Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 599 - Ta Nguyện Ý Nhận Lỗi!!!




"Ừm?"

Tô Trường Không vừa thở hổn hển hai hơi, khôi phục một chút tiêu hao, ngay sau đó, lại không chút do dự, chuẩn bị nhanh chóng rời đi, nhưng đúng lúc này, sắc mặt hắn hơi đổi, hiện lên một tia bất đắc dĩ.

Bởi vì trong thông đạo đi đến nơi này, đã có thêm ba bóng dáng.

Một người cầm đầu trong đó mang theo khí chất nho nhã, không giận tự uy, chẳng phải ai khác, đúng là tông chủ Hách Liên Nguyên của Linh Đạo tông!

Trừ Hách Liên Nguyên, còn có hai người khác, bên ngoài thân thể bọn họ đều có linh khí mênh mông lưu động, tuyệt đối là Tiên Thiên võ giả, đều không thua kém Trịnh Phi Sa.

Hiển nhiên bọn họ chính là Tiên Thiên võ giả của Linh Đạo tông!

Vừa nãy hai phương giao chiến gây nên động tĩnh quá lớn, không có khả năng che giấu được Linh Đạo tông.

Động tĩnh thật lớn ấy nhanh chóng khiến cho Hách Liên Nguyên, một trong ba cường giả đỉnh cấp của Linh Đạo tông chú ý tới, lão lập tức lao nhanh về phía cấm địa hậu sơn Thiên Tàm động.

"Sư huynh. . . Tọa hóa rồi." Hách Liên Nguyên vừa tiến vào Thiên Tàm động, ánh mắt đã quét qua một vòng, thấy được thi thể Kỳ Thạch lão nhân, trên mặt hiện lên một mảnh bi thương.

Vốn dĩ lão còn kỳ vọng Kỳ Thạch lão nhân không hề tọa hóa, hiện giờ hi vọng đã hoàn toàn tan biến. Rốt cục người lớn tuổi nhất Linh Đạo tông cũng thành lịch sử, đã biến mất khỏi nơi này rồi!

"Đây là tình huống gì? Người trẻ tuổi kia là ai? Người chết là ai?" Hai vị Tiên Thiên trưởng lão của Linh Đạo tông, cũng thấy được tình huống bên trong Thiên Tàm động.

Ngoại trừ Càn Duệ và Vương Tân Kiếm đang bị trọng thương, còn có thêm một người trẻ tuổi đang đứng thẳng phía xa xa, cùng với một khối thi thể đã bị chia lìa, khiến bọn họ vô cùng nghi hoặc về thân phận của hai người một sống một chết này!

"Ngươi là. . . Tô Hạc Lai? Sao ngươi lại ở trong này?"

Về phần Hách Liên Nguyên, rất nhanh lão đã phục hồi lại tinh thần từ trong bi thương, rồi liếc mắt một cái đã nhìn thấy Tô Trường Không. Lão thoáng ngẩn người, hơi kinh ngạc thốt lên. Hiển nhiên Hách Liên Nguyên đã nhận ra Tô Trường Không chính là Tô Hạc Lai, người từng đi vào Linh Đạo tông, muốn mời Kỳ Thạch lão nhân giúp hắn nối liền kinh mạch đứt đoạn từ mấy tháng trước.

Lúc ấy Kỳ Thạch lão nhân đang bế tử quan, tám chín phần mười đã tọa hóa, cho nên Hách Liên Nguyên đành phải lựa lời đuổi hắn đi.

Nhưng hôm nay lão lại gặp được Tô Hạc Lai, đối phương còn ở ngay bên trong cấm địa Thiên Tàm động của Linh Đạo tông bọn họ.

"Tông chủ! Tôn Trì trưởng lão, An Hữu trưởng lão!" Cuối cùng Càn Duệ cũng chờ được tới lúc trông thấy ba người Hách Liên Nguyên, nỗi khẩn trương trong lòng cũng hoàn toàn yên ổn lại, vội vàng mở lời tiếp đón.

"Càn Duệ, nơi này đã xảy ra chuyện gì?" Hách Liên Nguyên lập tức tra hỏi. Hai trưởng lão còn lại cũng yên lặng lắng nghe, đồng thời chú ý đến Tô Trường Không bên kia.

"Ba tháng trước Tô Hạc Lai này đột nhiên xuất hiện, muốn gặp mặt sư phụ nhờ người giúp hắn nối liền kinh mạch, vì thế xông vào Thiên Tàm động, chế phục ta. . . Ba tháng này, hắn một mực ở trong động tìm hiểu Thiên Tàm Thần Ý đồ, mà buổi tối hôm nay Vương Tân Kiếm sư huynh mang theo Trịnh Phi Sa xâm nhập Thiên Tàm động, muốn giết chết ta, trộm đi thi thể của sư phụ, Tô Hạc Lai chém giết Trịnh Phi Sa, ta chế phục Vương sư huynh."

Càn Duệ không dám giấu giếm, nói ngắn gọn nhưng đã kể lại tiền căn hậu quả một lần.

Sau khi Hách Liên Nguyên nghe xong, khóe miệng hơi hơi run rẩy, hai Tiên Thiên võ giả còn lại cũng tỏ thái độ kinh ngạc.

"Tô Hạc Lai. . . không phải kinh mạch của hắn đã gãy lìa rồi sao? Sao có thể vô thanh vô tức lẻn vào Linh Đạo tông, còn có thể chế phục Càn Duệ?"

