Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 634 - Biến Cố Bất Ngờ!




Lại nói, thân thể bất tử của yêu ma cũng chia cấp bậc, thân thể bất tử của hạ cấp yêu ma chỉ là tiêu chuẩn sơ cấp, dựa vào nhiều người có thể mài chết.

Mà thân thể bất tử của trung cấp yêu ma, lại khủng bố gấp vài lần, thậm chí gấp mười lần thân thể bất tử của hạ cấp yêu ma

Về phần thượng cấp yêu ma, thậm chí là vương cấp yêu ma trong truyền thuyết, gần như, bọn họ đã không phải tồn tại mà người bình thường có thể thương tổn, càng đừng nói tới chuyện giết chết.

Đối với Phong Nhật Nguyệt, kẻ đã dung hợp trung cấp Yêu Ma Tinh Hạch, kể cả khi gã đứng bất động, mặc cho người khác công kích, thì võ giả đồng cấp muốn chém giết gã cũng phải hao tốn sức lực rất lớn, bởi vì loại thương thế như chặt đứt một ngón tay thế này chẳng thấm tháp vào đâu.

"Bất Động Minh Vương Quyền!"

Nhưng bởi vì Tô Trường Không nhúng tay vào, mới khiến Hồng Chấn Tượng có cơ hội phản kích, thân hình gã cao tới một trượng, mang theo yêu khí cuồn cuộn quấn quanh, quyền phải cực lớn lao tới, xé rách không khí, ma sát tạo nên tia lửa, sương khói trắng xóa bốc lên, hung hăng đập thẳng vào ngực Nhật Yêu Thân.

"Bành!"

Lực lượng có thể phiên sơn đảo hải nổ tung ra. Hai chân Nhật Yêu Thân cài chặt xuống mặt đất. Có thể nhận thấy gã cực kỳ tự tin về thân thể yêu ma của mình, đã lựa chọn ngạnh kháng. Một quyền nặng nề này đánh cho mặt đất dưới chân Nhật Yêu Thân xuất hiện hai đường khe rãnh thật sâu, thậm chí khung xương toàn thân gã cũng mơ hồ nổi lên vết rạn, nhưng… với gã, loại kết quả này còn chưa được tính là bị thương

"Tô huynh đệ. . ."

Hồng Chấn Tượng trông thấy Tô Trường Không không hề lựa chọn chạy trốn, lại muốn liên thủ cùng mình chém giết Nhật Yêu Thân, trong lòng không khỏi trào dâng cảm động, biết bản thân không nhìn lầm người.

Nhưng hiện giờ lại không phải thời điểm nên nghĩ tới chuyện này, đường sống duy nhất của bọn họ chính là chém giết Nhật Yêu Thân!

"Vậy để ta cho các ngươi hiểu được cái gì gọi là tuyệt vọng đi!" Nhật Yêu Thân đối mặt với Hồng Chấn Tượng, Tô Trường Không vây công, trong đáy mắt ngập tràn lạnh lẽo.

Gã không để ý đến Tô Trường Không, mà là công kích thẳng về phía Hồng Chấn Tượng, hiển nhiên muốn giải quyết Hồng Chấn Tượng trước, lại từ từ đối phó tiểu tử phía sau!

"Nhật Nguyệt Ấn. Nhật Luân!"

Nhật Yêu Thân không né không tránh, dứt khoát chống đỡ toàn bộ công kích đến từ Tô Trường Không và Hồng Chấn Tượng. Bên cạnh đó, tay phải gã nắm chặt thành quyền, tay trái gã chụm lại thành chưởng, quyền chưởng đều xuất hiện, mỗi một đòn công kích đều khủng bố tựa như mặt trời chói chang.

"Bành bành!"

Thân hình khôi ngô của Hồng Chấn Tượng bị kình lực nóng rực, cuồng mãnh kia cứng rắn xé toang tạo nên hai lỗ máu, miệng vết thương bị yêu diễm bám vào, thiêu đốt, khiến cho tốc độ tiêu hao yêu lực của gã khoa trương đến đỉnh điểm, thân thể bất tử cũng mất đi tác dụng.

"Xuy xuy xuy!"

Tô Trường Không xuất đao như ảnh, chém ngang, bổ dọc, mỗi một đao đều đánh thẳng vào gáy, sống lưng, cẳng chân Nhật Yêu Thân, gần như mỗi một đao đều có thể chém đứt máu thịt, khung xương, nhưng thân thể bất tử của Nhật Yêu Thân khủng bố vượt xa tất cả những yêu mà Tô Trường Không từng đụng độ, khủng bố gấp mấy lần, thậm chí gấp mười lần yêu võ giả.

Những thương tổn do Trảm Thiết đao trên tay Tô Trường Không tạo thành, đều sẽ khép lại và biến mất trong chớp mắt.

Nhật Yêu Thân căn bản không để ý tới những đòn công kích sau lưng của Tô Trường Không, gã muốn cho hai tên tiểu bối có gan khiêu chiến mình hiểu được, cái gì gọi là tuyệt vọng, cái gì gọi là chân chính nghiền áp!

"Đây là trung cấp Yêu Ma Tinh Hạch. . . Nếu ta có thể dung hợp một viên trung cấp Yêu Ma Tinh Hạch, chắc hẳn cũng có thể đạt tới loại trình độ này?"

