"Đến tột cùng, người này. . . là ai? Hắn thật sự không phải Tiên Thiên võ giả?"
bốn Tiên Thiên võ giả của Đông Vân tông, đều chú ý tới đại chiến giữa Phong Nhật Nguyệt, Hồng Tượng và Băng Tinh Ly Long ở phía xa xa, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào, nhưng vẫn phân thần chú ý tới đại chiến giữa Tô Trường Không và Chung Nhạc.
Chuyện này khiến bọn họ có chút rung động. Trong hai người kia, bản thân Chung Nhạc chính là Tiên Thiên võ giả, còn luyện hóa Yêu Ma Tinh Hạch, thực lực thuộc dạng mạnh mẽ trong Tiên Thiên cảnh.
Mà Tô Trường Không chỉ là võ giả Khí Huyết cảnh, lại có thể chiến với đối phương tới khó phân thắng bại?
"Linh khí. . . Người này có thể vận dụng thiên địa linh khí?" Phó tông chủ Bạch Vân Hà của Đông Vân tông cũng kinh ngạc nhìn cự vượn được ngưng tụ hiển hoá từ thiên địa linh khí kia.
Bạch Vân Hà cũng có thể vận dụng thiên địa linh khí vào chiến đấu, nhưng phải chờ tới khi gã mở được năm nhánh Thiên Mạch, ngưng tụ ra Nhân hoa, Địa Hoa, 'Tinh khí' đã lớn mạnh, mới có thể vận dụng thiên địa linh khí.
Vậy mà một tiểu tử không đến Tiên Thiên, lại có thể vận dụng thiên địa linh khí? Loại trình độ yêu nghiệt này… dù rà soát từ trên xuống dưới cả Đông Vân cũng khó tìm ra người thứ hai!
"Phải nhanh chém giết hắn! Dùng toàn lực!"
Tô Trường Không dựa vào hư ảnh cự viên hoá ý vi hình để kiềm chế Chung Nhạc, còn bản thân ở giữa liên tiếp trảm đánh, nhưng thân thể Chung Nhạc này quá mức dũng mãnh, lại khổng lồ, rất khó tạo thành vết thương trí mệnh cho gã.
Nhưng Tô Trường Không lại hiểu nếu hắn càng kéo dài cuộc chiến này, tình huống sẽ càng bất ổn. Và hắn nhất định phải chém giết Chung Nhạc, rồi lấy đi Tiên Thiên chi khí trên người đối phương.
Hô
Tô Trường Không vung cánh tay lên, Tinh Văn Kim cường cung đang ở sau lưng bị hắn ném ra, hư ảnh cự viên bắt được cường cung, cùng với ba mũi Tinh Văn Kim tiễn thất đã được Tô Trường Không bám 'Tinh hoa' của bản thân vào!
Hư ảnh cự viên tạm thời lui về phía sau, còn Tô Trường Không lao lên đằng trước, một đao chém thẳng vào bàn tay đang chộp tới của Chung Nhạc, chém cho bàn tay to lớn ấy xuất hiện một vết thương khổng lồ, ép gã phải dừng truy kích.
"Hưu hưu hưu!"
Hư ảnh cự viên giương cung cài tên, cánh tay vượn thon dài kéo dây cung thành hình trăng tròn, ba mũi tên nhanh chóng lên dây, linh hoạt như nước chảy, rồi bị hư ảnh cự viên liên tiếp bắn ra!
"Hử?" Chung Nhạc có chút giật mình, bởi vì ba mũi tên này đều không phải bắn về phía gã, ngược lại, tất cả đều hướng nghiêng về bên trái, gần như là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược với vị trí của gã.
Nhưng kỳ dị chính là trong quá trình ba mũi tên này bắn ra, chúng nó bắt đầu dẫn dắt linh khí dung nhập vào bên trong, khiến cho tốc độ mũi tên càng lúc càng nhanh, đã hoá thành ba đạo hồng quang. Mũi tên ma sát cùng không khí sản sinh ra đốm lửa nóng cháy, vừa bay ra khoảng cách vài trăm mét, bỗng xoay quanh biến hướng, tập kích từ phía sau Chung Nhạc!
Phong Lôi Tiễn Thuật của Tô Trường Không, đã sớm đạt đến cảnh giới Cử Thế Vô Song, có thể dung nhập 'Tinh' vào trong mũi tên, từ đó không ngừng hấp thụ linh khí trong quá trình phi hành, khoảng cách càng xa, uy lực càng mạnh, cho nên Tô Trường Không mới điều khiển hư ảnh cự viên bắn mũi tên về phía xa xa.
Sau khi Tô Trường Không học được kỹ xảo tập trung khí cơ, truy tung địch nhân từ Truy Hồn tiễn, hắn đã có thể khiến cho mũi tên xoay quanh, biến hướng, dù không nhắm mục tiêu, vẫn có thể bắn trúng!
"Không tốt!"
Chung Nhạc nheo mắt, gã nghe được tiếng xé gió truyền đến từ phía sau, nhưng tiễn quang hoá hồng dẫn dắt linh khí, có tốc độ quá nhanh, dù gã có thể phản ứng lại, cũng không né tránh nổi!
