Một khi đã như vậy, chẳng thà hắn cứ dứt khoát dùng Tiên Thiên chi khí để đổi lấy tài nguyên tu luyện, tăng lên tu vi trước, thực lực lại nói sau, chuyện vốn có nặng có nhẹ, có nhanh có chậm mà.
Quả thật, cảnh giới võ đạo của Tô Trường Không hiện giờ có chút thấp!
Nghĩ đến đây, hắn đứng dậy, rời khỏi Linh Đạo tông, lại lần nữa đi một chuyến tới Thương Vân các tại Phi Vân thành, và vẫn dùng hình tượng của đao khách 'Đao Vô Phong' lãnh khốc, mặc hắc y xuất hiện bên ngoài Thương Vân các.
"Đao tiền bối, mời vào bên trong, ta lập tức đi thông báo cho Đường chủ quản."
Và hiển nhiên đám đệ tử Thương Vân các, đã nhanh chóng nhận ra Tô Trường Không, một người lập tức cung kính nói. Phản ứng mau lẹ như vậy, cũng vì trước đó, Đường Minh đã chính miệng dặn dò bọn họ, vị Đao tiền bối này chính là khách quý, cần tiếp đãi long trọng.
"Ừm." Tô Trường Không đáp lời, chậm rãi tiến vào Thương Vân các, hiển nhiên lần này, không còn ai lên tiếng muốn hắn giao binh khí ra nữa.
Một đường đi tới phòng khách quý trên lầu hai, Tô Trường Không lại gặp được chủ quản Đường Minh của Thương Vân các.
"Đao huynh, lần này ngươi lại muốn mua linh dược sao?" Đường Minh nhìn thấy Tô Trường Không, vẻ mặt tươi cười nói.
"Ừm, lần này ta muốn mua năm mươi phần." Tô Trường Không chậm rãi gật đầu, trên gương mặt lạnh lùng đầy thản nhiên bật ra một câu.
"50 phần?" Mí mắt Đường Minh hơi hơi giật một cái.
Phải biết rằng, 50 phần dược liệu Uẩn Linh đan trị giá tới 5000 khối linh thạch.
Đây tuyệt đối là một khoản tiền lớn.
Bình thường, chỉ có Tiên Thiên võ giả thuộc nhất lưu tông môn mới có khả năng lấy ra khoản tiền này, còn những loại tông môn thuộc nhị lưu, tam lưu kia, trừ phi bọn họ mang Tiên Thiên chi khí đi bán, bằng không căn bản không có khả năng trực tiếp lấy ra một khoản tiền lớn lớn như vậy.
"Thương Vân tông các ngươi không có hàng?" Tô Trường Không nhìn chằm chằm vào Đường Minh.
"Có. . . Đương nhiên là có!" Đường Minh phục hồi lại tinh thần, lập tức gật đầu.
Kể cả Thương Vân tông không đủ hàng, bọn họ vẫn có con đường thu mua từ những tông môn khác.
Tuy lượng dược liệu Tô Trường Không muốn rất nhiều nhưng với nội tình của Thương Vân tông, từ xưa tới nay, còn chưa gặp chuyện gì có thể làm khó được bọn họ.
"Nhưng. . . cần giao trước tiền đặt cọc." Đường Minh do dự một chút, sau đó hơi ngượng ngùng nói.
Tình hình chung, một khi khách hàng đã tiến hành giao dịch cùng Thương Vân các một lần, sẽ được mặc định coi là khách quen, và lần tới không cần giao tiền đặt cọc nữa.
Nhưng lượng linh dược mà Tô Trường Không muốn nhiều lắm, lỡ như hắn không lấy ra được nhiều linh thạch như vậy, thì chuyện gã tốn công hao sức tìm cho được bao nhiêu dược liệu đó, lại chẳng bán được ra ngoài, không khỏi sẽ khiến người ta nghi ngờ.
Bởi vậy, tránh sinh ra những phiền toái không đáng có, Đường Minh muốn xem Tô Trường Không có đủ tài lực hay không.
"Cái này có đủ không?" Tô Trường Không hiểu được ý tứ của Đường Minh, hắn cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp lấy ra một luồng Tiên Thiên chi khí từ trong lòng.
"Tiên. . . Tiên Thiên chi khí? Ngươi. . . Ngươi lấy được từ đâu vậy?" Đường Minh không khỏi có chút kinh ngạc, rung động. Bởi vì gã vừa liếc mắt một cái đã phân biệt được, thứ kia chính là Tiên Thiên chi khí!
Và bình thường, có rất ít người chịu lấy Tiên Thiên chi khí ra bán.
Nguyên nhân rất đơn giản, phần lớn những vùng sông núi có thể sản xuất Tiên Thiên chi khí đều bị các đại tông môn chiếm cứ cả rồi. Và bản thân những đại tông môn kia còn không đủ Tiên Thiên chi khí cho môn nhân nhà mình sử dụng, làm sao có thể bán ra ngoài?
Về phần Tiên Thiên võ giả độc hành, bọn họ đạt được một luồng Tiên Thiên chi khí đã là ngàn nan vạn khó, càng đừng nói tới chuyện đạt được luồng thứ hai, để lấy ra bán!
