Thời gian đi tới buổi trưa ngày thứ hai.
"Đang đang đang!", Bên trong Lạc Nhật quan ải chợt vang lên tiếng chuông reo kinh động tất cả mọi người.
"Hả? Là Hung Lang Man tộc bên kia, đến chủ động tiến công chúng ta ?"
Tiếng chuông reo này khiến cho cả đám binh sĩ Đại Phong thiết kỵ từ trên xuống dươi đều kinh ngạc.
Bởi vì trong khoảng thời gian này, vẫn luôn l,à Đại Phong thiết kỵ chiếm cứ ưu thế, nắm giữ quyền chủ động, nên là bọn họ chủ động tiến công Hắc Lang quân mới đúng!
Nhưng không có bất cứ do dự, tất cả mọi người đã bắt đầu tập kết, chuẩn bị lao ra nghênh chiến.
"Hắc Lang quân chủ động phóng ra?" Tô Trường Không vừa nhận được tin tức này, cũng có chút kinh ngạc.
Tô Trường Không lập tức cải trang thành Hồng Chấn Tượng, rồi cùng Địch Ngân đi tới phòng chỉ huy, gặp được Bùi Dương tại nơi này.
Trên mặt Bùi Dương có một tia vui sướng tựa như vừa trút được gánh nặng nói: "Xem ra Hung Lang Man tộc bên kia đã không chịu nổi áp lực, nên chuẩn bị đánh một trận chiến cuối cùng rồi. Tô tiên sinh, làm phiền ngươi ra trận một lần cuối cùng này nữa!"
Nếu cứ tiếp tục như thế, Hắc Lang quân bên kia sẽ chết càng lúc càng nhiều, chẳng thà cứ dốc sức chém giết một lần cuối cùng, thắng tự nhiên dễ nói, bại cũng thuận thế chấm dứt huyết chiến lần này.
"Vẫn nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng." Trong lòng Tô Trường Không âm thầm nói.
Hắn biết càng đến lúc gần thành công, lại càng phải vô cùng cẩn thận.
Tô Trường Không không trì hoãn, lập tức mặc Tinh Văn Kim chiến giáp, đeo Yêu Khốc đao, cõng Tinh Văn Kim cường cung, đi ra bên ngoài quan ải.
"Hồng thống lĩnh! Là Hồng thống lĩnh!" Toàn bộ đám binh sĩ Đại Phong thiết kỵ vừa nhìn thấy Tô Trường Không hiện thân, đã tỏ ra hưng phấn vô cùng, sĩ khí dâng cao ngút trời.
Bọn họ tin tưởng có Hồng Chấn Tượng dẫn dắt, bọn họ có thể thế như chẻ tre thắng trận đại chiến này, chấm dứt một hồi huyết chiến, cũng là lúc khải hoàn trở về!
Binh lính Đại Phong thiết kỵ tụ tập lại, xếp thành trận thế bên ngoài quan ải, lấy bốn đại thống lĩnh là chủ.
Tô Trường Không cảm thụ được khí tức từ trong gió bay tới. Đó là chiến ý truyền đến từ Hắc Lang quân bên kia.
Binh lính Hắc Lang quân đều là tộc nhân tinh nhuệ của Hung Lang Man tộc, dù luân phiên đại chiến, dù sĩ khí suy nhược, bọn họ vẫn đoàn kết, không hề xuất hiện tình trạng lòng quân tan rã.
Mà lúc này đây, một phương Hắc Lang quân chủ động phóng ra, đương nhiên là đánh một lần dốc hết tinh nhuệ!
"Theo ta xung phong!"
Chờ các binh sĩ tập kết xong, Tô Trường Không nhìn nhìn sắc trời, trong miệng lập tức phát ra một tiếng rống giận chấn động thương khung.
"Xung phong!"
"Xung phong!"
Đại Phong thiết kỵ xuất động gần nửa binh lực, tương đương với hai mươi vạn thiết kỵ, phát ra tiếng rống giận dữ, rung chuyển đất trời, nối liền một mảnh, trực tiếp khởi xướng xung phong lao thẳng tới khu vực trung tâm của Lạc Nhật bình nguyên.
Đại quân lao đi một, hai chục dặm có dư, Tô Trường Không đã thấy được Hắc Lang quân đã hình thành nên chiến trường ở phía xa xa, liếc mắt một cái không nhìn thấy biên giới. Cùng lúc đó, hắn cũng thấy được Hung Lang chiến kỳ đang bay múa trong lòng Hắc Lang quân!
"Giết!"
Ngay khi tới gần Hắc Lang quân, Tô Trường Không đã nhảy xuống từ trên lưng ngựa, không hề sợ hãi lao lên nghênh đón.
"Hồng thống lĩnh lại đi bạt kỳ trảm tướng!"
Rất nhiều binh sĩ Đại Phong thiết kỵ thấy một màn như vậy, trong lòng đều phấn chấn vô cùng.
Tô Trường Không cầm Yêu Khốc đao trong tay, giống như một thanh đao nhọn chém nát mọi trở ngại ven đường, dù bị một đám Hắc Lang quân liều chết ngăn trở, chống cự, nhưng nỗ lực của bọn họ cũng không làm nên chuyện gì.
