Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 649 - Chuyện Kỳ Dị…




Môn chủ Phách Đao môn là một Tiên Thiên võ giả, cũng là chủ của một môn, đương nhiên phối binh của gã phải bất phàm, không phải người bình thường có thể chữa trị được, bởi vậy mới đặc biệt tới ủy thác Thần Binh sơn trang, mời chú binh đại sư của Thần Binh sơn trang hỗ trợ chữa trị. Và thù lao chính là linh thạch, thứ bảo vật dùng tiền tài cũng khó mà mua được!

Tô Trường Không có thể kiếm được thù lao 20 khối linh thạch, xem như tương đối không tồi.

"Thanh đao này được luyện chế từ Hỏa Lưu Kim, trong Thần Binh sơn trang cũng có Hỏa Lưu Kim, cứ dùng Hỏa Lưu Kim để chữa trị đi." Sau đó, Tô Trường Không bắt đầu kiểm tra thanh Cửu Hoàn đại đao kia.

Hỏa Lưu Kim là kim loại vô cùng quý hiếm, độ hiếm còn cao hơn Tinh Văn Kim, mà Thần Binh sơn trang là đệ nhất Chú Binh sơn trang của Đại Viêm hoàng triều, tự nhiên có cất chứa một vài loại kim loại hi hữu như vậy, trong danh sách này, có Hỏa Lưu Kim.

Tô Trường Không qua đăng ký, lãnh đủ Hỏa Lưu Kim, tiếp đó mới đi vào bên cạnh lò luyện, bắt đầu chữa trị thanh Cửu Hoàn đại đao nào.

Điểm nóng chảy của Hỏa Lưu Kim cực cao, cần phải gia nhập một vài tài liệu đặc thù nhằm giảm xuống điểm nóng chảy của nó, lại cộng thêm địa hỏa bên dưới Đoán Tạo phòng, mới có thể nung chảy thứ kim loại này!

"Oanh!"

Trong lò luyện, hỏa diễm sôi trào, Hỏa Lưu Kim ở trong đó đang dần dần hóa thành nước thép mềm mại. Tô Trường Không đổ nước thép vào khuôn được cố định tại vị trí đứt gãy của thanh Cửu Hoàn đao đã bị cắt thành hai đoạn kia, chờ nó nguội xuống, đã dính hợp lại cùng nhau, mới vung thiết chùy bắt đầu tôi luyện.

Bên trong quá trình này, hắn không ngừng dùng Hỏa Lưu Kim đã được nung thành nước thép rót xuống, cho đến khi thanh Cửu Hoàn đao gãy lìa thành hai đoạn kia hoàn toàn được chữa trị mới ngừng.

Mà ở trong quá trình này, có chuyện kỳ dị đã xảy ra!

"Đang đang đang!"

Tô Trường Không không ngừng đập thiết chùy xuống, tâm trí hết sức chăm chú, bỗng nhiên, hắn có cảm giác bên trong thanh Cửu Hoàn đao này vừa xuất hiện một loại lực lượng không hiểu đang nhẹ nhàng lưu động. Hắn thử đi chạm vào, ngay sau đó, ở trước mắt, Tô Trường Không chợt xuất hiện một loại hình ảnh kỳ dị!

Một nam tử với khuôn mặt mơ hồ đang cầm Cửu Hoàn đao trong tay, miệt mài tu luyện đao pháp, hạ luyện tam phục, đông luyện tam cửu (Tam phục: chỉ đoạn thời gian nóng nhất trong năm, tam cửu: chỉ đoạn thời gian lạnh nhất trong năm, câu này có nghĩa là: dù trong giai đoạn thời tiết khắc nghiệt nhất, vẫn có thể kiên trì rèn luyện), từ nhập môn đến tinh thông, từ lúc ban đầu chưa từng nhuốm máu, đến khi giết người vô số!

Đao pháp của nam tử kia lộ rõ đặc tính bá đạo mãnh liệt, đã đánh chết vô số cường địch.

"Chuyện này. . . Chẳng lẽ đây chính là tinh thần, ý niệm do môn chủ Phách Đao môn lưu lại trên thân đao? Và ta có thể thể ngộ được điểm thần dị bên trong thanh đao ấy?" Một màn này khiến Tô Trường Không nhìn mà kinh ngạc dị thường. Và rất nhanh, hắn đã suy nghĩ cẩn thận nguyên do trong đó.

Phải biết rằng, chủ nhân của thanh Cửu Hoàn đao này chính là môn chủ Phách Đao môn, một vị Tiên Thiên võ giả có thanh danh không nhỏ tại Trung châu, và phối đao của gã, tất nhiên cũng từng đi theo người này Nam chinh Bắc chiến khắp nơi.

Bất kể luyện đao hay giết địch, môn chủ Phách Đao môn đều dùng thanh Cửu Hoàn đao này.

Tục ngữ nói: ‘Nhập mộc tam phân’ (ăn vào gỗ sâu ba phân, chỉ một người đã lý giải được khắc sâu, thấu triệt về văn chương hay một phương diện đó), đạt tới trình độ như môn chủ Phách Đao môn này, lại cộng thêm điều kiện là phối đao nọ đã đi theo bên người gã nhiều năm, có thể nói, nó đã tự nhiên mà bị lây nhiễm cảm ngộ đối với đao pháp cùng với tinh thần ý chí của bản thân môn chủ Phách Đao môn.

