn phải tới đây triêu Thánh (hành hương)!

Biết thì biết như vậy, nhưng đại đa số người, từ khi sinh ra đến lúc mất đi, đều không có dịp tiếp xúc với quốc gia khác, dù sao chỉ một Đại Viêm hoàng triều đã sở hữu một vùng đất bát ngát bao la, dù đi cả đời cũng chưa chắc có thể đi hết các nơi, càng đừng nói đến chuyện qua thăm quốc gia khác.

Trên thực tế, khi ti chủ hiện giờ của Trấn Ma ti thuộc Đại Viêm hoàng triều là Đoan Mộc Đào còn trẻ, gã từng sinh sống tại Vô Cực đế quốc, đất nước liền kề với Đại Viêm hoàng triều, mà dựa theo cách nói của Liêm Thiên Lộ, Đoan Mộc Đào kia vốn là ti chủ của Trấn Ma ti, không thể đơn giản rời khỏi lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều, bởi vậy, gã mới muốn cho nhi tử của mình trở về gia hương tại Vô Cực đế quốc, tế bái phụ mẫu đã qua đời nhiều năm của mình.

Nhưng Đoan Mộc Đào vốn là người ngồi trên địa vị cao, là ti chủ của Trấn Ma ti, hiển nhiên đã đắc tội không ít cừu nhân. Một khi nhi tử của gã rời khỏi lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều, khả năng cao sẽ bị cừu nhân của gã theo dõi.

Tô Trường Không nhíu mày: "Nếu tới Vô Cực đế quốc. . . sợ là qua qua lại lại sẽ mất tới nửa năm."

Liêm Thiên Lộ đã đề cập đến việc này với Tô Trường Không, chắc chắn là muốn nhờ hắn hỗ trợ hộ tống nhi tử của Đoan Mộc Đào tới Vô Cực đế quốc.

Nhưng đường xá xa xôi, Tô Trường Không cũng chẳng muốn bỗng dưng lại lãng phí thời gian nửa năm, một năm vào loại chuyện hộ tống thế này.

Liêm Thiên Lộ vội vàng nói: "Chỉ nhờ Đao huynh tiện đường dẫn hắn đi một đoạn mà thôi."

"Tiện đường?" Tô Trường Không nghi hoặc, hắn cũng không định tới Vô Cực đế quốc mà?

Liêm Thiên Lộ giải thích: "Đao huynh, hẳn là ngươi cảm thấy hứng thú với họa tác của Bạch Hành Chi? Tuy những họa tác có mặt bên trong Đại Viêm hoàng triều đều bị ti chủ thu thập đến đây rồi, nhưng căn cứ theo tin tức ti chủ tìm hiểu được, thì trên thực tế phần lớn họa tác của Bạch Hành Chi đang ở ngay bên trong Vô Cực đế quốc. Bao năm qua, một gia tộc họ Lý người bản địa, đều một mực thu mua họa tác của Bạch Hành Chi. Khoảng hai mươi năm trước còn có người của gia tộc họ Lý này chuyên môn đến Đại Viêm hoàng triều chúng ta, thu mua được hai ba tấm họa tác của Bạch Hành Chi. Nếu ngươi muốn đạt được những tấm họa tác khác của Bạch Hành Chi, sợ rằng chỉ có thể tự mình tới Vô Cực đế quốc tìm Lý gia này một chuyến."

Liêm Thiên Lộ nói cho Tô Trường Không hiểu ngọn nguồn sự việc. Và điều này lập tức khiến hắn giật mình.

Đương nhiên hắn đã sớm biết những họa tác còn lưu lại của Họa Thánh Bạch Hành Chi sẽ rơi rụng khắp nơi, không có khả năng trùng hợp đến mức toàn bộ chúng đều nằm trong lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều.

Mà căn cứ theo những gì Liêm Thiên Lộ và Đoan Mộc Đào tìm hiểu được, bọn họ đã biết Lý gia tại Vô Cực đế quốc cũng đang thu thập họa tác của Bạch Hành Chi, còn có người chuyên môn tìm tới Đại Viêm hoàng triều, đi thu thập thứ bảo vật này.

