Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 555 - Áp Đảo!




Xuy!

Đao cương được đao thế thúc đẩy, ngay cả linh khí trong không khí, cũng bị đao thế của Tô Trường Không dẫn dắt dung nhập vào trong đó, hóa thành một đao mang theo uy thế không thể nào địch nổi, xé rách không gian tạo nên những khe nứt khó mà khép lại được.

"Đang!"

Đao phủ va chạm lần thứ ba, vốn dĩ thế lực song phương ngang nhau, nhưng một đao toàn lực mang theo đao thế phối hợp với đao cương, lại mang tới một loại cảm giác thế như chẻ tre, đã cứng rắn phá vỡ phủ pháp bồi thêm lần thứ hai do Xích Cáp kia thi triển.

"Đăng đăng đăng!"

Xích Cáp Đồ lập tức bị lực lượng lớn kia phản chấn lại làm thân thể lảo đảo bạo lui ra ngoài!

"Phải dùng hết toàn lực, đánh chết hắn trong thời gian ngắn nhất!"

Tuy vừa đánh một kích bức lui Xích Cáp Đồ nhưng trong lòng Tô Trường Không lại hiểu rất rõ trạng thái của hắn tuyệt đối không thể đánh lâu, cần dùng hết mọi biện pháp, thủ đoạn giết chết Xích Cáp Đồ kia.

Cự Kình công. Trường Kình Hấp Thủy!

Bỗng nhiên Tô Trường Không há miệng, hút một hơi thật dài, dòng khí hỗn hợp linh khí chung quanh, đều bị hắn hút vào trong cơ thể, gân cốt toàn thân tạp tạp rung động, thân thể bành trướng một vòng, cơ bắp cả người lập tức dán sát vào Tinh Văn Kim chiến giáp, không một khe hở.

Và dường như thân hình cao lớn, khôi ngô, kia còn có tia chớp lôi đình vờn quanh.

"Xuy!"

Không chỉ như vậy, Yêu Khốc đao trên tay Tô Trường Không rạch một đường lên tay trái, lập tức máu tươi bắn ra ngoài, Yêu Khốc đao tham lam há mồm to mút huyết dịch của Tô Trường Không, hoa văn đỏ sậm trên thân đao cũng biến thành đỏ như máu.

Yêu Khốc đao cắn nuốt thật nhiều huyết dịch của Tô Trường Không, phía trên bắt đầu kéo dài ra những sợi tơ chi chít, quấn quanh cánh tay hắn, truyền ra một loại cảm giác huyết mạch tương liên, khiến trong lòng Tô Trường Không cũng xuất hiện trạng thái tinh thần phấn khởi không biết đau đớn hay thống khổ!

Thanh Yêu Khốc đao này do chính tay Tô Trường Không tạo ra, mà hiện giờ Tô Trường Không lại muốn dùng nó để chém giết Tiên Thiên võ giả!

Hắn có cảm giác thân thể của chính mình như một quả bóng, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung, nhưng hắn lại không để ý tới.

Hơn ai hết, hắn hiểu rõ rằng, nếu không chém giết Xích Cáp Đồ thì mình chỉ có một con đường chết, chỉ có liều mạng dùng hết mọi biện pháp tiêu diệt đối phương, bản thân mình mới được sống!

"Giết!"

Trong đôi mắt Tô Trường Không xuất hiện tơ máu nhàn nhạt, đẩy trạng thái bản thân lên trình độ hoàn toàn siêu việt cực hạn, hắn lại lần nữa đánh về phía Xích Cáp Đồ, lần này đổi thành hai tay cầm đao, Yêu Khốc đao đại khai đại hợp, hoành trảm, liêu trảm, tích trảm, khỏa, triền, mạt, thiêu. (chém ngang, bổ dọc, chém nghiêng, bọc, quấn, vuốt, khều)

Từng chiêu từng thức đao pháp không quá cao minh, thậm chí còn cực kỳ cơ sở, là loại chiêu thức mà bất cứ một đao khách nào cũng biết, nhưng qua tay Tô Trường Không thi triển ra, được đao cương ngưng tụ, được đao thế chắp cánh, đã mang theo một loại huyền ảo phản phác quy chân!

Mà đối diện với Tô Trường Không đã trở nên điên cuồng, Xích Cáp Đồ lập tức bạo rống, cũng chuyển thành hai tay cầm phủ, cây búa lớn thật lớn xoay tròn hoàn mỹ như một vòng bánh xe, hắt nước không lọt, khó có thể tưởng tượng nổi một loại binh nặng nề khí như vậy lại có thể trở nên linh hoạt mau lẹ như thế ở trong tay gã!

"Đang đang đang!"

Đao phủ va chạm, âm thanh sắt thép đụng độ vang lên liên miên không dứt, y hệt tiếng mưa rơi dày đặc, không ngừng nổ tung ra, khiến cho đám binh lính cả hai bên đứng cách hiện trường mấy chục trượng có dư đều có một loại cảm giác thống khổ tựa như màng tai, trái tim đều sắp nổ tung ra.

Xuy xuy xuy!

