"Kim Cương Minh Vương Quyền!” Khí huyết toàn thân Hồng Chấn Tượng sôi trào, cả người gã tựa như một pho tượng Nộ Mục Kim Cương với một đôi trọng quyền được bao bọc bởi hỏa diễm màu máu hừng hực thiêu đốt.
Gã điên cuồng đánh ra hai đấm, mang theo Thần lực bạo liệt, chấn do tầng tầng sóng âm được tại nên từ yêu lực kia nhanh chóng nát bấy.
"Dát ô!"
Nhưng sóng âm vừa nổ tung kia, lại hóa thành âm thanh sắc nhọn dung nhập thẳng vào trong đại não, chấn cho khí huyết toàn thân Hồng Chấn Tượng sôi trào, đại não vù vù, đầu như muốn vỡ ra.
Đúng là thực lực của Hồng âm này rất mạnh, gã lại nắm giữ yêu thuật có liên quan tới âm thanh, một khi phối hợp với nhạc khí thi triển ra ngoài, sẽ tạo nên tầng tầng sóng âm liên miên không dứt, cắt đứng tâm mạch, xé nát thân thể con người, lợi hại vô cùng!
Bàn về lực uy hiếp, thủ đoạn này càng trực tiếp, cũng càng hung tàn hơn Ma Ảnh!
"Ta căn bản. . . Không thể tiến lại gần hắn!" Trong lòng Hồng Chấn Tượng hơi trầm xuống.
Hồng âm kia chỉ đứng tại chỗ, thổi sáo ngọc, khiến yêu lực khuếch tán ra ngoài, hình thành yêu âm, liên miên không dứt, khiến cho Hồng Chấn Tượng không có một cơ hội thở dốc nào, hơn nữa dù gã có cố gắng tới gần thêm một bước, kẻ mặc hồng y nọ sẽ lui về phía sau một bước, cực kỳ ung dung bình tĩnh, chỉ đến khi địch nhân chết đi, loại ma âm đoạt mệnh này mới có thể ngừng lại!
"Xuy!"
Hồng Chấn Tượng sơ sẩy một cái, bị một luồng âm nhận cắt qua bả vai, kéo theo một đường máu.
Theo thời gian trôi qua, Khí Huyết Hồng Lô trên đỉnh đầu Hồng Chấn Tượng cũng xuất hiện dấu hiệu tán loạn, khí huyết rối bời!
"Đặt trong đám Nhân tộc kia, đúng là Hồng Chấn Tượng rất mạnh, đáng tiếc. . . Trước khi ta dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch, đã là võ giả mạnh mẽ hiếm thấy trong Khí Huyết cảnh, hiện giờ lại thoát thai hoán cốt, trừ phi là Tiên Thiên võ giả, nếu không chẳng một ai có thể thắng được ta!" Hồng âm đứng bên kia liên tục thổi sáo ngọc, trong lòng có chút kiêu ngạo nghĩ thầm.
Hồng Chấn Tượng được xưng là đệ nhất cường giả Đại Phong châu thành nhưng ở trước mặt Hồng m, cũng chỉ có thể chống đỡ lâu hơn một chút mà thôi!
"Không. . . Ta không muốn bại! Ta không thể bại!" Hỏa diễm bốc lên trong con ngươi Hồng Chấn Tượng.
Gã là thủ hộ thần của Đại Phong châu thành, là nhân vật truyền kỳ trong mắt những người khác. Gã tuyệt đối không muốn thất bại, càng không thừa nhận nổi thất bại.
Không quan tâm đối thủ của gã là người hay yêu ma, gã đều phải liều mạng dùng hết mọi biện pháp giành lấy chiến thắng!
"Ầm vang!"
Trong lúc đó, Hồng Chấn Tượng hung hăng hít vào một hơi, Khí Huyết Hồng Lô trên đỉnh đầu gã bỗng sinh ra một luồng lực hút, hình thành một vòng xoáy hỏa diễm với từng cơn gió lớn điên cuồng xoay tròn, khiến cây cối trong phạm vi trên trăm mét đều rơi vào thảm cảnh lay động, đổ rạp xuống, hình như có một luồng lực lượng vô hình đang hội tụ đến.
Cát bay đá chạy, gió lớn gào thét!
"Này. . . Là Hồng thống lĩnh bên kia? Đây là chiêu thức gì?"
Lúc này Tô Trường Không vẫn như cũ xuất đao không ngừng cắt, chém , tấn công tới thân hình Ma Ảnh, không để cho gã có cơ hội thở dốc. Đột nhiên hắn có chút kinh ngạc, đã nhận ra thanh thế kinh người từ phía Hồng Chấn Tượng bên kia!
"Hoa lạp lạp!"
Có một luồng lực lượng vô hình nhập vào bên trong Khí Huyết Hồng Lô, trải qua chuyển hóa, trút thẳng vào đỉnh đầu Hồng Chấn Tượng. Khí tức của Hồng Chấn Tượng đang điên cuồng tăng lên.
Gã đánh ra một quyền, tầng tầng sóng âm vừa đánh tới chính diện đều bị oanh kích tán loạn, cuốn ngược trở lại, chấn cho thân hình Hồng âm cũng không chịu khống chế, lập tức lảo đảo lui về phía sau!
