Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 617 - Bí Mật Của Khe Sâu…




Không ít võ giả tự mình hiểu mình, đã sớm rời đi, nhưng vẫn có mấy ngàn võ giả đường xá xôi xôi tìm đến vẫn chưa có thu hoạch, lại không chịu rời đi, cứ một mực thủ ở bên ngoài, hi vọng sẽ đạt được cơ duyên.

Tô Trường Không không tùy tiện làm ra bất cứ hành động gì, chỉ đứng quan sát một hồi, ước chừng nửa canh giờ sau, bỗng nhiên có tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, hẳn là người nào đó không cam lòng chờ đợi ở bên ngoài, muốn đi vào trong hẻm núi tìm tòi đến cùng.

"Hưu hưu hưu!"

Có ba bóng người, từ ba phương hướng khác biệt gần như lao ra cùng một lúc, kéo theo từng luồng tàn ảnh. Lối vào kia chỉ rộng chừng mấy trượng, từ không gian bên trong khe vẫn không ngừng tỏa hàn khí ra bên ngoài, tốc độ của ba người này đều cực kỳ nhanh nhẹn, thân pháp cao minh.

"Ai!" Lão giả đầu bạc đang nhắm mắt lại chậm rãi mở ra, trên mặt có một tia bất đắc dĩ, hai ống tay áo liên tục phất động.

"Phanh phanh phanh!"

Ba võ giả muốn vượt qua lão giả đầu bạc, chợt cảm thấy bản thân vừa đập thẳng vào phía trên tầng mây, nhưng tầng mây này vô cùng co giãn, gần như cả ba cùng lúc bị phản lực bắn ngược trở về, rơi thẳng xuống lớp tuyết trên mặt đất.

Tuy không ai bị thương, nhưng khá là chật vật.

"Lại là mấy người vấp phải trắc trở." Đám võ giả còn lại trên hiện trường thấy vậy, có người thấp giọng cười nói.

Bọn họ chờ ở chỗ này quá lâu, ai nấy đều vô cùng nhàm chán, có thể ngẫu nhiên nhìn thấy mấy người muốn mạnh mẽ xông vào, lại bị lão giả đầu bạc đánh bật trở về, bởi vậy mà ăn quả đắng, tất cả đều vui sướng khi người gặp họa, thuần túy coi chuyện này là trò vui.

"Ai. . . Ta đã nói rồi mà, hàn khí bên trong khe sâu này buốt giá tận xương, võ giả bình thường đi vào sẽ bị tươi sống đông chết. Bởi vậy lão phu mới canh giữ ở bên ngoài. Nếu người nào đủ thực lực có thể phá tan lão phu ngăn trở, tất nhiên cũng có tu vi thâm hậu, không sợ giá lạnh trong khe sâu kia." Lão giả thở dài một tiếng nói.

Kỳ thực những lời này cũng không hoàn toàn là dối trá.

Những võ giả khác Đông Vân tông để cho lão canh giữ ở bên ngoài vì mấy nguyên nhân.

Thứ nhất, bọn họ sợ quá nhiều người đi vào sẽ sinh ra sự cố.

Thứ hai, đúng là giá lạnh trong hẻm núi này vượt xa những nơi khác trên Tuyết Uyên sơn, dù là võ giả có thể phách dũng mãnh nhưng một khi tiến vào trong đó cũng sẽ bị tươi sống đông chết.

Bởi vậy lão giả mới canh giữ ở bên ngoài, nếu người đủ khả năng lực phá tan tầng ngăn trở của lão, khẳng định cũng không e ngại giá lạnh trong hẻm núi, mà không có năng lực kia, đi vào chính là muốn chết!

Tuy trên mặt ba võ giả vừa vấp phải trắc trở kia vẫn có vẻ không cam lòng, nhưng cả ba đều lui về trong đám người, không có tiếp tục mạnh mẽ xông vào nữa. Bọn họ đã biết lão giả vẫn khoanh chân bất động, lại có thể khiến cả ba bắn ngược trở về kia, có tu vi sâu không lường được!

"Bên trong khe sâu liên tục tuôn trào hàn khí kia, lại khiến cho cao thủ Đông Vân tông đi vào hai ba ngày còn chưa rời khỏi, hiển nhiên bên trong phải có chỗ tốt! Yêu cầu của ta cũng không cao, chỉ muốn một luồng Tiên Thiên chi khí mà thôi, không bằng cứ vào xem tình huống đi!" Tô Trường Không một mực đứng trong đám người quan sát hết một màn này, trong lòng âm thầm nói.

Cứ tiếp tục chờ đợi ở chỗ này, căn bản không đợi được cái gì, còn không bằng chủ động tiến vào khe sâu tòi đến cùng.

Có thể khiến cho Đông Vân tông đại động can qua (làm to chuyện) như thế, có khả năng bên trong không chỉ tồn tại một luồng hai luồng Tiên Thiên chi khí, mà phải có bảo vật, cơ duyên gì khác, nhưng Tô Trường Không không yêu cầu cao như vậy, hắn có thể không cần những thứ khác, coi như lượng sức mà làm.

