Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 552 - Có Chết Cũng Phải Ngăn Cản!!!




"Tê ô!"

Hoa văn bên ngoài của Yêu Khốc đao đang mấp máy, bên trong còn mơ hồ có một tiếng rít gào mang theo thống khổ vang lên.

"Tiên Thiên võ giả. . . Mở ra Thiên Mạch, ngưng tụ Thiên Địa Nhân tam hoa, mạnh hơn võ giả Khí Huyết cảnh nhiều lắm!"

Tô Trường Không cảm nhận được áp lực nặng nề kia, cùng với lượng lớn thiên địa linh khí đang hội tụ xung quanh thân thể Xích Cáp Đồ, trong lòng vô vàn trầm trọng.

Lúc trước Hồng Chấn Tượng chỉ bước vào Tiên Thiên cảnh trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, nhưng lại dựa vào uy thế vô địch đó để nghịch chuyển chiến cuộc, chém giết yêu nhân Hồng âm kia thành thịt vụn!

Mà Xích Cáp Đồ trước mắt này lại là Tiên Thiên võ giả chân chính!

"Tiên Thiên võ giả? Xích Cáp Đồ là Tiên Thiên võ giả?" Ở hậu phương Hắc Lang quân, thành chủ Hắc Lang thành nhìn thấy đóa hoa màu xanh đang nở rộ ở xa xa kia, lập tức trợn tròn hai mắt, trong lòng hoảng sợ, hoàn toàn không nghĩ tới Xích Cáp Đồ lại chính là Tiên Thiên võ giả!

Chẳng trách Xích Cáp Đồ lại có tự tin chém giết Hồng Chấn Tượng!

Nhưng gã điên rồi sao?

Tiên Thiên võ giả tham dự huyết chiến?

Đây tuyệt đối là hành động liều lĩnh không hề để ý tới lợi ích và bố trí của tộc. Nếu chuyện này làm lớn lên, căn bản khó mà hạ màn được!

"Là Hồng thống lĩnh bên kia? Ngài gặp phải cường địch rồi?"

"Đó là. . . Tiên Thiên võ giả sao?"

Xích Cáp Đồ bùng nổ uy thế Tiên Thiên võ giả quá mức bắt mắt, không khí trên đỉnh đầu vặn vẹo, Nhân hoa màu xanh treo cao, khiến ánh mắt của tất cả thành viên Đại Phong thiết kỵ ở phía xa xa cũng bị hấp dẫn đến đây, trong lòng lập tức trầm xuống, là Hồng Chấn Tượng gặp phải cường giả địch quân?

Lại là Tiên Thiên võ giả!

Có điều, không cần biết hai phương kinh hãi như thế nào, khó có thể tin như thế nào, phản ứng đó vẫn không thể thay đổi được sát ý của Xích Cáp Đồ.

Bởi vì trên thực tế, mục đích của gã chính là muốn làm lớn chuyện này, càng đến tình trạng không thể vãn hồi càng tốt, khiến cho đại chiến giữa hai tộc thăng cấp mới đáng mừng.

Càng đừng nói tới chuyện gã đã sớm hận 'Hồng Chấn Tượng' đến ngứa răng, kẻ này nhiều lần làm thủ hạ dưới tay gã hao binh tổn tướng, chỉ vì kế hoạch gã mới chịu nhẫn nhịn cho tới bây giờ.

Hết thảy ẩn nhẫn, nhịn nhục, đều chờ đến thời khắc này để hóa thành sát ý, tùy ý xả hết ra ngoài!

"Chết!"

Xích Cáp Đồ dùng nhục chưởng hóa giải một đao ngưng tụ đao thế của Tô Trường Không, trên khuôn mặt mang theo một nụ cười điên cuồng, tay phải giơ búa lớn lên cao, bổ thẳng vào đầu hắn!

Một búa này mang theo uy thế tựa như Bàn Cổ khai thiên, lại giống như sấm sét bổ thẳng xuống từ chín tầng trời, quả thực không ai có thể địch nổi.

"Xuy!"

Tô Trường Không bị chém nứt thành hai nửa từ khoảng giữa, nhưng dư thế của một búa ấy không giảm, lại đập thẳng xuống mặt đất, đại địa rung chuyển ầm ầm, xé rách mở ra một cái khe dữ tợn dài hơn mười trượng, tựa như một dòng kênh.

Nhưng sắc mặt Xích Cáp Đồ trầm xuống, phẫn nộ quát lên: "Hồng Chấn Tượng! Đừng hòng chạy trốn!"

Hóa ra đầu búa vừa rồi chỉ đập nát được luồng tàn ảnh do Tô Trường Không để lại, còn hắn căn bản không hề đón đỡ, lập tức thi triển thân pháp, né tránh đi, sau đó còn không chút do dự đã xoay người bỏ chạy.

Xích Cáp Đồ là Tiên Thiên võ giả, sự xuất hiện của gã đã vượt qua hạn mức cao nhất mà Tô Trường Không có thể ứng phó được!

Lúc trước, hắn từng nói rõ chuyện này với Bùi Dương, nếu sinh mệnh gặp phải nguy hiểm, hắn sẽ trực tiếp chạy trốn.

Gặp được địch nhân đánh không lại còn muốn đi đánh, có khác gì muốn chết đâu?