Kình lực xao động tràn lan, chém nát mặt đất thành từng khối hình, sau đó lại tiếp tục chém nát thành dạng bột phấn.

“Giết!"

Tô Trường Không đã đỏ con mắt, hoàn toàn mặc kệ phòng ngự, chỉ công không thủ, mỗi một đao đều tản sát khí ra bốn phía, mỗi một đao đều có thể chém vỡ vách tường dày.

"Đang đang đang!"

Đốm lửa bắn tung toé, đao phủ không ngừng va chạm, ánh đao màu đỏ sậm cắt qua không khí, lượn ngang bổ dọc.

"Ta. . . Bị áp chế?" Trong lòng Xích Cáp Đồ có chút không thể thừa nhận nổi.

Dưới thế công cuồng mãnh của Tô Trường Không, gã lại chỉ có thể chống đỡ, mà khó tìm được cơ hội đáp trả!

"Hồng thống lĩnh. . . Ngăn chặn được Tiên Thiên võ giả kia rồi!"

"Hồng thống lĩnh cũng là Tiên Thiên võ giả sao?"

Đám binh sĩ Đại Phong thiết kỵ, đứng ở phía xa xa quan sát song phương giao chiến, trong lòng đều không khỏi rung động và mừng rỡ như điên.

'Hồng Chấn Tượng' tựa như thiên thần hạ phàm, đóa Nhân hoa màu xanh trên đỉnh đầu tản ra ánh huỳnh quang, linh khí hội tụ thành lốc xoáy vặn vẹo, mỗi một đao đều mang theo thiên địa đại thế, không thể địch nổi.

Hắn đã cứng rắn áp chế Tiên Thiên võ giả Xích Cáp Đồ khiến cho đối phương liên tục lui về phía sau, một thanh búa lớn trong tay đã trở thành tấm chắn để gã phòng thủ, Xích Cáp Đồ đã hoàn toàn bị áp chế không thể đánh trả!

Kỳ thực xảy ra loại tình huống này cũng rất bình thường.

Thứ nhất, lúc này Tô Trường Không đã hút vào thân thể lượng lớn thiên địa linh khí, bản thân có được cơ sở Ngụy Tiên Thiên.

Thứ hai, đao pháp của Tô Trường Không đã đạt tới cấp bậc đao cương, đao thế, chỉ tính riêng về cảnh giới vũ kỹ, hắn đã vượt qua Xích Cáp Đồ rồi!

Mà một điều quan trọng nhất là trong đầu Xích Cáp Đồ không ôm ý niệm lấy mạng đổi mạng với Tô Trường Không, trong khi Tô Trường Không lại điên cuồng tiến công, lấy mạng đổi mạng. Có thể nói, một bên đầy e dè, thận trọng, một bên đã hoàn toàn điên cuồng, hiển nhiên thực lực cũng biến hóa tương ứng như vậy, bên xuống bên lên.

Tổng hợp lại mấy điều kiện như vậy, mới khiến Tiên Thiên võ giả Xích Cáp Đồ bị Tô Trường Không đè ra đánh.

"Không cần thiết phải lấy mạng đổi mạng với Hồng Chấn Tượng, hắn chỉ có cái mạng tiện, còn ta chính là Tiên Thiên võ giả, cao quý hơn hắn! Hắn đã dùng loại bí thuật nào đó mạnh mẽ bước vào Tiên Thiên cảnh, không có Thiên Mạch luyện hóa thiên địa linh khí cuồng bạo, tất nhiên không thể kéo dài, ta chỉ cần phòng mà không chiến, kéo dài thêm một đoạn thời gian nữa, không chiến hắn cũng tự bại!"

Tuy Xích Cáp Đồ tỏ ra kinh sợ, nhưng vẫn duy trì bình tĩnh.

Gã rất rõ ràng, Tô Trường Không điên cuồng như thế, là bởi vì trạng thái thân thể không kiên trì được bao lâu, phải phân ra thắng bại trong khoảng thời gian ngắn.

Một khi đã như vậy, gã chỉ cần kéo dài tới lúc hắn không kiên trì được là xong, không cần thiết phải cứng đối cứng chém giết, chờ đến lúc khí thế của hắn biến mất, gã chỉ cần dùng một bàn tay cũng có thể giết chết Tô Trường Không!

"Hồng Chấn Tượng! Tiếp ta một búa khai thiên!" Nghĩ đến đây, Xích Cáp Đồ bạo rống một tiếng, tóc đen bay lên, sợi Thiên Mạch màu bạch kim cũng hiện ra hư ảnh, khí thế cuồng trướng, cứng rắn khiến cho thế công của Tô Trường Không phải ngưng trệ một thoáng.

Nhưng Xích Cáp Đồ lại chẳng bộc phát ra sát chiêu mà hắn vừa hô lên, ngược lại không chút dấu hiệu nhảy ra xa mấy trượng về phía sau, thoát ly vòng chiến, lập tức hướng thẳng về phía trung tâm, nơi binh sĩ Hắc Lang quân tập kết dày đặc, một đi không hề quay đầu nhìn lại.