"Được, đây là 40 khối trung phẩm linh thạch, mấy người kiểm kê một chút đi." Tô Trường Không không có nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp lấy ra 40 khối trung phẩm linh thạch, giao cho tráng hán khôi ngô kia.
Tráng hán khôi ngô nhận lấy, cẩn thận kiểm tra, tâm trạng cũng có chút kích động.
Thi thể Tiên Thiên võ giả có thể bán được với cái giá không tồi, nhưng chỉ có võ giả tà tông ma môn chịu thu mua, mà giá cả lại không thể nhiều bằng Tô Trường Không được, có thể coi đây là một loại mặt hàng đã bị tà tông ma môn lũng đoạn.
Nói là trả giá cao hơn nhưng bản thân Tô Trường Không cũng kiếm bộn, lại dễ dàng có thể thu hoạch hai luồng Tiên Thiên chi khí!
Đôi bên thanh toán tiền hàng xong, Tô Trường Không lập tức cất hai bộ thi thể Tiên Thiên võ giả vào túi, khiêng lên, rồi nhanh chóng rời đi.
Ba người kia cũng hóa trang thay đổi hình tượng, rời đi từ cửa sau trạch viện, chỉ sợ trong người mang khoản tiền quá lớn, sẽ bị người khác nhìn chằm chằm vào.
Tô Trường Không không có ở lâu, lập tức mang theo hai bộ thi thể rời khỏi Độc Long trại, đi thật xa chốn núi thiêng nước độc, chướng khí dầy đặc này. Sau đó hắn đặt hai bộ thi thể xuống dưới một gốc đại thụ rồi yên tĩnh chờ đợi.
"Các hạ làm như thế không khỏi có chút quá phận?" Không được bao lâu, đột nhiên có ba bóng người chậm rãi rời khỏi tầng sương mù chướng khí mờ mờ ảo ảo phía trước, một người ở giữa có vẻ mặt lạnh như băng nói.
Khí tức trên thân ba người này đều âm trầm lạnh lẽo, bên tay phải là một nam tử trẻ tuổi mặc áo xanh, sắc mặt trắng như tờ giấy, bên tay trái là một trung niên nam tử trên mặt có hình xăm màu xanh.
Mà người lên tiếng ở giữa kia, mặc áo bào màu vàng, râu tóc nửa bạc, thoạt nhìn chừng năm, sáu mươi tuổi. Gã có một đôi mắt tam giác, tựa như mắt rắn độc, khiến cho người lỡ chạm phải ánh mắt của gã đều hoảng sợ trong lòng.
"Ta đã làm chuyện thực quá phận? Cho ví dụ đi?" Đối mặt với lời chất vấn của nam nhân áo vàng, Tô Trường Không chợt hỏi ngược lại.
Trung niên nam tử trên mặt có hình xăm kia cả giận nói: "Ai chẳng biết Độc Long trại này chính là địa bàn của Ngũ Tiên giáo chúng ta? Ngươi lại tới đây thu mua thi thể Tiên Thiên võ giả, không phải quá phận, không nể mặt hay sao?"
Tô Trường Không thoáng nghe một cái, đã hiểu được đại khái vì sao ba người này một đường theo dõi hắn đến tận đây.
Tuy hắn chưa từng biết tới Ngũ Tiên giáo, nhưng nghe qua cái tên cũng biết một giáo thuộc tà môn ma tông rồi.
Trên thực tế, Độc Long trại này đúng là một trong những cứ điểm của Ngũ Tiên giáo, không ít võ giả đều sẽ đến đây tiến hành giao dịch. Và nếu trong chợ xuất hiện bảo vật gì đáng giá, người của Ngũ Tiên giáo cũng sẽ trực tiếp mua lại, ví dụ như thi thể Tiên Thiên võ giả!
Ngũ Tiên giáo có phương pháp lấy Tiên Thiên chi khí từ trong thi thể Tiên Thiên võ giả ra ngoài, và dựa vào loại phương thức này, bọn họ đã đạt được lợi ích không nhỏ.
Nhưng Tô Trường Không lại thu mua thi thể Tiên Thiên võ giả ở Độc Long trại, cũng tương đương với cướp mối làm ăn của Ngũ Tiên giáo, làm tổn hại lợi ích của bọn họ!
Có lẽ tráng hán đầu trọc lúc trước kia, đã nghe theo chỉ thị của Ngũ Tiên giáo, đến thử Tô Trường Không .
Sau đó, Tô Trường Không lộ ra thực lực tiêu chuẩn ít nhất cũng là Tiên Thiên võ giả, khiến cho ba người nam nhân áo vàng vô cùng coi trọng, mới tự mình nhìn chằm chằm vào hắn , mãi cho đến khi hắn rời khỏi Độc Long trại, mới hiện thân.
"Độc Long trại này chính là cái chợ, những võ giả kia muốn bán cái gì, bán cho ai còn cần các ngươi cho phép? Ta muốn thu mua cái gì, liên quan rắm gì tới các ngươi!" Tô Trường Không không chút khách khí nói.
Làm như vậy, bởi hắn biết, trong tình huống kiểu này, có nói cái gì cũng là nhiều lời vô nghĩa, chỉ có đao thật thương thật, chỉ có thực lực mạnh mẽ, mới là chân lý.
