Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 507 - Đả Kích Không Nhỏ!




Trong lời nói của hai người trước đó, rõ ràng đã coi Hồng Chấn Tượng trở thành con mồi, một phiến đá mài dao.

Về phần Tô Trường Không?

Chẳng ai từng gặp một sinh vật nhỏ yếu hơn mình mà quá mức chú ý đến nó cả.

Lại nói, tiềm lực của bọn họ, vượt xa võ giả bình thường, nghĩa là tồn tại nhỏ yếu hơn bọn họ, tuyệt đối không có khả năng mạnh hơn bọn họ, bởi vì tốc độ trưởng thành giữa hai bên không cùng một cấp bậc!

Ở trong mắt bọn họ, Tô Trường Không cũng giống như Tiếu Biệt Ly đã chết đi kia, là con kiến chẳng có mấy điểm đặc thù!

"Vừa rồi yêu ma kia thực quỷ dị, khí tức khác hoàn toàn đám yêu ma bình thường ." Lúc này ở bên trong rừng cây, Tô Trường Không đang lộ vẻ mặt trầm tư, suy nghĩ.

Hắn có thể cảm nhận được, khí tức của Ma Ảnh kia có sự khác biệt rất lớn so với yêu ma Phong Mạc mà hắn từng gặp được lúc trước.

Khí tức do Phong Mạc hiển lộ ra là tuyệt đối tà ác, mà trước khi Ma Ảnh kia không lộ ra khí tức, gã lại chẳng mấy khác biệt so với người bình thường.

Vì sao lại có sai biệt như thế?

Tạm thời Tô Trường Không còn chưa hiểu được.

"Năng lực của yêu ma kia rất quỷ dị, có thể mô phỏng theo võ công của người khác, cũng không biết hạn mức cao nhất mà hắn có thể đạt tới trình độ mô phỏng được là ở mức nào?" Hồng Chấn Tượng cũng đang suy tư.

Có thể mô phỏng theo võ công của người khác, cũng gần như là hoàn mỹ nhất trí (không có một chút gì khác biệt) với mục tiêu. Nói như vậy cũng đủ hiểu loại kỹ năng này khủng bố tới cỡ nào. Và đương nhiên, đó cũng là yêu thuật chỉ yêu ma mới có được!

Nhưng vẫn có thủ đoạn để khắc chế. Mà phương pháp đơn giản nhất chính là lấy nhiều đánh một.

Dường như Ma Ảnh kia chỉ có thể đồng thời mô phỏng theo năng lực của một người, cho nên lúc vừa rồi khi Hồng Chấn Tượng tập kích, gã mới không có phản ứng lại.

Mặt khác, gã còn phải nhìn thấy đối phương ra tay trước, mới có thể mô phỏng theo được.

Lúc trước, ngay từ đầu khi Tô Trường Không đã dùng đao cương chặt bỏ đầu Ma Ảnh, nên mới bị gã mô phỏng theo.

Nhưng suy cho cùng, dù năng lực của Ma Ảnh còn có một chút hạn chế, vẫn không thể thừa nhận rằng, nó cực kỳ mạnh mẽ.

"Tô lão đệ, đệ lại giết được Truy Hồn tiễn? Lần trước gia hoả này còn chạy trốn được khỏi tay ta đó!" Hồng Chấn Tượng nhìn về phía thi thể Tiếu Biệt Ly xa xa, có chút kinh ngạc nói.

Tiếu Biệt Ly này am hiểu tiễn pháp, lại không giao phong chính diện cùng người ta bao giờ, chỉ cần dựa vào khinh công cao minh, dù gặp phải so cường địch mạnh hơn, gã cũng có thể thoải mái thoát thân, có thanh danh khá vang dội ở vùng Đại Phong châu thành, nhưng lại chết ở trên tay một người trẻ tuổi như vậy?

