"Có người cưỡi trên lưng con ưng khổng lồ kia? Đây là thần thánh phương nào?" Rất nhiều người đều bị một màn này làm rung động, tất cả đều kinh hãi suy đoán xem, rút cuộc hai người đứng trên lưng chim ưng kia là thần thánh phương nào!
Một trong hai người đang đứng trên lưng ưng là một nam nhân dung mạo anh tuấn, mặc áo gấm, nhưng có mang trên mình một luồng khí chất âm nhu. Còn người khác là một tráng hán thân cường thể tráng, ăn mặc mỏng manh, lại khó che giấu được luồng khí chất thiết huyết trên người.
"Lạc Long đại nhân, không nghĩ tới hai người chúng ta sẽ đến Đại Phong châu thành này!" Trên lưng chim ưng, nam tử anh tuấn mặc áo gấm kia nhìn xuống một mảnh kiến trúc phía dưới, có chút cảm thán nói.
Tráng hán khôi ngô được gọi là Lạc Long đại nhân, nghe vậy khẽ gật đầu, trong mắt gã thoáng qua một tia chờ mong nói: "Hồng Chấn Tượng này là một anh hùng hào kiệt, đã khiến âm mưu của Hắc Liên giáo thất bại, lại có thực lực như thế, quả thật không tầm thường. Nếu thu nạp hắn vào Viêm Long vệ chúng ta, cũng là một lựa chọn sáng suốt!"
"Ha hả, đúng là Hồng Chấn Tượng này vô cùng may mắn, đã trở thành phế nhân, còn có thể nhận được ban ân như thế!" Nam tử anh tuấn ha hả cười.
Hai người nói chuyện phiếm vài câu, đã đến mục tiêu, Châu Chủ phủ của Đại Phong châu thành.
Đám người bên trong Châu Chủ phủ đã bị kinh động, tất cả đều hoảng sợ ngẩng đầu nhìn con ưng màu đen khổng lồ kia hạ xuống Châu Chủ phủ.
"Đây là. . . Thiết Vũ Cự Ưng? Chẳng lẽ người tới là. . ."
Bùi Dương cũng lập tức rời khỏi phòng, nhìn thấy con ưng màu đen khổng lồ vừa hạ xuống kia, trong mắt gã hiện lên một tia kinh ngạc.
Thiết Vũ Cự Ưng chậm rãi hạ xuống bãi đất trống bên trong Châu Chủ phủ, hai cánh lay động làm nổi lên một cơn cuồng phong cuồn cuộn. Thân thể cao lớn kia tản ra một luồng hung uy, một đôi mắt đảo qua, khiến trong lòng đám binh sĩ phụ cận đều không khỏi phát lạnh.
Nhưng Thiết Vũ Cự Ưng này không hề có ý muốn công kích người khác, chỉ ngoan ngoãn nằm úp sấp trên mặt đất mà thôi.
Nam tử mặc áo gấm và nam nhân khôi ngô đều nhảy xuống từ trên lưng chim ưng, động tác của hai người nhẹ nhàng tựa như lá cây, rơi xuống đất không nhanh không chậm, lại chẳng vang lên một tiếng nào, hiển lộ ra khinh công cực kỳ bất phàm!
"Bùi Dương đại nhân, đã lâu không gặp." Ánh mắt của nam tử mặc áo gấm kia nhìn về phía Bùi Dương, khóe miệng khẽ cong lên nói.
Bùi Dương phản ứng kịp, vội vàng đi lên nghênh đón, trên mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên, cung kính nói: "Hứa công công, đường xa mà đến, tại hạ không có tiếp đón từ xa! Xin thứ lỗi. Mau mời vào bên trong!"
"Còn có vị đại nhân này." Bùi Dương cũng không thờ ơ với tráng hán bên cạnh kia.
Hai người không từ chối, được Bùi Dương mời, lập tức tiến vào bên trong đại sảnh dùng để tiếp đón khách quý.
"Lại là Hứa Tích An công công. . .Vì sao hắn lại đến đây?" Đồng thời trong lòng Bùi Dương cũng thầm giật mình.
Phải biết rằng, vị Hứa công công này cũng không phải người bình thường. Gã đến từ Đại Viêm Hoàng thành, bản thân chính là người hầu hạ bên cạnh Viêm Hoàng, đương nhiên sẽ có chức vị vô cùng quan trọng, rất nhiều quan chức được bổ nhiệm hay bãi miễn, đều do vị Hứa công công này tới truyền ý chỉ.
Bùi Dương chỉ từng gặp mặt Hứa công công một lần, vào ngày hắn nhậm chức châu chủ Đại Phong châu, người tới truyền ý chỉ chính là Hứa công công.
Hiện giờ Hứa công công này lại lần nữa tiến tới, khẳng định là có chuyện không nhỏ!
Bên trong đại sảnh tiếp khách, Hứa công công và nam nhân khôi ngô Lạc Long nọ đều ngồi xuống.
Mà Hứa công công cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói: "Hồng Chấn Tượng đâu? Hắn ở đâu?"
"Là tới tìm Chấn Tượng ?" Bùi Dương nghe vậy, trong lòng hơi kinh hãi.