Thu hoạch một luồng Tiên Thiên chi khí, trợ giúp chính mình bước vào Tiên Thiên cảnh chính là mục tiêu lớn nhất của hắn!

"Đi thôi!"

Tô Trường Không rời khỏi đám người, không nói một lời đã đi tới lối vào khe sâu nọ. Lão giả đầu bạc đang khoanh chân ngồi ngay cửa lối vào, lại hé mắt nhìn.

"Lại có người muốn mạnh mẽ xông vào?"

Rất nhiều người đều ghé mắt nhìn xem, rất có hứng thú, muốn nhìn người trẻ tuổi có vẻ bề ngoài bình thường không có điểm gì đặc biệt này ăn quả đắng.

"Người trẻ tuổi, lui ra đi!" Lão giả đầu bạc mở mắt, trầm giọng nói, ống tay áo nhẹ nhàng phất một cái.

Hô xích!

Trong gió lạnh truyền đến tiếng rít, cảm giác vặn vẹo có thể thấy được bằng mắt thường nhanh chóng lan ra. Kình lực hùng hậu hình thành một bức tường khí tựa như một đóa mây trắng giữa hư không, sau đó nghiền áp, lao về phía Tô Trường Không, muốn đánh văng hắn ra ngoài y như ba võ giả vừa nãy

Hưu!

Tô Trường Không đứng tại chỗ không nhúc nhích, mà ngay lúc bức tường khí kia đè xuống, hắn chợt tiến lên một bước, thân thể giống như một con chim tước lượn vòng, biến đổi phương hướng một cái đã tránh thoát, khiến cho bức tường khí mềm mại kia đánh vào khoảng không, còn thân mình hắn lại lao nhanh về phía khe sâu.

"Ừm?"

Lão giả đầu bạc hơi hơi kinh ngạc, ống tay áo lại liên tiếp vung lên, Nhu Vân chân khí vô hình hữu chất bay tới, hết luồng này tới luồng khác, muốn ngăn trở bước chân của Tô Trường Không.

Hưu hưu hưu!

Nhưng Tô Trường Không thi triển thân pháp vô cùng linh hoạt, khi thì như chim hạc lượn vòng, lúc lại giống linh lộc xuyên rừng, bóng dáng vừa di động, không thể tìm ra dấu vết.

Toàn bộ kình lực do lão giả đầu bạc phát ra đều lướt sát bên người hắn. Và chỉ trong nháy mắt mà thôi, Tô Trường Không đã băng qua vị trí lão giả đang khoanh chân ngồi, bóng dáng như tên dung nhập vào không gian bên trong khe sâu!

"Khá thú vị!" Lão giả đầu bạc tỏ ra kinh ngạc, sau đó lại cười nhạt lắc đầu.

Lão ở trong này với mục đích ngăn trở những người không có năng lực đi vào không công chịu chết, còn thủ đoạn thân pháp khinh công trác tuyệt do Tô Trường Không thể hiện ra kia đã chứng minh thực lực của hắn rồi.

Hiển nhiên hắn có tư cách đi vào.

"Có người đi vào rồi? Đã phá tan tầng ngăn trở của cao thủ Đông Vân tông kia!"

"Khinh công thật cao minh. . . Ta cũng không nhìn rõ!"

Một màn này khiến đám người bên ngoài dâng lên từng đợt xôn xao, có võ giả lộ vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.

Nam tử mặc hắc y không biết tên kia có dung mạo quá đỗi bình thường, không hề thu hút, nhưng chỉ cần hắn triển lộ ra thân pháp khinh công đã khiến người ta nhìn theo không kịp rồi, không biết là thần thánh phương nào.

"Bên trong khe sâu này. . . Vô cùng có khả năng là di tích còn sót lại của 'Ly Long điện' từng mai danh ẩn tích khoảng ba ngàn năm trước, chỉ hi vọng mấy người phó tông chủ có thể thuận lợi." Trong lòng lão giả đầu bạc âm thầm nói.

Gần đây trong Tuyết Uyên sơn này xuất hiện Tiên Thiên chi khí, nhưng trên thực tế, chúng đều bay từ bên trong khe sâu này ra cả. Nơi này vô cùng có khả năng sẽ xảy ra chuyện gì đó rất trọng đại, chưa chắc Đông Vân tông bọn họ đã có thể độc chiếm chỗ tốt bên trong, chỉ có thể bài trừ một chút đạo chích thêm phiền thôi!

Ngay tại lúc lão giả đầu bạc đang suy tư, đột nhiên gương mặt lão lộ vẻ nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn lại, mới phát hiện đám người vừa dâng lên từng đợt xôn xao.

Lão hướng ánh mắt nhìn xa xa, mới bắt gặp ba người đang nhanh chóng đi về bên này. Ba người này rất đặc sắc, bởi vì bọn họ đều mặc hắc bào, không lộ ra bên ngoài dù chỉ một sợi tóc, trên mặt đều đeo một tấm mặt nạ được chế tạo từ xương.