Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 676 - Đạo Lý Bắt Nguồn Từ Thực Lực!




Nam nhân áo vàng lựa chọn tin tưởng bản năng của chính mình, dứt khoát nương theo lực phản chấn sinh ra do song phương va chạm vào nhau, để lui lại thật nhanh.

Mà cũng đúng vào lúc này, trong đôi mắt Tô Trường Không nở rộ tinh mang sắc bén như đao, đao ý trong thức hải chấn động, năm ngón tay trái khép lại thành đao, một luồng chưởng đao chém thẳng ra ngoài!

Thoạt nhìn luồng chưởng đao này có vẻ khá tùy tiện, bâng quơ, kỳ thực vừa xuất ra đã mang theo uy thế vô kiên bất tồi, cộng thêm ý cảnh muốn chém nát hết thảy! Có thể phá hủy thân thể, tinh thần của địch nhân!

"Phốc!"

Hư ảnh con cóc khổng lồ kia bị một đạo chưởng đao cắt qua, dễ dàng biến thành mảnh nhỏ. Ngay cả không khí cũng bị ảnh hưởng, tạo thành một dấu vết rộng chừng nửa bàn tay, cùng với huyết dịch phun tung toé khắp nơi, thật lâu sau cũng khó mà tiêu tán được.

Nam nhân áo vàng lảo đảo lùi về phía sau, phần ngực và bụng vỡ ra miệng vết thương thật lớn, máu tươi phun tung toé ra ngoài!

Nếu không phải gã đã dự cảm được nguy hiểm, cũng lui lại đủ mau, chỉ sợ một đạo chưởng đao này cũng khiến gã một phân thành hai tại chỗ.

Ngay cả như vậy, nam nhân áo vàng cũng bị xé rách phần bụng.

Gã ôm chặt miệng vết thương nơi bụng, phòng ngừa nội tạng chảy ra, sắc mặt lập tức trở nên khiếp sợ như thấy quỷ kinh hô lên tiếng: "Đao ý. . . Ngươi. . . Ngươi là Ngũ Khí Tông Sư?"

"Ngũ Khí Tông Sư?" Nam tử mặt trắng, nam tử xăm mình đều nheo mắt, trái tim gần như ngừng đập!

Lại nói, cảnh giới tam hoa tụ đỉnh, mở ra mười hai nhánh Thiên Mạch, chính là điểm cực hạn dành cho người thường hoặc là võ giả có tư chất không cao.

Hay nói cách khác, chỉ cần một người bình thường, sinh ra đủ tốt, có thể phục dụng lượng linh đan nhiều vô số kể, thì dù tư chất có thiếu một chút, vẫn có thể mở ra mười hai nhánh Thiên Mạch, chỉ khác biệt là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhưng muốn tiến thêm một bước, đạt tới ngũ khí triều nguyên, lại không chỉ dựa vào tài nguyên, dựa vào linh đan, là có thể chồng đống đi lên được, cần phải nắm giữ võ công cấp ý cảnh.

Mà loại thành tựu kiểu này lại có liên quan mật thiết tới thiên phú, ngộ tính và lĩnh ngộ. Nói dễ hiểu hơn, cần phải tiếp xúc đến tinh thần thức hải, mới có thể nhét nhân thể ngũ khí vào bên trong thức hải, thành tựu cảnh giới ngũ khí triều nguyên!

Bởi vậy mỗi một Tiên Thiên võ giả đạt đến cảnh giới ngũ khí triều nguyên đều phải nắm giữ ít nhất một loại võ công cấp ý cảnh, bởi vì đây chính là điều kiện cần để trở thành Ngũ Khí Tông Sư, có thể tung hoành vô địch trong cảnh giới Tiên Thiên.

Có thể nói, dưới tình huống Võ Thánh không xuất hiện, Ngũ Khí Tông Sư chính là chiến lực đỉnh cao nhất, có thể hoành hành không cố kỵ, tung hoành một phương!

Mà vừa nãy, một chưởng đao thoạt nhìn lơi lỏng bình thường của Tô Trường Không, lại có thể dễ dàng phá giải sát chiêu trong tay nam nhân áo vàng, làm gã bị thương nặng, thậm chí còn khiến cho tinh thần, ý chí của gã đều trở nên suy yếu, uể oải.

Đây chính là hiệu dụng của đao ý!

Và theo một lẽ tự nhiên, nam nhân áo vàng lập tức nhận định rằng Tô Trường Không chính là Ngũ Khí Tông Sư!

Đương nhiên, Ngũ Khí Tông Sư nhất định phải nắm giữ võ công cấp ý cảnh, nhưng tồn tại nắm giữ võ công cấp ý cảnh lại không nhất định là Ngũ Khí Tông Sư.

Dưới tình huống bình thường, đại đa số Tiên Thiên võ giả, sau khi đạt tới tam hoa tụ đỉnh, lại bế quan nhiều năm thời gian mới có thể nắm giữ võ công cấp ý cảnh, từ đó bước vào cảnh giới ngũ khí triều nguyên.

Đâu thể làm như Tô Trường Không, cảnh giới võ công tăng lên còn nhanh hơn cảnh giới tu vi, vừa tấn chức Tiên Thiên cảnh không bao lâu, lại có thể dựa vào Thần Ý luyện đao, dùng tiềm năng, ngộ tính kinh người, cứng rắn nắm giữ đao ý..