"Trịnh Phi Sa? Là Cuồng Phong Đao Trịnh Phi Sa kia? Hắn là Tiên Thiên võ giả, lại chết trong tay Tô Hạc Lai? Nhưng Tô Hạc Lai này không giống như Tiên Thiên võ giả!" Càn Duệ kể lại đã khiến đám người Hách Liên Nguyên tràn đầy nghi hoặc.

Vương Tân Kiếm cấu kết với người ngoài, muốn giết hại sư đệ nhà mình, đánh cắp thi thể Kỳ Thạch lão nhân còn tàm tạm, bọn họ có thể nghe hiểu được.

Nhưng chuyện một phế nhân với kinh mạch đứt đoạn lại ẩn nấp xông vào cấm địa của Linh Đạo tông, chế phục cao thủ của tông môn bọn họ, còn bế quan tu luyện ngay bên trong Thiên Tàm động, đã thế còn đánh chết Tiên Thiên võ giả Trịnh Phi Sa tới cửa trộm thi tại chỗ?

Tình huống này chẳng khác nào nói một người mù có thị lực kinh người.

Đừng nói kinh mạch của Tô Hạc Lai đã đứt đoạn, dù kinh mạch không đoạn, cũng không thể giết chết một Tiên Thiên võ giả được!

Cũng không có khả năng Tô Hạc Lai ngụy trang kinh mạch đứt đoạn, lúc trước Hách Liên Nguyên đã tự mình tra xét, hơn phân nửa kinh mạch cả người hắn đều gãy lìa. Đây tuyệt đối không phải thể ngụy trang được!

"Tiên Thiên võ giả của Linh Đạo tông tới quá nhanh . . . Cũng do ta chém giết Trịnh Phi Sa cần dùng quá nhiều thời gian!" Tô Trường Không âm thầm bất đắc dĩ.

Tuy hắn đã giết Trịnh Phi Sa, nhưng vẫn phải xuất toàn lực, tốn không ít thời gian, kết quả không đợi hắn rời đi, mấy Tiên Thiên võ giả của Linh Đạo tông đã đến đây, ngăn chặn đường đi.

Cả ba người này đều có thực lực vượt qua Trịnh Phi Sa, nhất là tông chủ Hách Liên Nguyên, càng sâu không lường được, nếu xung đột thực sự bùng nổ, thủ đoạn duy nhất mà Tô Trường Không có thể dựa vào chính là lại lần nữa dẫn linh khí nhập thể, bước vào trình độ Ngụy Tiên Thiên, có lẽ tới lúc ấy, hắn sẽ có năng lực chống cự nhất định!

Nhưng tốt nhất vẫn là giải quyết hòa bình.

Tô Trường Không cân nhắc từ ngữ một hồi, mới mở miệng nói: "Hách Liên tông chủ, thật sự xin lỗi, kinh mạch của ta gãy lìa, bức thiết muốn khôi phục lại, mới xâm nhập Thiên Tàm động của quý tông, ta nguyện ý chịu nhận lỗi!"

Hắn chưa được cho phép đã xâm nhập vào cấm địa Linh Đạo tông, còn học tuyệt học Thiên Tàm công của bọn họ, đúng là chuyện hắn làm chẳng hay ho chút nào, nhưng vì một lần nữa tiếp nối con đường võ đạo của mình, hắn không còn biện pháp nào khác.

Hơn nữa Tô Trường Không chưa từng giết hay làm thương bất cứ đệ tử nào của Linh Đạo tông, thậm chí hắn vốn có thể rời đi từ trước, nhưng vẫn ở lại nơi này chỉ vì không thể ngồi xem Trịnh Phi Sa giết chết Càn Duệ, mang đi thi thể của Kỳ Thạch lão nhân.

"Kinh mạch của ngươi đã khôi phục ? Ngươi luyện được Thiên Tàm công rồi?" Hách Liên Nguyên nhìn Tô Trường Không từ trên xuống dưới, lập tức mở miệng dò hỏi.

Lão có thể cảm giác được rõ ràng tinh thần diện mạo của Tô Trường Không lúc này hoàn toàn khác so với lần đầu tiên hai người gặp mặt.

Ở lần đầu tiên lão gặp mặt Tô Trường Không, bắng mắt thường cũng có thể thấy được hắn vô cùng suy yếu, dáng vẻ bệnh tật quấn thân, mà hiện giờ lại là thần thái sáng láng, khỏe mạnh bình thường.

"Càn Duệ, ngươi truyền Thiên Tàm công cho hắn?" Một trung niên áo xanh bên trái, cũng là Tiên Thiên võ giả An Hữu của Linh Đạo tông, lập tức chất vấn Càn Duệ.

Chỉ Kỳ Thạch lão nhân đã tọa hóa của Linh Đạo tông là có thể học được Thiên Tàm công, nhưng Càn Duệ vốn là đệ tử của Kỳ Thạch lão nhân, lúc trước cũng từng đượ truyền thụ Thiên Tàm công, tuy gã không luyện thành, nhưng vẫn nắm được phương pháp tu luyện Thiên Tàm công.

Hiện giờ người bên ngoài Tô Hạc Lai trước mắt này, đã khôi phục kinh mạch, khẳng định là luyện xong Thiên Tàm công rồi. Hiển nhiên phản ứng đầu tiên của An Hữu chính là Càn Duệ đã tự tiện truyền Thiên Tàm công cho Tô Trường Không.