Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 641 - Phá Kén Ra Ngoài!




Thiên Tàm công (Thất cảnh Thần Hồ Kỳ Kỹ 82%)…

Thiên Tàm công (Thất cảnh Thần Hồ Kỳ Kỹ 83%)...

Tô Trường Không kiên trì bền bỉ, không ngừ thử nghiệm, dùng Thiên Tàm chân khí sinh cơ bừng bừng liên tiếp sinh trưởng bên trong tầng băng tinh.

Theo thời gian trôi qua, đúng như dự đoán, Thiên Tàm công sinh sinh bất tức của hắn đang không ngừng tiến bộ.

Tô Trường Không cảm nhận được, đây chính là chân ý ẩn tàng bên trong Thiên Tàm công, trừ chuyện này ra, cũng bởi vì tuổi thọ của hắn tăng trưởng, giá trị tiềm năng được đề cao trên diện rộng, mới có thể có chút lĩnh ngộ dưới loại tình huống kiểu này, khiến cho Thiên Tàm công từng bước tiến về phía cấp bậc cao hơn.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đúng là thần thông lực biến thành băng tinh có chắc chắn tới khó mà phá vỡ được, nhưng điều Tô Trường Không có thể làm chính là kiên trì, không được từ bỏ!

Thiên Tàm Ti không ngừng đụng chạm sinh trưởng, Thiên Tàm chân khí cũng không ngừng chữa trị những thương tích do hàn khí gây ra trên thân thể Tô Trường Không.

Không biết đã trôi qua bao lâu, Thiên Tàm chân khí Tô Trường Không đã dần dần chuyển từ màu xám trắng ban đầu biến thành màu bạch kim, hình thành nên Thiên Tàm Ti tràn ngập sinh cơ cũng biến thành màu bạch kim, khi mềm dẻo, có thể treo được vật nặng ngàn cân mà không đứt, khi cứng rắn có thể đâm thủng sắt đá tựa như một mũi tên nhọn.

Thiên Tàm công (Bát cảnh Xuất Thần Nhập Hóa 1%)

Trong lúc không hay biết, rốt cuộc Thiên Tàm công của Tô Trường Không đã hoàn cảnh đột phá, bước vào bát cảnh!

Dù là khi Kỳ Thạch lão nhân còn sống, một mực chuyên tu Thiên Tàm công, chỉ sợ cảnh giới Thiên Tàm công của lão cũng không hơn được Tô Trường Không lúc này.

"Ca ca ca!"

Thiên Tàm Ti màu bạch kim không ngừng sinh trưởng, sinh trưởng, bỗng nhiên Tô Trường Không nghe được âm thanh vỡ vụn, là tầng băng tinh vẫn đang vây khốn hắn kia, bề ngoài của nó đã nứt ra rồi, sau đó, thuận theo xu hướng, lập tức tứ phân ngũ liệt như thủy tinh.

Phá kén ra ngoài!

"Rốt cuộc. . . cũng thoát khốn!" Trong lòng Tô Trường Không không khỏi sinh ra một tia kích động và mừng rỡ như điên.

Thần thông của Thần Chủng thật đáng sợ. Nó chính là uy năng do Thần Chủng tự nhiên bộc phát ra, cũng không phải chủ yếu nhằm vào hắn, vậy mà Tô Trường Không vẫn phải cửu tử nhất sinh mới thoát khốn được.

Có thể tưởng tượng nếu có người luyện hóa Thần Chủng, chính thức nắm giữ thần thông, sẽ đáng sợ tới cỡ nào? Và loại cấp bậc này được người đời gọi là Võ Thánh!

Viêm Hoàng khai quốc Đại Viêm hoàng triều, chính là loại cường giả cấp bậc này.

"Hồng thống lĩnh bị Phong Nhật Nguyệt kia mang đi, cũng không biết tình huống hiện giờ của hắn ra sao, hi vọng hắn không có việc gì. Còn Phong Nhật Nguyệt kia… ta nhất định phải bầm thây kẻ đó thành vạn đoạn!" Ngay lập tức, trong mắt Tô Trường Không tràn đầy sát ý và lo lắng.

Lúc trước, để Tô Trường Không an toàn thoát thân ra ngoài, Hồng Chấn Tượng không để ý an nguy bản thân, sẵn sàng đại chiến cùng Phong Nhật Nguyệt, bằng không hơn phân nửa là Tô Trường Không không kiên trì nổi đến thời điểm Thần Chủng bùng nổ thần thông.

Mà ngay trong khoảnh khắc Tô Trường Không bị đông lại thành tượng băng, cảm giác với ngoại giới của hắn cũng không lập tức tiêu tán, vẫn có thể thấy được Thần Chủng kia bay đi, cũng thấy được Phong Nhật Nguyệt mang theo hai người Chung Nhạc, Hồng Chấn Tượng đã bị đông lạnh thành tượng băng, cùng ra ngoài.

Hồng Chấn Tượng tập kích thành viên đồng tổ chức, đây là một loại phản bội, bất cứ tổ chức nào cũng không dễ dàng bỏ qua, nhưng hiện giờ Tô Trường Không cũng chỉ có thể hi vọng Hồng Chấn Tượng vẫn còn sống mà thôi.