Mà Tô Trường Không cũng là cường giả có tạo nghệ thâm ảo về đao pháp, chưa hết, giá trị tiềm năng của hắn còn đạt tới 51 điểm, tự nhiên có thể thông qua tinh thần, ý niệm còn lưu lại bên trong phối binh này để quan sát, thể ngộ đao pháp của môn chủ Phách Đao môn.

"Không tồi. . . đao pháp của môn chủ Phách Đao môn này thật bất phàm! Đường hoàng bá đạo, nhất vãng vô tiền (một đường hướng thẳng về phía trước, không gì cản nổi, dũng mãnh không lùi)!"

Bản thân Tô Trường Không chăm chú tôi luyện thanh Cửu Hoàn đao trước mặt, cùng lúc ấy, trong đầu lại không ngừng hiện lên hình ảnh môn chủ Phách Đao môn thi triển 'Phách đao' .

"Chưa chắc cảnh giới đao pháp của môn chủ Phách Đao môn này đã mạnh hơn ta, nhưng xích hữu sở đoản, thốn hữu sở trường (mỗi người đều có sở trường và sở đoản riêng, đều có điểm đáng để học hỏi), đao pháp của ta cũng chưa thể đạt đến cảnh giới hoàn mỹ vô khuyết, lấy thừa bù thiếu, mới là căn nguyên để tiến bộ!" Con mắt Tô Trường Không tỏa sáng.

Thông qua tiếp xúc với phần binh khí còn lại của cường giả, lại bằng vào ngộ tính mạnh đến độ khoa trương, Tô Trường Không có thể thể ngộ được võ công, cùng với điểm đặc thù mà chủ nhân của thanh binh khí này am hiểu.

"Có lẽ. . . Đây là một cách để tôi luyện đao pháp của ta!" Trong lòng Tô Trường Không hưng phấn lên, hắn không ngừng rèn Cửu Hoàn đao trước mắt, cùng lúc đó, lại tranh thủ cảm ngộ thần và ý do môn chủ Phách Đao môn lưu lại bên trong.

Cùng ngày hôm đó, khi sắc trời dần ảm đạm, đã đến giờ nghỉ ngơi, tất cả mọi người đóng lại lò luyện, trở lại sơn trang bên sườn núi ăn cơm, nghỉ ngơi.

Tô Trường Không cơm nước xong, luyện một hồi Ngũ Cầm Hí, sau đó trở về viện tử nơi mình ở lại bắt đầu nghỉ ngơi thật sớm, nói chính xác hơn là đi tu luyện!

Trong viện tử trống trải, Tô Trường Không nhắm nghiền hai mắt, yên tĩnh khoanh chân ngồi xuống, hắn tập trung tinh thần, không ngừng hồi tưởng lại đao pháp của môn chủ Phách Đao môn.

Dần dần, ở đằng trước thân thể Tô Trường Không, đã xuất hiện một bóng dáng mơ hồ, người nọ có hình thể khôi ngô, tóc đen rối tung, cầm Cửu Hoàn đao trong tay, dù không thấy rõ diện mạo, nhưng đối phương chính là môn chủ Phách Đao môn, người Tô Trường Không đã quan sát được từ bên trong Cửu Hoàn đao.

"Đang lang lang!"

Mái tóc đen trên đầu bóng người khôi ngô kia, bay lên, toàn thân bùng cháy khí tức cuồng mãnh bá đạo, gã cầm Cửu Hoàn đao trong tay, một đao chém thẳng về phía Tô Trường Không, trong lúc ấy, từng vòng khuyên sắt va chạm vào nhau phát ra tiếng vang thanh thúy, giống như nhất định phải chém một đao khiến cho Tô Trường Không đang ngồi xếp bằng nơi kia, đứt thành hai đoạn.

Đao khí điên cuồng ngang ngược, bá đạo phi phàm.

Ong ong!

Nhưng một bóng người mặc hắc y, cầm trong tay một thanh Trảm Thiết đao, lại xuất hiện trước người Tô Trường Không, đúng là tồn tại do ý niệm của Tô Trường Không biến thành!

Hư ảnh hình người tượng trưng cho Tô Trường Không vừa xuất hiện, đã thi triển Trảm Thiết Đao Pháp, một đao đơn giản lại tựa như hồn nhiên thiên thành, có một loại xu hướng thuận theo thiên địa chi thế, nghênh đón công kích đến từ bóng người khôi ngô kia.

"Đang!"

Âm thanh kim loại va chạm thanh thúy bùng nổ, nhưng chỉ một mình Tô Trường Không có thể nghe được.

Hai bóng người vừa đụng vào nhau đã lập tức tách ra, nhưng cùng lúc đó, lại đồng thời xuất đao, một phương bá đạo mãnh liệt, lấy thế át người, một phương bình tĩnh như băng, phá vỡ hết thảy. Hình ảnh trước mắt, đúng là hai cao thủ đao pháp đang quyết đấu với nhau! Lấy mạng đổi mạng, không ai chịu lui bước!