Bùi Dương thử thăm dò nói: "Xin hỏi Hứa công công tìm Hồng Chấn Tượng là có chuyện gì?"
"Yên tâm đi, là chuyện tốt! Chuyện rất tốt! Lúc trước Hồng Chấn Tượng đã làm thất bại âm mưu của Hắc Liên giáo. Đây là công lao không nhỏ!" Hứa công công lạnh nhạt cười.
"Là vì chuyện huyết chiến tại Lạc Nhật bình nguyên? Hóa ra là tới tìm Tô tiên sinh." Bùi Dương nghe vậy, lập tức nhẹ nhàng thở ra, đồng thời trong lòng gã cũng hiểu được đối phương nói tới tìm Hồng Chấn Tượng kỳ thật chính là tới tìm Tô Trường Không. Lại nghe đối phương nói, là chuyện tốt, chắc hẳn không có vấn đề gì đâu!
Ngay lập tức, Bùi Dương nói: "Vậy xin Hứa công công chờ một chút, ta sẽ sai người đi thông báo Hồng Chấn Tượng tới đây. Lần trước hắn tham gia đại chiến bị trọng thương, vẫn ở yên lặng tại chỗ tĩnh dưỡng."
"Ừm." Hứa công công gật đầu, rất có kiên nhẫn, không hề thúc giục.
Mà Lạc Long ở một bên cũng có chút chờ mong nhìn thấy 'Hồng Chấn Tượng', người có thể dùng tu vi không đến Tiên Thiên chém giết Tiên Thiên võ giả này.
"Địch Ngân, ngươi đi đón Hồng thống lĩnh đi tới." Bùi Dương lập tức gọi Địch Ngân tới, phân phó gã đi đón 'Hồng Chấn Tượng' tới đây.
"Vâng." Đương nhiên là Địch Ngân hiểu ý, nhanh nhẹn gật đầu và xoay người rời đi, tới Thanh Đằng trang viên.
"Đông đông đông!"
Sau đó không lâu, Tô Trường Không đang dùng ý niệm tu luyện Ngũ Cầm Hí bên trong Thanh Đằng trang viên, bị tiếng động này làm tỉnh lại.
"Là Địch Ngân đến đây, vì sao hôm nay lại đến sớm như vậy?" Trong lòng Tô Trường Không biết người tới là Địch Ngân, tuy có nghi hoặc, nhưng vẫn đứng dậy mở cửa.
Người đứng ngoài cửa đúng là Địch Ngân.
Địch Ngân tiến vào trong trang viên, mới vội vàng nói với Tô Trường Không: "Tô tiên sinh, ngươi mau đi chuẩn bị một phen, Hứa công công từ Đại Viêm Hoàng thành đến đây. Hắn chính là người bên cạnh Viêm Hoàng, lần trước ngươi tham gia chiến dịch Lạc Nhật huyết chiến, lập được công lao, lần này bọn họ tới tìm ngươi là có chuyện tốt."
Nghe vậy, Tô Trường Không cũng sửng sốt, người từ Đại Viêm Hoàng thành bên kia tới ? Hơn nữa xem sắc mặt vui mừng của Địch Ngân, dường như là chuyện tốt!
"Vậy chờ ta một lát."
Còn cụ thể là chuyện tốt gì, Tô Trường Không cũng chỉ có thể đi trước xem tình huống. Ngay lập tức hắn trở lại trong phòng dịch dung một phen, cải trang thành dáng vẻ Hồng Chấn Tượng.
Tiếp theo, Tô Trường Không lên xe ngựa, cùng Địch Ngân tới Châu Chủ phủ.
"Hồng thống lĩnh!" Bên trong Châu Chủ phủ, thủ vệ ven đường nhìn thấy Tô Trường Không đều cung kính hành lễ, Tô Trường Không chỉ khẽ gật đầu.
Hắn được Địch Ngân dẫn dắt, rất nhanh đã bước vào phòng tiếp khách.
Bên trong phòng tiếp khách, Tô Trường Không gặp được Bùi Dương, cũng gặp được vị Hứa công công kia và Lạc Long.
"Hai người này. . . Đều là Tiên Thiên võ giả!" Tô Trường Không vừa nhìn thấy hai người này, trong lòng thầm nói.
Kể cả Hứa công công lẫn Lạc Long, đều là đại nhân vật đến từ Đại Viêm Hoàng thành, bản thân lại là Tiên Thiên võ giả, thực lực không tầm thường!
"Chấn Tượng, vị này chính là Hứa công công, còn vị này chính là Lạc Long đại nhân." Bùi Dương đứng dậy, giới thiệu với Tô Trường Không.
"Ra mắt Hứa công công, Lạc đại nhân." Tô Trường Không không kiêu ngạo không siểm nịnh, lập tức mở lời chào hỏi.
Hứa công công lại nhìn về phía Bùi Dương: "Bùi châu chủ, ngươi có thể ra ngoài một chút được không?"
Bùi Dương hơi sửng sốt, nhưng cũng gật gật đầu. Gã biết chỉ sợ đối phương có chuyện quan trọng muốn nói riêng với Tô Trường Không, vì thế gã nhanh chóng đứng dậy, rời đi.