Lúc này, Chung Nhạc đã gian nan dùng phần yêu lực còn sót lại chữa trị thân hình, nhưng chưa tham chiến, chỉ đứng bên ngoài nhìn ba người đang kịch liệt giao chiến, trong mắt tràn đầy hâm mộ.

Cả Tô Trường Không lẫn Hồng Chấn Tượng, đều là cao thủ cực kỳ không tầm thường. Người trước là yêu nghiệt Nhân tộc, có thể dùng tu vi Khí Huyết cảnh đánh tan Tiên Thiên cảnh, người sau lại là yêu võ giả có tiềm lực thật lớn, là nhân vật xuất sắc trong đám hậu bối. Vậy mà hai người bọn họ liên thủ, lại không làm gì được Nhật Yêu Thân.

Phải biết rằng, đây chỉ là một trong hai bộ yêu thân của Phong Nhật Nguyệt mà thôi, Nguyệt Yêu Thân vẫn còn triền đấu cùng Băng Tinh Ly Long bên kia.

Nếu Phong Nhật Nguyệt có thể đạt được Thần Chủng, sau đó dâng hiến cho Diệt Sinh hội, nói không chừng, gã còn có thể được ban cho một viên thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch, sợ là trong tương lai, dưới Võ Thánh khó mà tìm được người có thể tạo thành uy hiếp với gã!

"Yêu lực của ta. . . sắp hao hết!" Trong lòng Hồng Chấn Tượng trầm xuống, trên thân hình cao gần trượng của gã đã xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng, máu thịt mơ hồ, khiến cho tốc độ khôi phục càng ngày càng chậm.

Tô Trường Không cũng ra hết thủ đoạn, nhưng chuyện chém nứt thân hình Nhật Yêu Thân đã là cực hạn. Hắn căn bản không thể làm được như lúc đối phó với Chung Nhạc, dùng chồng chất những lần phá hư liên miên không dứt đánh tan gã, trong khi đó, trạng thái 'Ngụy Tiên Thiên' của hắn lại không liên tục được bao lâu. Tới lúc này, hắn đã cảm nhận được từ kinh mạch, thân thể truyền tới dấu hiệu không chịu nổi gánh nặng!

"Thu hoạch của một chuyến này cũng không nhỏ nha. . . Một viên Thần Chủng, hoặc khả năng khiến cho ta thoát thai hoán cốt!"

Trái ngược với bọn họ, yêu diễm vẫn hừng hực lan tràn toàn thân Nhật Yêu Thân, khí tức không có một chút suy nhược, vô cùng ung dung hời hợt, thậm chí gã còn có lòng dạ thảnh thơi nghĩ đến thu hoạch dồi dào sau khi bản thân đạt được Thần Chủng.

Thật hiển nhiên, độ khủng bố của Phong Nhật Nguyệt đã vượt qua phạm trù mà Tô Trường Không và Hồng Chấn Tượng có thể ứng phó.

"Cẩn thận!" Mà lúc này ở phía xa xa, chợt vang lên một tiếng rống to mang theo sợ hãi, là một Tiên Thiên võ giả của Đông Vân tông!

Lúc này, sắc mặt của Nguyệt Yêu Thân cùng với bốn Tiên Thiên võ giả của Đông Vân tông do Bạch Vân Hà dẫn đầu, đều đại biến. Vốn dĩ bọn họ đang vây công Băng Tinh Ly Long, mài mòn lực lượng Thần Chủng, đột nhiên thân thể đầy khe nứt của Băng Tinh Ly Long bắt đầu vặn vẹo, bành trướng lên.

"Đám trộm cắp các ngươi. . . Không xứng đạt được Thần Chủng của Hàn Ly ta!" Bên trong thân hình Băng Tinh Ly Long, mơ hồ vang lên một âm thanh uy nghiêm.

Đó là một tia ý niệm còn sót lại bên trong Thần Chủng của điện chủ Ly Long điện, dường như gã cũng không muốn viên Thần Chủng này rơi vào trong tay đám người trước mặt.

"Thối lui! Thối lui!" Con ngươi trong mắt nam tử tóc bạc Bạch Vân Hà lập tức phóng đại, gã cảm nhận được nguy hiểm cực hạn, lập tức điên cuồng hét lên.

"Đùng!"

Giây tiếp theo, Băng Tinh Ly Long kia trực tiếp nổ tung, từng luồng hàn khí tựa như mũi tên bắn tới bốn phía!

"Không!" Nam tử áo xám của Đông Vân tông kia, vội vàng vung chưởng công về phía luồng hàn khí đang đánh úp lại, muốn dùng chân khí hùng hậu đánh văng nó ra. Nhưng ngay trong khoảnh khắc hai bên đụng độ, gã lập tức phát ra một tiếng rít gào không cam lòng.

Đơn giản là vì, ở trước mặt hàn khí màu băng lam đang tiến tới kia, chân khí do bản thân gã khổ tu nhiều năm, lại trở nên yếu ớt đến đáng thương, chỉ trong giây lát đã bị nó đồng hóa, đông lại, sau đó thuận theo thân thể hắn, lan tràn khắp nơi, hóa thành bông tuyết thật dày.

Gần như trong chớp mắt, nam tử áo xám đã bị đông lại bên trong bông tuyết, trên mặt còn nguyên vẹn nỗi sợ hãi và cực độ không cam lòng.