Lại nói, đúng là Tô Trường Không đã luyện Ngũ Cầm Hí đạt tới thập cảnh, chiến lực mạnh mẽ, nhưng liên tục chiến đấu sẽ khiến tinh thần, ý niệm của hắn hao tổn rất lớn, hơn nữa Thiết Tâm môn nhiều người, nếu để bọn họ chạy trốn chung quanh, hắn cũng khó mà lần lượt giết sạch cả đám, cho nên Tô Trường Không quyết định dùng tiễn thuật bắn chết bọn họ.
Phong Lôi Tiễn Thuật của Tô Trường Không đã đạt tới trình độ cửu cảnh Cử Thế Vô Song, phạm vi công kích lớn, cho phép hắn không cần di chuyển, lại có thể xuất ra chiêu thức uy lực lớn, tiêu hao nhỏ, lệ vô hư phát (bách phát bách trúng). Về lý luận, hắn chỉ cần bắn ra hơn một ngàn tiễn, có thể giết sạch hơn một ngàn đệ tử Thiết Tâm môn.
Cho nên Tô Trường Không chọn mua hơn một ngàn mũi tên.
"Đi lên từ nơi này." Tô Trường Không điều khiển xe ngựa đi tới bên trái Thiết Tâm sơn, nhìn thoáng qua vách núi đen dựng đứng. Hắn cần vận chuyển toàn bộ mũi tên đã mua lên trên đó.
Ngũ Cầm Hí. Hình Ý Hạc!
Tô Trường Không tập trung ý niệm, linh khí vô hình ở phía sau hắn bị dẫn dắt đến, lập tức hoá ý vi hình, một hư ảnh bạch hạc thần tuấn, sải cánh gần hai trượng, hiển hiện ra ngoài. Tô Trường Không ôm lấy một hộp gỗ đựng đầy mũi tên.
Hô xích!
Hư ảnh bạch hạc vỗ hai cánh, hai móng nắm lấy bả vai Tô Trường Không, một lần bay vút vượt qua khoảng cách gần mười trượng, mà bàn chân Tô Trường Không nhẹ nhàng đạp lên vách núi đá đen làm chỗ mượn lực tiến lên, giảm xóc, hư ảnh bạch hạc lại lần nữa bay lên!
Hạc Hí Hoá ý vi hình, cũng không phải là chân chính phi hành, mà là một loại khinh công, thân pháp cực kỳ cao minh, có thể bay vút dưới tầng trời thấp, mà không thể bay lượn trên không trung, và phỏng chừng trong số Tiên Thiên cảnh cũng không một võ giả nào có thể làm được một bước này. Nhưng ở loại địa hình vách núi đá đen, có chỗ để mượn lực kiểu này, hắn có thể di chuyển nhẹ nhàng tựa như giẫm trên đất bằng.
Gần như chỉ bốn năm lần lên xuống mà thôi, hư ảnh bạch hạc đã mang theo Tô Trường Không vượt qua vách núi đá đen cao mấy chục trượng, Tô Trường Không cũng chân chính đi lên Thiết Tâm sơn.
Hắn đưa mắt nhìn lại, ở cách đó không xa là từng gian phòng ốc dày đặc.
Lúc này đã là đêm khuya. Về cơ bản, đám đệ tử Thiết Tâm môn cắm rễ tại Thiết Tâm sơn đều nghỉ ngơi cả rồi, chỉ còn lại vài nhóm đệ tử Thiết Tâm môn chịu trách nhiệm tuần tra đang đi lại, nhưng không ai phát hiện ra Tô Trường Không vừa vọt lên từ vách núi đá đen bên dưới.
Tô Trường Không đặt hộp gỗ đựng đầy mũi tên xuống mặt đất, lại đi tới đi lui hai lần, di chuyển hơn ngàn mũi tên từ bên dưới lên trên.
Bên trong trụ sở Thiết Tâm môn, vẫn là một mảnh im lặng, không một ai ý thức được tử thần đã buông xuống!
"Bắt đầu đi, giết sạch đám cường đạo Thiết Tâm môn này!" Trong con ngươi Tô Trường Không hiện lên một mảnh sát ý.
Thoạt nghe câu nói ‘Giết sạch đệ tử Thiết Tâm môn’ này vô cùng tàn nhẫn, nhưng Thiết Tâm môn kia chính là một đám cường đạo chuyên muôn lừa gạt, cướp đoạt, làm không biết bao nhiêu chuyện gian ác, xấu xa.
Và trừ cái ác chính là làm việc thiện!
Hô!
Tô Trường Không tập trung ý niệm, linh khí hội tụ phía sau, một hư ảnh cự viên dần dần ngưng thực, bộ lông màu vàng có thể thấy được rõ ràng, đúng là Viên Hí hóa hình.
Cự viên lông vàng nắm lấy Tinh Văn Kim đại cung của Tô Trường Không, thuần thục giương cung cài tên! Có điều, một cây cường cung nằm trong tay hư ảnh cự viên lông vàng, có chút nhỏ bé, tựa như một món đồ bỏ túi.