Trên mặt ba người nam nhân áo vàng đều lộ vẻ giận dữ.
Phải biết rằng, bọn họ chính là thành viên của Ngũ Tiên giáo, một giáo phái có thực lực vô cùng dũng mãnh, nổi danh với thủ đoạn độc công, khiến người ta vừa nghe đã biến sắc, hoàn toàn có thể xếp vào trình độ trung đẳng trong mười tám tà tông, ba mươi sáu ma môn.
Bởi vậy, từ trước đến nay, bọn họ làm việc trực tiếp bá đạo đã quen.
Nhưng nam tử mặt quỷ mặc hắc bào trước mắt này, chẳng những dám tới thu mua thi thể Tiên Thiên võ giả ngay tại địa bàn của bọn họ, tới khi đối mặt với mấy người bọn họ còn dám cuồng vọng như thế?
Không khiến kẻ này phải trả giá thật đắt, về sau Ngũ Tiên giáo biết giấu mặt vào đâu?
"Ra tay!" Nam tử mặt trắng kia đã lộ ra sát khí.
"Dát ô!" Nam tử mặt trắng chợt há miệng, bên trong cổ họng bật ra một tiếng rít bén nhọn.
Hô xích!
Tiếng rít này khiến không khí sinh ra từng đợt âm phong, tựa như khung cảnh xung quanh vừa rơi vào u hồn địa ngục. âm phong thổi quét hư không, còn mang theo tầng tầng quỷ ảnh hiện lên, vô thường lấy mạng (vô thường ở đây chỉ quỷ thần), gào thét lao về phía Tô Trường Không.
Nam tử mặt trắng là Tiên Thiên trưởng lão của Ngũ Tiên giáo, võ công gã am hiểu chính là 'Truy Hồn Quỷ Khiếu' này. Chỉ một tiếng gầm to, cũng có thể khiến người ta mất hồn tại chỗ, coi như một loại vũ kỹ dạng âm ba!
"Rống!"
Nhưng Tô Trường Không đối mặt với tầng tầng sóng âm, quỷ khiếu này, Quy Tức chân khí hùng hậu lập tức vận chuyển trong cơ thể, nhưng hắn cũng không sử dụng bất cứ loại kỹ xảo nào, chỉ vẻn vẹn là một tiếng bạo rống, có mang theo chân khí hỗn loạn, tiến vào trong đó.
"Ầm vang long!"
Quy Tức chân khí dồi dào đến khủng bố khiến không khí cũng nổi lên tầng tầng sóng gợn tựa như thủy triều. Thủy triều chân khí màu lam hung hãn kéo tới, đánh sâu vào, bên tai chợt vang lên từng đợt triều minh hải khiếu (sóng rít biển gào) nối liền không dứt.
Gần như là bẻ gãy nghiền nát, tầng tầng quỷ ảnh trong không khí bị bao phủ vào trong đó, đã trực tiếp biến mất không còn một mảnh, ngay cả cây cối phụ cận, cũng nổ tung ra, gãy lìa đứt đoạn!
Quy Tức Công đạt tới thập cảnh, lại luyện hóa toàn bộ 10 luồng Tiên Thiên chi khí, khiến cho Quy Tức chân khí ở thời điểm hiện giờ, mạnh hơn không chỉ mười lần so với khi còn kẹt lại ở cửu cảnh.
Tô Trường Không đã từng thử nghiệm uy lực của nó trong Tuyết Uyên sơn. Một khi cho Quy Tức chân khí toàn lực bùng nổ, hắn còn có thể khiến băng tuyết chảy ngược dòng!
Nam tử mặt trắng biến sắc, cả người bị thủy triều chân khí ùn ùn kéo tới chính diện, đánh sâu vào, lảo đảo bay ngược lại, khung xương toàn thân đau đớn như muốn nứt ra.
Mà cùng lúc đó, một bóng dáng quỷ mị chợt lóe, là trung niên nam tử trên mặt có hình xăm lớn kia. Ngay tại thời điểm nam tử mặt trắng phát ra quỷ khiếu, gã cũng triển khai thân pháp, xuất hiện ở phía sau Tô Trường Không.
"Thanh Sát Thần Chưởng!"
Trên mặt nam tử xăm hình hiện lên một mảnh sát khí màu lục. Sát khí ngưng tụ thành một vòng lốc xoáy trong lòng bàn tay gã, còn bên ngoài thân thể lại hiện lên chừng bốn nhánh hư ảnh Thiên Mạch. Một chưởng hung hăng đánh thẳng tới ngực Tô Trường Không.
Nam tử xăm hình tu luyện Thanh Sát Thần Chưởng, luyện ra sát khí có thể hủ nhục thực cốt (rữa thịt mòn xương), nếu bị một chưởng của gã đánh trúng, thần tiên cũng khó cứu.
Cự Kình Ngũ Thức. Tích Thủy Xuyên Thạch!
Tô Trường Không đã nhận ra tiếng xé gió rất nhỏ truyền đến từ sau lưng, nhưng hắn không né không tránh, chỉ xoay người, điểm một ngón tay tới.
Cự Kình chân khí hội tụ trên đầu ngón tay, tựa như nước biển có thể xuyên thủng sắt thép, đã được ngưng tụ thành một bó cùng nhau đâm ra ngoài!