Mặt khác, hai người yêu nhân Phong Nhật Nguyệt và Chung Nhạc kia, nếu không phải bọn họ quá mức áp bức, chuyện như vậy đâu có xảy ra?

Hiển nhiên Tô Trường Không phải có sát ý cực độ mãnh liệt với hai kẻ này, chờ tới khi hắn biết được thân phận, vị trí của bọn họ, lại có cũng đủ nắm chắc sẽ tiêu diệt được hai tên này, hắn nhất định phải cho bọn họ trả giá thảm trọng!

Khe sâu chứa Ly Long điện đã sụp đổ, phá hủy, nhưng may mắn, vẫn còn một chút kiến trúc tàn phá chống đỡ xuống, khiến vị trí chỗ Tô Trường Không đang đứng vẫn còn chút không gian hoạt động.

Hắn đang chuẩn bị leo lên trên, đào móc ra một thông đạo, có lẽ chuyện này sẽ hao phí không ít thời gian và tinh lực, nhưng sớm hay muộn vẫn có ngày lên được mặt đất, thoát vây ra ngoài!

"Ừm? Bên kia là cái gì. . ."

Đột nhiên, Tô Trường Không cảm nhận được Quy Tức chân khí trong cơ thể vừa phun ra, tựa như nó bị một thứ gì đó hấp dẫn ,trong lòng hắn khẽ động, lập tức khom lưng xuống, di chuyển trong Ly Long điện, hướng về phía Quy Tức chân khí sinh ra phản ứng.

Rất nhanh, dường như Tô Trường Không đã có cảm giác, hắn trực tiếp vươn tay ra, chạm vào băng tinh lạnh lẽo, sau đó khẽ động ý niệm, một đóa đóa hoa màu xanh trong suốt nở rộ trên đỉnh đầu, tỏa ra một chút quang huy màu xanh, không quá nhiều những cũng đủ chiếu rọi hắc ám khiến Tô Trường Không có thể nhìn rõ vật thể đang nằm dưới mặt đất kia.

Đó là một tòa tượng băng hình người, bên trong có một nam tử áo xám đã bị đông lại, vẻ mặt đối phương tràn ngập sợ hãi, đôi mắt đã mất đi thần thái, vĩnh viễn dừng lại ở khoảnh khắc này

"Là Tôn trưởng lão của Đông Vân tông kia?" Rất nhanh Tô Trường Không đã nhận ra thân phận của nam tử áo xám này.

Lúc trước khi Thần Chủng bộc phát thần thông, chỉ có hai người may mắn thoát khỏi, một là Phong Nhật Nguyệt, một là phó tông chủ Bạch Vân Hà của Đông Vân tông có công lực thâm hậu.

Phong Nhật Nguyệt mang đi Hồng Chấn Tượng, Chung Nhạc, Bạch Vân Hà cũng mang đi hai người phe mình, vốn chuẩn bị quay về cùng mang theo cả Tô Trường Không và Tôn trưởng lão ra ngoài, kết quả Thần Chủng rời đi, sinh ra núi lở, Ly Long điện bị vùi lấp, Bạch Vân Hà chỉ có thể từ bỏ. Đương nhiên là Tôn trưởng lão bị đông lạnh thành tượng băng này cũng lưu tại nơi đây.

"Đã chết."

Tôn trưởng lão này đã sớm chết không biết từ bao giờ rồi.

Ngay cả Tô Trường Không cũng phải dựa vào Quy Tức Công và Thiên Tàm công, cửu tử nhất sinh, mới có thể sinh tồn trong băng tinh, hiểm tử hoàn sinh.

Và hiển nhiên Tôn trưởng lão này không được may mắn như hắn, sau khi đối phương bị đông lạnh bên trong băng tinh, không bao lâu sau đã bị ma diệt sinh cơ, hoại máu thịt tử, chết đi trong tuyệt vọng rồi!

"Hắn đã chết, nhưng vì sao Quy Tức chân khí của ta lại sinh ra phản ứng với hắn?"

Tô Trường Không đứng phía trước tòa tượng băng này, lòng đầy nghi hoặc khó hiểu.

Hắn thoáng trầm ngâm một hồi, cuối cùng quyết định vươn một bàn tay đặt lên tượng băng, thử vận chuyển Quy Tức chân khí.

Và chuyện làm Tô Trường Không kinh ngạc đã xảy ra!

Giống như một loại lực hút nào đó vừa được sinh ra, chỉ biết rằng có một luồng khí thể màu trắng trong cơ thể Tôn trưởng lão đã hóa thành tượng băng kia, bị dẫn dắt ra ngoài. Khí thể này không chịu trói buộc, nhanh chóng chui khỏi tầng băng tinh, bị Tô Trường Không chộp vào bàn tay.

"Đây là. . . Tiên Thiên chi khí?" Luồng khí thể màu trắng nằm gọn tại lòng bàn tay kia, hiện lên vẻ trong suốt long lanh, Tô Trường Không có chút giật mình, đây đúng là Tiên Thiên chi khí!