"Này. . . Hắn dẫn động linh khí?" Hồng âm trợn tròn con mắt, có chút không thể tưởng tượng nhìn thấy Hồng Chấn Tượng với khí tức đang điên cuồng bành trướng.
Thiên địa linh khí, không đâu không có, nó chính là vật chất đã dựng dục nên vạn vật trong thiên địa, nhưng võ giả bình thường lại không cảm ứng được sự tồn tại của linh khí, chỉ có võ giả đã mở ra Thiên Mạch Tiên Thiên, mới có thể làm được chuyện này. Từ cảm ứng linh khí tới luyện tinh hóa khí, làm mạnh mẽ bản thân.
Nhưng Hồng Chấn Tượng trước mắt cũng có thể dẫn động thiên địa linh khí, chẳng lẽ người này lại là Tiên Thiên võ giả? Nhưng nếu đối phương thật sự là Tiên Thiên võ giả, đâu thể bị gã áp bức đến nông nỗi này?
Đương nhiên Hồng Chấn Tượng không phải Tiên Thiên võ giả. Lúc này, trong con ngươi của gã đã nhuộm một tầng huyết hồng nhàn nhạt: "Từ nhỏ, ta từng được phục dụng máu thịt dị thú, thể chất đặc dị, có thể mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của thiên địa linh khí, hiện giờ. . . Ta phải nó dẫn vào trong cơ thể, phá nhập Tiên Thiên!"
Đúng là từ nhỏ, Hồng Chấn Tượng đã có thiên phú dị bẩm. Nhưng trên thực tế là khi gã còn bé từng ngẫu nhiên được ăn máu thịt của một con kỳ trân dị thú, thứ kia đã làm gã bệnh nặng một hồi, suýt chút nữa đã chết, nhưng sau khi sống sót được, cả người lại trở nên thoát thai hoán cốt, tiến cảnh võ đạo thần tốc, một đường quật khởi.
Lại được Bùi Dương ưu ái, Hồng Chấn Tượng đã sớm đạt tới Khí Huyết thập nhị biến nhưng ngay sau khi đạt tới Khí Huyết thập nhị biến, không biết có phải do thể chất đặc dị hay không, nhưng Hồng Chấn Tượng có thể cảm nhận được trong thiên địa mơ hồ có tồn tại một luồng khí cường đại mà huyền ảo.
Gã hiểu đó chính là thiên địa linh khí.
Chẳng qua, trước khi mở được Thiên Mạch, dù có thể cảm nhận được thiên địa linh khí tồn tại, cũng khó mà luyện hóa hay vận dụng nó.
Mà hiện giờ khi đối mặt với áp lực thật lớn đến từ phía Hồng m, Hồng Chấn Tượng không muốn thất bại, lập tức liều mạng dùng hết mọi biện pháp, lấy Khí Huyết Hồng Lô luyện hóa thiên địa linh khí, mạnh mẽ dẫn động thiên địa linh khí nhập thể! Muốn được ăn cả ngã về không, mượn loại hành động này để mạnh mẽ vượt ải, đạt tới Tiên Thiên chi cảnh mà gã đã thiết tha mơ ước từ lâu!
"Ầm vang long!"
Lượng lớn thiên địa linh khí trên hội tụ đỉnh đầu Hồng Chấn Tượng, dù những người khác không thể cảm nhận được thiên địa linh khí tồn tại, lại có thể thấy được hình ảnh này bằng mắt thường. Hiện giờ, trên bầu trời vừa xuất hiện một cơn lốc xoáy thật lớn đang vặn vẹo, tựa như hỏa diễm vặn vẹo khi người ta đang quay hoặc nướng thứ gì đó!
"Ô ô ô!"
Nam tử mặc hồng y ý thức được bản thân không thể cứ mặc kệ cho Hồng Chấn Tượng thành công thực hiện được. Gã cũng dứt khoát kích phát yêu lực đến mức tận cùng, sáo ngọc trong tay phát ra âm thanh cuồn cuộn lạnh lẽo.
Nhưng phản ứng này lại không làm nên chuyện.
Hồng Chấn Tượng được thật nhiều linh khí nhập thể, dường như trong lúc giơ tay nhấc chân, cũng mang theo uy thế của thiên địa, thoải mái hóa giải tầng tầng sóng âm kia!
Mà theo lượng lớn thiên địa linh khí dần dần xâm nhập vào, Khí Huyết Hồng Lô trên đỉnh đầu Hồng Chấn Tượng, cũng từ từ ngưng đọng, co rút lại, lột xác, biến thành một nụ hoa, sau đó chậm rãi nở rộ, phát ra ánh sáng màu xanh nhạt, chiếu rọi khắp nơi, tựa như đã khiến cho cả Hắc Chiểu lâm quanh năm âm u cũng sáng lên rực rỡ!
Dường như trong không khí đều tràn ngập một thứ mùi hoa thơm, thấm vào gan ruột.
"Đó là tam hoa! Nhân hoa trong Thiên Địa Nhân tam hoa! Hồng thống lĩnh. . . Tấn chức Tiên Thiên cảnh?" Động tĩnh thật lớn này, cũng khiến cho Tô Trường Không phải phân tâm nhìn lại.