Loại tình huống này đã ít lại càng thêm ít!

Bởi vậy mới nói, nam nhân áo vàng này hiểu lầm cũng là chuyện quá đỗi bình thường.

Lúc này, vẻ mặt gã đầy hoảng sợ, không thèm để ý tới thương tích trên mình, bất chấp hoàn cảnh ngặt nghèo hiện tại, sợ hãi nói: "Tiền bối tha mạng, là Hoàng Vĩnh Hiền ta có mắt như mù, đã mạo phạm tiền bối! Xin tiền bối thứ tội!"

"Chuyện này. . ." Tô Trường Không cũng sửng sốt, thái độ của đối phương chuyển biến quá nhanh.

Nhưng ngẫm lại cũng thấy tình huống này hết sức bình thường.

Ở trong mắt nam nhân áo vàng, Tô Trường Không chính là Ngũ Khí Tông Sư, mà Ngũ Khí Tông Sư được xưng là tồn tại tung hoành vô địch trong hàng ngũ Tiên Thiên, loại cao thủ cấp bậc này, đã đủ tư cách khai tông lập phái.

Theo lý luận, nếu Ngũ Khí Tông Sư đạt được một viên Thần Chủng, tuyệt đối có hy vọng thành tựu Võ Thánh !

Hoặc nói, mỗi một Ngũ Khí Tông Sư đều có tiềm chất trở thành Võ Thánh!

Nhưng trên thực tế, người mạnh nhất bên trong Ngũ Tiên giáo, chính là giáo chủ Ngũ Tiên giáo, cũng chỉ là cường giả tam hoa tụ đỉnh mà thôi.

Nói đơn giản hơn, Ngũ Tiên giáo bọn họ chẳng có nổi một cường giả Ngũ Khí Tông Sư, trong khi tồn tại trước mắt chính là cường giả cấp bậc ấy, một tồn tại còn hùng mạnh hơn cả giáo chủ trong lòng bọn họ!

Bọn họ làm sao có thể không sợ hãi, không cầu xin tha thứ đây?

Tô Trường Không khoanh tay đứng nhìn, cảm nhận được tầm mắt đầy kiêng kị và sợ hãi của ba người bọn họ, chỉ thản nhiên nói: "Bổn tọa chỉ tới Độc Long trại thu mua thi thể Tiên Thiên võ giả, thế mà nhóm các ngươi lại muốn bắt lại, tra khảo. Thử nghĩ mà xem, rốt cuộc là ai ngang ngược, không nói lý lẽ?"

Lời này vừa nói ra, khiến cho ba người nam nhân áo vàng, nam tử mặt trắng và nam tử xăm mình đều túa đầy mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng âm thầm kêu khổ.

Ai mà ngờ nổi, một Tiên Thiên võ giả tới Độc Long trại thu mua thi thể lại là Ngũ Khí Tông Sư?

Nếu bọn họ biết tình huống cụ thể về đối phương, có các thêm mười lá gan, bọn họ cũng không dám đuổi theo tự tìm phiến toái.

Nam nhân áo vàng vội vàng cắn răng nói: "Là . . Là bọn vãn bối không biết tốt xấu, sẽ bồi thường! Chúng ta nguyện ý bồi thường!"

Tô Trường Không cũng cảm thán, đây chính là thực lực mang đến đạo lý.

Hắn tới Độc Long trại thu mua thi thể Tiên Thiên võ giả, mặc kệ có xúc phạm tới lợi ích của Độc Long trại hay không, thì nam nhân áo vàng kia đã ăn thiệt thòi lớn trên tay hắn, bị thương nặng là sự thật, vậy mà lúc này, đối phương chẳng những không sửng cồ lên, đòi liều mạng sống chết, ngược lại còn cúi đầu, trước kiêu căng sau cung kính, chủ động tỏ vẻ nguyện ý bồi thường???

Lực chú ý trong đầu Tô Trường Không hơi hơi phân tán, hắn cảm nhận được thân thể hai Tiên Thiên võ giả khác, đều đang căng thẳng, tựa như nếu Tô Trường Không không chịu bỏ qua, phỏng chừng bọn họ sẽ lập tức chia nhau ra chạy trốn.

Trên thực tế, nếu ba Tiên Thiên võ giả cùng chia nhau ra trốn, Tô Trường Không cũng rất khó giữ toàn bộ bọn họ ở lại, trong khi chỉ một người trốn thoát thôi, cũng đều là hậu hoạn, xem như đã triệt để là địch của Ngũ Tiên giáo. Về sau, Ngũ Tiên giáo sẽ dùng hết thảy những thủ đoạn truy tung, tra xét ra thân phận chân thật của hắn, từ đó đưa ra đối sách ứng phó.

Và hiện giờ Tô Trường Không chỉ muốn yên lặng nhanh chóng tăng lên tu vi, không hề nguyện ý chuốc thêm rắc rối.

Tới cuối cùng, hắn cất giọng thản nhiên, không nghe ra cảm xúc, nói: "Bồi thường? Các ngươi sẽ bồi thường như thế nào?"