"Lý gia này là thần thánh phương nào? Và bọn họ thu thập họa tác của Bạch Hành Chi vì mục đích gì?" Trong lòng Tô Trường Không khá là nghi hoặc.

Hắn cũng nhìn ra được, họa tác của Bạch Hành Chi có tầm quan trọng cực kỳ lớn lao với Lý gia này.

Kỳ thật đây cũng xem như một chuyện tốt với Tô Trường Không, phỏng chừng phần lớn họa tác của Bạch Hành Chi đều nằm ở trong tay Lý gia, và hắn chỉ cần tới Lý gia một chuyến, sẽ có cơ hội quan sát tất cả họa tác của Bạch Hành Chi!

Nếu không, Tô Trường Không muốn quan sát tất cả họa tác của Bạch Hành Chi sẽ gặp khó khăn cực lớn. Sợ rằng hắn cần phải đi khắp các quốc gia Nhân Tộc khác mới có cơ hội làm được chuyện này.

Trên thực tế, hắn cũng không cho rằng Liêm Thiên Lộ cố ý báo ra tin tức giả để lừa gạt hắn hộ tống nhi tử của Đoan Mộc Đào qua bên kia. Đối phương không cần thiết phải nói dối, chỉ cần nói rõ ra là được.

Suy cho cùng, giấy không gói được lửa, lời nói dối nào cũng đến lúc bị vạch trần thôi.

Và chờ đến khi Tô Trường Không biết được chân tướng của chuyện này, cũng tương đương với bọn họ vô duyên vô cớ lại đi đắc tội với một cao thủ như hắn…

Nghĩ thế nào cũng không đáng để đánh đổi.

"Chúng ta không nắm được quá nhiều tình báo về Lý gia, chỉ biết Lý gia này ở Thư Hương sơn trong Vô Cực đế quốc." Sau đó, Liêm Thiên Lộ báo cho Tô Trường Không biết vị trí của Lý gia.

Quả thật Liêm Thiên Lộ cũng không biết Lý gia này là thần thánh phương nào.

Thứ nhất, Lý gia này vốn chẳng phải đại gia tộc trong Vô Cực đế quốc.

Thứ hai, Vô Cực đế quốc vốn không phải địa bàn của Trấn Ma ti, đám người Liêm Thiên Lộ cũng chẳng có cách nào đạt được tình báo kỹ càng tỉ mỉ về đối phương trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

"Bản thân ta cũng không nhất định phải nắm được những họa tác đó vào tay, chỉ cần quan sát nghiên cứu một đoạn thời gian là được, hiện giờ trên tay ta có tám bức họa, nếu đưa toàn bộ chúng cho Lý gia, đổi lấy cơ hội quan sát những họa tác khác trên tay Lý gia, hẳn là không quá đáng." Tô Trường Không thầm cân nhắc chuyện này.

Lại nói, Lý gia đã bỏ công bỏ của đi thu thập họa tác của Bạch Hành Chi, khẳng định là những tác phẩm này rất quan trọng với bọn họ.

Hiện giờ trên tay Tô Trường Không có 8 bức họa, bảo hắn đưa toàn bộ cho Lý gia cũng không thành vấn đề! Bởi vì mục đích khiến hắn muốn có được những bức họa này, chỉ vẻn vẹn là nhìn trộm thần vận của Chân Thú mà thôi!

Nghĩ đến đây, Tô Trường Không chậm rãi gật đầu nói: "Năm ngày sau ta sẽ khởi hành, hãy báo lại cho công tử nhà ti chủ các ngươi, đến lúc ấy hãy đi cùng ta."

Dù phải dùng tới nửa năm, một năm nhưng chỉ cần có thể đạt được những tấm tranh vẽ Chân Thú khác có liên quan tới ngũ cầm, khiến cho Ngũ Cầm Hí đột phá, hết thảy đều đáng giá!