Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 537 - Lần Này Có Phát Hiện Rồi!!!




Nguyên Mục huyện thành là một tòa huyện thành nhỏ ở khá gần Đại Phong châu thành. Rất nhanh sau đó, Tô Trường Không và Địch Ngân đã chạy tới Nguyên Mục huyện thành.

Nhưng bên trong huyện thành, người đến người đi vô cùng tấp nập, nơi nơi đều là cảnh tượng hòa bình, không có tung tích của võ giả Man tộc.

Thật ra cũng chẳng sao, Tô Trường Không coi đây như một chuyến du lịch. Hắn cùng Địch Ngân qua qua lại lại, đi đến từng thành trấn lớn nhỏ có khả năng gặp được tập kích ở phụ cận Đại Phong châu thành. Chuyến đi này cũng chẳng khác gì đi du lịch, giải sầu .

Liên tiếp qua ba ngày, vẫn không có bất cứ tình huống này xảy ra, mãi cho đến sáng sớm của ba ngày sau!

"Lúc chạng vạng ngày hôm qua, ở cổng thành Bá Anh huyện thành đã xảy ra một hồi đại chiến, có một võ giả thần bí đột nhiên hiện thân, không nói được một lời đã tiến hành đồ sát không phân biệt, cả binh sĩ thủ thành lẫn đám người đang lui tới trên đường. Ngắn ngủi không đến một khắc thời gian, đã có hơn 400 người thiệt mạng! Chờ tới lúc trong thành điều binh đi tới, đám võ giả này đã sớm bỏ trốn mất dạng. Thân pháp , khinh công của mỗi người đều cực kỳ nhanh chóng, căn bản không cách nào đuổi theo được!" Sáng sớm thời gian, Địch Ngân mang theo sắc mặt ngưng trọng bẩm báo với Tô Trường Không những tin tức gã vừa nhận được.

Không ngoài dự kiến, quả nhiên đám võ giả Man tộc ấy đã ra tay.

Võ giả đạt tới Khí Huyết cảnh, có thể lấy một địch trăm. Qua đó, có thể thấy một đội ngũ được tạo thành từ cao thủ như vậy, sẽ đáng sợ tới mức nào? Chỉ cần đám người này không rơi vào vòng vây, cứ giữ nguyên kế hoạch bắn một phát súng, đổi một địa điểm kiểu này, rất khó mà đối phó được!

Trên thực tế, nhiệm vụ của đội ngũ Man tộc này cũng chính là như thế. Bọn họ cần phá hư, tạo thành hỗn loạn, đả kích sĩ khí ở khắp nơi phụ cận Đại Phong châu thành!

Sắc mặt Tô Trường Không không có quá nhiều biến hóa. Điều hắn có thể làm cũng chỉ là khi gặp được đám võ giả Man tộc kia sẽ ra tay chém giết bọn họ, nhưng nếu không gặp được đối phương, hắn cũng chẳng có biện pháp gì.

Ăn xong điểm tâm, Địch Ngân và Tô Trường Không lại rời đi, tới địa điểm kế tiếp tuần tra trước.

Thời gian lại trôi qua hai ngày.

Vào ngày hôm ấy, Tô Trường Không và Địch Ngân đi tới Bảo Thụy huyện thành, tòa huyện thành này cũng là một trong những địa điểm rất có thể sẽ gặp phải tập kích.

Ở cổng thành Bảo Thụy huyện thành, người đến người đi nườm nượp.

Bởi vì hai ngày trước Bá Anh huyện thành đã gặp phải tập kích, cho nên lúc này, Bảo Thụy huyện thành đang được canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt. Một đám binh sĩ thủ thành đều nhìn chằm chằm vào hàng người đi đường lui tới, chú ý tìm ra hạng người khả nghi, một khi có điều phát hiện, lập tức tiến hành tra hỏi.

Tô Trường Không và Địch Ngân cùng bước vào cửa huyện thành.

Nhưng đột nhiên, Tô Trường Không có chút cảm ứng. Hắn vừa phát hiện được một loại cảm giác bị người theo dõi, chuyện này khiến hắn lập tức xoay người nhìn lại. Nhưng trong số đám người qua đường vô cùng đông đúc kia, hắn căn bản không thể nhận ra vừa rồi là ai đã theo dõi hắn.

"Chỉ sợ. . . Lần này có phát hiện rồi!" Ánh mắt Tô Trường Không lập tức lóe sáng.

Đạt đến cảnh giới của hắn, sẽ có một loại cảm giác cực kỳ nhạy bén, càng vô cùng tinh tế phát hiện ra ánh mắt chứa đựng địch ý của người khác.

Hắn có thể xác định được vừa rồi có người đã cố ý theo dõi hắn, tuy đối phương lập tức dời lực chú ý đi, ẩn giấu đi, nhưng vẫn như cũ bị Tô Trường Không cảm giác được.