Bởi vậy khi Tô Trường Không lấy ra một luồng Tiên Thiên chi khí, thậm chí còn rất có khả năng sẽ dùng nó để thế chấp cho khoản chi linh thạch kia, mới khiến Đường Minh thất thố đến vậy.
"Ta đạt được Tiên Thiên chi khí từ nơi nào, còn phải nói cho ngươi biết sao?" Tô Trường Không nhướng mày nhìn về phía Đường Minh, ánh mắt lạnh như băng nói.
Tô Trường Không biết, khi đối mặt với Thương Vân các, thế lực có chỗ dựa sau lưng là Thương Vân tông này, hắn nhất định phải biểu hiện ra dáng vẻ lực lượng mười phần, mới có thể khiến đối phương không dám nổi lên tâm tư sai lệch.
Bởi vậy, những gì Tô Trường Không biểu hiện ra ngoài cũng là hạng người tính tình táo bạo, một lời không hợp sẽ lật mặt này.
Hắn vừa lộ ra sắc mặt lạnh lùng, khiến cho nhiệt độ trong phòng chợt giảm xuống.
Đường Minh vốn là chủ quản Thương Vân các, bản thân cũng là trưởng lão của Thương Vân tông, đã đạt đến cấp bậc Tiên Thiên, nhưng vừa đối mặt với ánh mắt của Tô Trường Không, trong lòng lại dâng lên một loại cảm giác hết hồn. Gã âm thầm kinh hãi… 'Đao Vô Phong' trước mắt này sâu không lường được!
Đường Minh lập tức phục hồi lại tinh thần, xua tay nói: "Đao huynh đừng hiểu lầm, ta chỉ có chút thất thố. . . Bởi vì, rất ít người sẽ trực tiếp lấy Tiên Thiên chi khí ra như vậy."
Sắc mặt Tô Trường Không hơi hơi dịu xuống: "Một luồng Tiên Thiên chi khí này, tính làm 5000 khối linh thạch, ý của ngươi ra sao?"
Tình hình chung, giá cả của một luồng Tiên Thiên chi khí sẽ dao động xung quanh con số 5000 khối linh thạch này, nhưng dù lấy ra nhiều linh thạch như vậy, cũng rất khó mua được.
Tiểu tông môn vốn chẳng có mấy Tiên Thiên chi khí, đương nhiên sẽ không bán.
Đại tông môn sở hữu khá nhiều Tiên Thiên chi khí, nhưng cũng có rất nhiều đệ tử xuất sắc. Có thể hiểu, một luồng Tiên Thiên chi khí có thể tạo nên một Tiên Thiên võ giả, cho nên bọn họ lại càng không bán!
Kể cả một vài Tiên Thiên võ giả độc hành, vận khí tốt có thể đạt được luồng thứ hai Tiên Thiên chi khí, cũng sẽ không bán, mà giữ lại cho thế hệ sau của mình.
"Có thể. . . 5000 khối linh thạch, tương đương với 50 phần linh dược. Trong vòng 3 ngày sẽ đủ!" Đường Minh liên tục gật đầu.
Thương Vân tông bọn họ sẽ không ghét bỏ vì trong tay có nhiều Tiên Thiên chi khí, trong môn còn có rất nhiều đệ tử xuất sắc, có tiềm lực đang chờ Tiên Thiên chi khí để tiến hành đột phá đây.
"Trừ chuyện này ra, lại chuẩn bị thêm 5000 khối linh thạch nữa." Tô Trường Không bổ sung một câu.
"Chẳng lẽ hắn có nhiều hơn một luồng Tiên Thiên chi khí?" Trong lòng Đường Minh vừa động, không khỏi giật mình, nhưng nghĩ đến tính tình của Tô Trường Không, gã cũng không dám hỏi nhiều, chỉ gật gật đầu: "Được, không thành vấn đề."
"Mặt khác, về sau có thể ta sẽ còn liên tục tiến hành giao dịch với Thương Vân các các ngươi, nhưng nếu các ngươi làm ra loại chuyện khiến ta khó chịu. . . cứ tự gánh lấy hậu quả." Đồng thời Tô Trường Không cũng không quên cảnh cáo Đường Minh một câu.
Thực lực của Thương Vân tông này không tầm thường, có thể xếp vào nhất lưu trong tất cả các tông môn võ giả thuộc Trung châu, hiển nhiên nội tình thâm hậu.
Bởi vậy, Tô Trường Không mới nói thẳng, nếu Đường Minh hoặc Thương Vân tông có tâm tư gì khác, cứ tự mình suy nghĩ hậu quả trước đi!
Đường Minh vội vàng nói: "Đao huynh, từ trước đến nay Thương Vân tông chúng ta luôn thiện chí giúp người, làm việc quang minh lỗi lạc, coi như tiếng lành đồn xa, ai cũng khen ngợi. Thương Vân tông chúng ta tuyệt đối không làm loại chuyện trơ trẽn, vô liêm sỉ đó!"
"Ừm, ba ngày sau ta lại đến." Tô Trường Không từ chối cho ý kiến, chỉ nhàn nhạt gật gật đầu rồi đứng dậy rời đi.