"Oanh oanh oanh!"
Gần như ba mũi tên tới cùng một lúc, trực tiếp bắn thẳng vào ba vị trí giữa lưng, đốt sống cổ và đầu của Chung Nhạc. Mũi tên phi hành qua khoảng cách một hai dặm, dẫn dắt lượng lớn thiên địa linh khí bám lên thân, để rồi một khắc khi bắn trúng mục tiêu, linh khí cuồng bạo bị kích hoạt, nổ tung ra, cùng với gió lớn, tia chớp, cùng với âm thanh bạo liệt đinh tai nhức óc.
Đầu Chung Nhạc trực tiếp nổ tan, đốt sống cổ gãy đoạn, phần lưng nổ tung ra lỗ máu thật lớn, dài hơn hai thước!
"Đây là. . . Lấy linh khí làm chủ công kích!" Trong lòng Chung Nhạc hoảng sợ.
Trên thực tế, thân thể bất tử của yêu ma vốn không phải bất tử chân chính, nếu thân thể bị thương tổn diện tích lớn, trình độ tổn hại nghiêm trọng, muốn khôi phục lại sẽ càng khó khăn.
Trừ chuyện này ra, cấp bậc lực lượng khác biệt, cũng tạo thành thương tổn không giống nhau cho thân thể bất tử.
Những loại công kích xuất phát từ võ giả nói chung, tựa như chân khí, quyền cước, đao kiếm trảm đánh, sẽ tạo thành thương tổn loại bình thường.
Thiên địa linh khí sẽ tạo thành thương tổn lớn hơn trường hợp trên.
Và tương ứng với đó, lực phá hoại tới từ 'Thần thông' của Thần Chủng, sẽ lớn hơn công kích xuất phát từ thiên địa linh khí.
Lúc trước Chung Nhạc bị lực lượng của Thần Chủng đóng băng lại, thân thể vỡ vụn, phải tiêu phí thật lâu mới có thể tái sinh thân thể, cũng khiến yêu lực bản thân tiêu hao mảng lớn!
Trong khi đó, Phong Lôi Tiễn Thuật của Tô Trường Không chủ yếu là dẫn dắt linh khí, dựa vào đó để sát thương mục tiêu, hiển nhiên sẽ tạo thành thương tổn cho Chung Nhạc còn lớn hơn mười, thậm chí là mấy chục đao do hắn tự mình chém ra.
Máu thịt nơi miệng vết thương vỡ vụn kia lập tức mấp máy, muốn tái sinh, nhưng Tô Trường Không lại biết rõ cách để chém giết thân thể bất tử của yêu ma, đương nhiên sẽ không cho gã có cơ hội thở dốc!
"Rống!"
Hư ảnh cự viên bổ nhào về phía trước, hoá thành một con cự hổ có bộ lông màu nâu. Cự hổ vồ tới làm Chung Nhạc ngã xuống đất, sau đó hổ trảo đè lại bờ vai của gã, cái mồm to như chậu máu cắn xé cổ Chung Nhạc, cùng với cái đầu vừa tái sinh.
"Phốc!"
Chung Nhạc muốn đưa tay đẩy cự hổ ra, nhưng Tô Trường Không lại chém tới một đao, chặt đứt cổ tay phải của Chung Nhạc, rồi nắm lấy bàn tay vừa rơi ra của gã, hung hăng ném xa gần trăm trượng, mới rơi xuống mặt đất.
Có thể rõ ràng nhìn thấy, bàn tay đứt lìa của Chung Nhạc đã bị lực lượng vô hình dẫn dắt, bay trở về, nhưng tốc độ lại cực kỳ chậm chạp!
Hiển nhiên mảnh thân thể vỡ vụn của yêu ma ở càng xa, muốn triệu hồi trở về càng thêm khó, nếu muốn làm máu thịt trọng sinh, lại phải tiêu hao yêu lực gấp mười lần nối lại.
Đây chính là một vài kinh nghiệm khắc chế thân thể bất tử do Tô Trường Không tổng kết ra sau mấy lần đối phó quá yêu ma, yêu võ giả.
"Khốn nạn!" Cái đầu Chung Nhạc vừa tái sinh, đã bị hư ảnh cự hổ bên cạnh đè xuống, cắn thẳng vào cổ, hung hăng xé rách, cứng rắn cắn rớt đi.
Tô Trường Không lại không ngừng chém xuống tay chân của Chung Nhạc, rồi ném nó đi xa xa, chuyện này khiến Chung Nhạc có chút không tổ chức nổi thủ đoạn phản kích!
"Không. . . Không tốt. . . Yêu lực của ta sắp tiêu hao tới đáy!" Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống, có chút sợ hãi.
Gã chỉ dung hợp hạ cấp Yêu Ma Tinh Hạch mà thôi, lúc trước đã bị lực lượng của Thần Chủng phá hủy một lần, đã hao tổn không ít yêu lực, hiện giờ lại bị Tô Trường Không ấn xuống đất không ngừng công kích, thân hình liên tục bị phá hư, tốc độ tiêu hao yêu lực tựa như nước chảy… Nếu còn tiếp tục như vậy, gã chết chắc rồi!