Và hắn, vẫn xông thẳng về phía trước.
Binh sĩ hai phương cũng lao vào đánh giáp lá cà. Một hồi đại chiến bùng nổ.
Ngày hôm nay, một mảnh bình nguyên này nhất định sẽ bị máu tươi lặp đi lặp lại thấm nhuần, nhuộm đẫm!
"Hả?"
Tô Trường Không đang lao lên giết chóc vô cùng thuận lợi, gần như không một ai có thể ngăn cản bước chân của hắn. Nhưng đang dũng mãnh lao tới, bỗng dưng Tô Trường Không dừng lại.
"Hồng Chấn Tượng!"
Một tiếng quát uy nghiêm tựa thiên thần vừa nổ tung giữa khoảng không.
Đám binh sĩ Hắc Lang quân phụ cận không khỏi ngừng thế công lại, chuyển chiến thuật, chỉ tới bao vây Tô Trường Không chứ không lao lên công kích nữa.
Ngay tiếp theo, tựa như đám người bọn họ bị một luồng lực lượng vô hình đẩy ra, ai nấy đều không tự chủ, trực tiếp né tránh qua hai bên, chừa lối cho một nam tử khôi ngô y hệt tiểu cự nhân khiêng một cây búa lớn, lửng thững đi tới như đang dạo chơi trong sân vắng.
Nam nhân khôi ngô với toàn thân cơ bắp nổi cộm, tóc tai bù xù, trên người không mặc giáp trụ, chỉ khoác lên mình một bộ bố y mỏng manh, mộc mạc, nhưng lại mang theo một luồng khí tức làm người ta run sợ.
Đối mặt với nam nhân khôi ngô này, trái tim Tô Trường Không cũng không tự chủ lập tức đập dồn dập.
Đây là tình huống hắn từng gặp phải khi lần đầu chạm trán với yêu ma Phong Mạc, giống như nam nhân khôi ngô trước mắt này là một loại sinh mệnh thuộc tầng thứ nguyên cao hơn, làm cho người ta phát ra một loại kiêng kị tới từ bản năng!
Tô Trường Không lập tức tập trung tinh thần, thế giới trong mắt hắn đã xảy ra biến hóa, bên ngoài thân thể của thật nhiều bóng người đều có linh khí lưu động, chỉ khác nhau là mạnh hay yếu mà thôi.
Mà ngay khi ánh mắt Tô Trường Không nhìn về phía nam nhân khôi ngô kia, con ngươi trực tiếp co rút lại, đơn giản là vì linh khí xung quanh thân thể nam nhân khôi ngô này đã hội tụ thành một lốc xoáy thật lớn!
Nếu nói lượng linh khí lưu động xung quanh đám binh lính Man tộc tinh nhuệ còn lại như con đom đóm, thì lượng linh khí lưu động xung qunah gã chính là một cái hỏa lò thật lớn. Chỉ một vòng lốc xoáy ấy thôi cũng đủ để vững vàng áp chế tất cả mọi người chung quanh.
Mạnh mẽ, không thể chiến thắng! Dường như còn nặng nề hơn cả núi cao!
"Tiên Thiên võ giả!" Trong lòng Tô Trường Không khiếp sợ không thôi, đây tuyệt đối không phải lượng và kết cấu linh khí mà võ giả Khí Huyết cảnh có thể tụ tập lại. Nếu vậy, chỉ có một khả năng, nam nhân khôi ngô này chính là Tiên Thiên võ giả!
Nhưng không phải song phương đã từng có ước định sao?
Tiên Thiên võ giả sẽ không tham gia trận đấu, nếu không này chỉ khiến chiến sự thăng cấp, song phương tổn thất càng thêm nghiêm trọng!
Trong lần huyết chiến trước đó, chính là lần huyết chiến có Hồng Chấn Tượng tham dự, số người chết còn hơn lần này rất nhiều, vậy mà Tiên Thiên võ giả cũng không xuất hiện, nhưng hôm nay lại có Tiên Thiên võ giả hiện thân trên chiến trường.
Chẳng lẽ đối phương đến đây là vì hắn?
"Ngươi là ai?" Tô Trường Không trực tiếp nhìn chằm chằm vào nam nhân khôi ngô kia, trầm giọng hỏi, đã hoàn toàn đề cao cảnh giác.
"Ta tên là Xích Cáp Đồ." Nam nhân khôi ngô khiêng một thanh búa lớn nọ, đối mặt với câu hỏi của Tô Trường Không, cũng thoải mái xưng tên ra.
Đương nhiên Tô Trường Không chưa hề nghe nói tới cái tên này nhưng hắn vẫn cất giọng lạnh lùng nói: "Ngươi là một Tiên Thiên võ giả lại tham dự vào trận huyết chiến này. . . Là muốn phá hư quy tắc của song phương sao?"
Xích Cáp Đồ vốn là Tiên Thiên võ giả, lại tham dự huyết chiến, tuyệt đối là đánh vỡ sự ăn ý và quy tắc của song phương, tuyệt đối sẽ bị Hung Lang Man tộc khiển trách!