Tô Trường Không trực tiếp thi triển thân pháp Điểu Hí, Lộc Hí đến mức tận cùng, khi thì giống phi điểu bay vọt lên, xẹt qua đỉnh đầu Hắc Lang quân, lúc lại như linh lộc xuyên rừng, cúi xuống thân mình, luồn lách qua khe hở giữa đám Hắc Lang quân kia.

Một màn này đều rơi cả vào mắt Xích Cáp Đồ, khiến gã sửng sốt: " Hồng Chấn Tượng này chẳng những có đao pháp không tương xứng với tình báo, còn cất giấu thân pháp khinh công linh hoạt, cao minh như thế?"

Đương nhiên là trước khi đến đây, Xích Cáp Đồ đã thu thập tình báo về Hồng Chấn Tượng.

Hồng Chấn Tượng trong ấn tượng của gã phải am hiểu quyền pháp hung mãnh bá đạo mới đúng, nhưng 'Hồng Chấn Tượng' trước mắt này lại lộ ra đao pháp cấp bậc đao thế, cùng chiêu thức khinh công thân pháp Xuất Thần Nhập Hóa kia!

Tuy Xích Cáp Đồ đầy nghi hoặc khó hiểu, nhưng lúc này cũng không suy nghĩ quá nhiều, bàn chân gã tiến tới một bước, giống như một con man thú lao ra, va chạm khiến đám Hắc Lang quân ven đường đứt xương nứt gân bay ngược trở lại, sát ý trong mắt tuôn trào, đừng hòng chạy thoát khỏi tay gã!

Tô Trường Không thi triển Điểu Hí, Lộc Hí đến mức tận cùng, linh hoạt xuyên qua Hắc Lang quân nhưng Xích Cáp Đồ lại để lộ bản chất hung man bá đạo, không cần bất cứ loại khinh công gì, cũng không để ý tới sống chết của đám Hắc Lang quân ven đường, bằng vào thân thể Tiên Thiên võ giả của mình đấu đá lung tung, thẳng tắp truy kích Tô Trường Không.

"Không tốt. . . Sớm hay muộn cũng sẽ bị đuổi theo!" Tô Trường Không trong lòng hơi trầm xuống.

Cả về tốc độ lẫn lực lượng thì Tiên Thiên võ giả đều vượt quá xa hắn!

"Giết!"

Nhưng lúc này, một đám kỵ sĩ mặc hắc giáp từ một bên sườn xông ngang tới.

"Hồng thống lĩnh! Ngài mau đi trước! Để chúng ta ngăn hắn lại!" Một vị vạn phu trưởng mặc giáp trụ cầm đầu đám kỵ binh hét lớn.

Là những thành viên khác của Đại Phong thiết kỵ! Mắt thấy tình huống Tô Trường Không bên kia không ổn, bọn họ đều phấn đấu quên mình xung phong liều chết mà đến, trợ giúp Tô Trường Không!

"Trốn nơi nào!"

Xích Cáp Đồ gầm lên giận dữ, búa lớn trong tay quét ngang qua. Nhóm Đại Phong thiết kỵ vừa lao lên ngăn trở ở phía trước, thậm chí cả đám Hắc Lang quân gần đó trốn tránh không kịp, đều bị một đầu búa đập cho cả người lẫn ngựa tách thành hai nửa, máu tươi bắn tung tóe!

Nhưng vẫn đang có rất nhiều Đại Phong thiết kỵ hung hãn không sợ chết, xung phong đi tới.

Dù trong lòng sợ hãi, dù trên người Tiên Thiên võ giả Xích Cáp Đồ này tản ra uy thế làm cho bọn họ run sợ, nhưng bọn họ lại rất rõ ràng, mạng của 'Hồng Chấn Tượng' quan trọng hơn mạng của đám người mình.

Nếu hắn chết đi, chỉ khiến bên ta binh bại như núi đổ! Chỉ khiến nhóm huynh đệ, chiến hữu của mình càng chết nhiều hơn!

Cho nên kể cả khi bắt bọn họ trả giá bằng sinh mệnh của bản thân, bọn họ cũng muốn lao lên ngăn trở bước chân của tên Xích Cáp Đồ ngang tàng như Ma Thần kia, chỉ vì tranh thủ cho 'Hồng Chấn Tượng' một cơ hội thoát đi.

Bằng vào tinh thần hung hãn không sợ chết, một mực xung phong lao tới, bằng vào chiến trận kết nối khí huyết cả vạn người, đúng là đám binh lính bình thường ấy đã khiến tốc độ lao tới của Xích Cáp Đồ bị chậm lại, khoảng cách giữa Tô Trường Không và gã càng kéo càng xa.

Chuyện này khiến Xích Cáp Đồ nổi giận gầm lên: "Hồng Chấn Tượng! Ngươi là kẻ nhu nhược, định mặc kệ sống chết của thủ hạ mình sao?"

Tô Trường Không chạy được một đoạn, chợt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Xích Cáp Đồ một tay tóm được đầu một kỵ binh, sau đó hung hăng bóp vỡ cả mũ giáp trên đầu người nọ.

Nhưng thành viên Đại Phong thiết kỵ ở bốn phía vẫn lao đến như thiêu thân lao vào lửa, hoặc nắm chắc đao thương vây công Xích Cáp Đồ, hoặc trực tiếp xông thẳng tới, ôm tay ôm chân gã, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, dù chết cũng phải ngăn cản Xích Cáp Đồ.