Lực lượng hiện giờ của Tô Trường Không khó có thể chống đỡ nổi động tác giương cung bắn tên, nhưng hắn có thể dùng ý niệm, tinh thần dẫn dắt linh khí biến thành ngũ cầm, những hư ảnh này đều do hắn điều khiển, sử dụng dễ dàng.
Và lần này, Tô Trường Không sử dụng hư ảnh cự viên với ngoại hình và kết cấu thân thể gần giống với con người nhất để thi triển tiễn thuật!
Cũng không cần sử dụng loại kỹ xảo cao minh thâm ảo như tiễn quang hoá hồng, chỉ cần bắn tên theo kiểu phổ thông bình thường, đủ để bắn chết đám võ giả Thiết Tâm môn kia rồi!
Lúc này, một nam tử khôi ngô đang khoanh chân mà ngồi bên trong một tòa đại điện của Thiết Tâm môn.
Nam tử khôi ngô nọ vừa bộc phát khí huyết quanh thân, lực lượng khí huyết nồng đậm hội tụ thành một con Trường Long, quay chung quanh thân thể, mùi máu tươi gay mũi tràn ngập bên trong đại điện.
Nam tử khôi ngô không phải người khác, đúng là môn chủ Vương Thiết Sơn của Thiết Tâm môn.
“Dược lực của Huyết Ma đan này thật mạnh mẽ. Dùng một viên lại ngang bằng ta khổ tu mấy tháng. Chỉ trong thời gian ngắn, nó đã trợ giúp ta đi vào cảnh giới Khí Huyết Trường Long, thậm chí chưa đầy hai, ba năm nữa, ta có thể bước vào cảnh giới Khí Huyết Hồng Lô, nếu có đại cơ duyên. . . Hẳn là ta cũng có hy vọng bước vào Tiên Thiên cảnh kia!" Vương Thiết Sơn hít sâu một hơi, khí huyết phun ra quanh thân dần yên tĩnh xuống, trên khuôn mặt hiện lên một mảnh ửng hồng không bình thường, khó mà che giấu được vui sướng trong lòng.
Vương Thiết Sơn chính là môn chủ Thiết Tâm môn. Thực lực bản thân gã đã vượt qua người bình thường tưởng tượng, chỉ ngắn ngủi mấy năm nay, bỗng nhiên thăng nhanh tiến mạnh, lặng yên đạt đến cảnh giới Khí Huyết Trường Long.
Với thành tựu ấy, dù đặt tại Trung châu, cũng thuộc cấp bậc tinh nhuệ!
Mà ở loại huyện thành phụ cận này, chính là tồn tại không người nào có thể trông thấy bóng lưng.
Vương Thiết Sơn nhìn một lọ đan dược trong tay, miệng khẽ cong lên sung sướng: "Gần hết Huyết Ma đan rồi, đợi lần tiếp theo khi sứ giả Huyết Ma tông đến đây, cần phải đổi thêm một chút nữa, lấy cái giá nhỏ bé như thế lại có thể đổi được Huyết Ma đan thiên kim khó cầu. Đúng là kiếm bộn mà!"
"Chuyện gì vậy?" Vương Thiết Sơn vừa cẩn thận lấy ra một viên Huyết Ma đan nồng đậm mùi máu tươi, chuẩn bị tiếp tục tu luyện, đột nhiên trái tim gã hơi hơi run rẩy, bàn tay còn không cầm chắc Huyết Ma đan, để nó rơi xuống mặt đất.
Tình huống này khiến Vương Thiết Sơn vô cùng kinh ngạc!
Loại cảm giác này… giống như là kinh hồn bất định (tâm hồn rung động hồi lâu không thể bình tĩnh lại được), tâm huyết dâng trào, lại giống như đã dự cảm được tai họa đang chuẩn bị buông xuống.
"Người nào?"
"A!"
Mà lúc này bên trong trụ sở Thiết Tâm môn vốn vô cùng yên tĩnh, lại vang lên một tiếng quát mắng đầy giận dữ cùng âm thanh kêu thảm thiết ngắn ngủi, dù truyền tới nơi này đã trở nên vô cùng nhỏ bé, nhưng vẫn khiến Vương Thiết Sơn khẽ nheo mắt.
"Có người tiến công Thiết Tâm môn? Thật to gan! Nhưng cũng được, vừa lúc bắt ngươi thử đao!" Vương Thiết Sơn lập tức nổi giận, trên mặt thoáng hiện một mảnh huyết quang.
Không ai hay biết, chỉ ngắn ngủi mấy năm, gã lại thăng tiến cực kỳ nhanh chóng, từ cảnh giới Khí Huyết Bạc Sa liên tục đột phá, bước vào bậc thứ ba của Khí Huyết cảnh, cảnh giới Khí Huyết Trường Long.
Hiện giờ có người dám tới tận cửa khiêu khích, gã cũng dứt khoát đánh một trận làm người ta kinh hãi, triển lộ uy nghiêm! Khiến cho hung uy của Thiết Tâm môn lại nâng cao thêm một bước!