Hiện giờ Tô Trường Không đang hóa trang thành dáng vẻ của Hồng Chấn Tượng. Tuy Hồng Chấn Tượng chính là nhân vật truyền kỳ ở Đại Phong châu thành này, nhưng chỉ số ít người ở các huyện thành nhỏ, gần như có thể đếm được trên đầu ngón tay, là biết tới gã. Bởi vậy Tô Trường Không có thể kết luận, thân phận của người vừa theo dõi hắn cực kỳ khả nghi.

"Làm sao vậy?" Địch Ngân đang đi bên cạnh, đã chú ý tới Tô Trường Không vừa thoáng dừng lại nghỉ chân, lập tức hỏi.

"Không có gì, đi, chúng ta đến cửa thành." Tô Trường Không chỉ nói một câu đơn giản với Địch Ngân.

Trên con đường này có quá nhiều người, và kẻ vừa rình mò Tô Trường Không đang lẩn mình vào đám đông, che giấu rất tốt, mà dù hắn có thật sự phát hiện ra đối phương là ai, muốn ra tay cũng sẽ lo làm bị thương tới những người vô tội xung quanh, cần phải tìm một địa điểm khác thích hợp hơn.

"Ừm." Trong lòng Địch Ngân vừa động, gã biết Tô Trường Không vừa phát hiện ra điều gì rồi, lập tức cùng hắn bước tới cửa thành trước.

Tại cửa thành Bảo Thụy huyện thành, Tô Trường Không đi dọc theo cầu thang, bước lên phía trên bức tường hộ thành. Mấy binh lính thấy vậy, đang muốn khiển trách ngăn trở, nhưng Địch Ngân lại lấy ra một tấm lệnh bài, trầm giọng nói: "Các ngươi cứ làm việc của các ngươi đi, coi như chúng ta không tồn tại là được."

“Rõ!" Mấy binh sĩ kia nhìn thấy lệnh bài, khuôn mặt lập tức trở nên cung kính, gật đầu nhận lệnh.

Địch Ngân nắm giữ lệnh bài đến từ châu chủ Bùi Dương, dù là tri huyện của huyện thành hay tri phủ của một phủ, khi nhìn thấy tấm lệnh bài này đều phải ngoan ngoãn nghe điều khiển, chứ đừng nói là mấy tên lính canh bọn họ.

Đám binh sĩ này không dám ngăn trở, để mặc Tô Trường Không và Địch Ngân đi lên thành lâu, đồng thời trong lòng bọn họ đầy ngạc nhiên: "Đối phương là người của Đại Phong châu thành ư? Làm sao bọn họ lại tới nơi này? Còn nam nhân khôi ngô kia nữa, nhìn kỹ. . . Hình như là Hồng Chấn Tượng?"

Bên trong đám người tham gia quân ngũ bọn họ, vẫn có kẻ biết về tư liệu của Hồng Chấn Tượng, lúc trước không dám xác nhận, nhưng hiện giờ tùy tùng của đối phương có thể lấy ra lệnh bài của châu chủ, chuyện này khiến bọn họ khẳng định rằng nam nhân khôi ngô kia chính là Hồng Chấn Tượng!

Mọi người không dám lộ ra, trong lòng đều hiểu, nếu đối phương đã tự mình tiến đến đây, hơn phân nửa là phát hiện ra điều gì rồi, không thể phá đi kế hoạch của đối phương được. Vì thế cả đám đều giữ nguyên vị trí canh giác cửa thành như cũ, không có tạo thành động tĩnh quá lớn.

"Chẳng lẽ vừa rồi là đám võ giả Man tộc đang theo dõi ta? Lúc trước bọn họ từng tập kích Bá Anh huyện thành, hiện giờ lại ẩn nấp bên trong Bảo Thụy huyện thành, chuẩn bị tập kích Bảo Thụy huyện thành. Tình huống này nghe cũng khá hợp lý, nhưng biết là một chuyện, muốn tìm ra bọn họ lại không hề dễ dàng!" Tô Trường Không đứng tại thành lâu ngay phía trên bức tường thành, nhìn về phía đám đông, những người đang qua lại trên con đường bên dưới, trong lòng thầm nói.

Khẳng định là đám võ giả Man tộc đã dịch dung và thay đổi cách ăn mặc. Nếu bọn họ không chủ động bại lộ, muốn tìm ra bọn họ quá khó khăn !

"Người vừa rồi. . . Là Hồng Chấn Tượng?"

Mà lúc này ở trên con đường, có một nam nhân dáng người bình thường, mặc áo xám, tướng mạo cũng cực kỳ bình thường, vừa thầm giật mình.

Đúng như Tô Trường Không cảm giác, mới nãy chính là nam nhân áo xám này đang theo dõi hắn, về phần nguyên nhân, là vì tướng mạo của hắn!