"Tình huống doanh địa phản quân bên kia thế nào ?" Tô Trường Không không muốn nói nhiều về chuyện này, hắn trực tiếp hỏi một chút tình huống của doanh địa phản quân bên kia.

"Chắc cũng sắp kết thúc rồi. Đà chủ Đinh Thu của Hắc Liên giáo kia bị ta đánh chết, các huynh đệ Đại Phong thiết kỵ theo sau cũng đến thu thập tàn cục, phỏng chừng đã xử lý gần xong." Hồng Chấn Tượng đáp.

Đinh Thu kia vốn là phân đà chủ của Hắc Liên giáo, thực lực không tầm thường, còn phục dụng đan dược nâng cao tiềm năng vượt giới hạn, nhưng vẫn không phải đối thủ của Hồng Chấn Tượng, bày ra nhiều thủ đoạn cũng chỉ khiến gã chống đỡ thêm một chút mà thôi. Vốn dĩ bọn họ có Tiếu Biệt Ly còn có thể tấn công từ xa uy hiếp, lại bị Tô Trường Không giải quyết mất rồi.

Đại thế đã mất, thế cục nghiêng về một phía đồ sát, những phản quân kia vốn có thực lực hơn kém không đồng đều, phải đối mặt với Đại Phong thiết kỵ luôn huấn luyện chăm chỉ, đều đặn đúng là không phải đối thủ.

Quả nhiên, khi Tô Trường Không và Hồng Chấn Tượng quay về doanh địa phản quân, đã thấy nơi này biến thành một mảnh Tu La chiến trường, thi thể ngổn ngang khắp nơi, gần như không một tên phản quân kia nào có thể đào thoát, bị giết không còn một mảnh.

Đối mặt với phản quân, không một ai nương tay!

Xem như một trận chiến này đã lấy được toàn thắng.

"Hồng thống lĩnh mạnh mẽ thật ! Không hổ là đệ nhất cường giả của Đại Phong thiết kỵ, Đinh Thu kia mạnh mẽ như thế, cũng chết trong tay Hồng thống lĩnh!"

Rất nhiều binh lính đều hướng ánh mắt tràn ngập sùng kính nhìn Hồng Chấn Tượng, bọn họ đã được trực tiếp chứng kiến thực lực với cấp bậc nghiền áp của Hồng Chấn Tượng.

"Còn cả Tần Vô Phong nữa. . . Là hắn giải quyết Truy Hồn tiễn kia sao? Tiễn thuật thật cao minh !"

Cũng có cao thủ lúc trước từng nhìn thấy Tô Trường Không và Tiếu Biệt Ly dùng tiễn đối tiễn, cảm thấy cực kỳ kính nể với tiễn pháp Xuất Thần Nhập Hóa của hắn.

"Quét dọn chiến trường, xử lý đống thi thể một chút, đừng để dẫn phát ôn dịch!"

Sau đó Hồng Chấn Tượng truyền lệnh xử lý hiện trường, nhiều thi thể như vậy, phải tập trung xử lý toàn bộ, nếu không cứ để mặc cho chúng hư thối, rất có thể sẽ gây nên ôn dịch .

Một hồi đại chiến đã chấm dứt.

Lúc rạng sáng, đám người Tô Trường Không chiến thắng trở về, quay lại Đại Phong châu thành.

Nhưng kể cả Tô Trường Không lẫn Hồng Chấn Tượng, trong lòng đều không được bình tĩnh.

"Rốt cuộc yêu ma Ma Ảnh kia, còn cả người âm thầm thổi sáo kéo hắn rời đi nữa, là thần thánh phương nào? Chẳng lẽ bọn họ cũng ẩn núp ở bên trong Đại Phong châu thành. Hơn phân nửa đối phương là địch không phải bạn!"

Hồng Chấn Tượng có chút kiêng kị với thân phận và lai lịch của hai người Ma Ảnh, sợ bọn họ sẽ gây nguy hại đến Đại Phong châu thành.

"Yêu ma thực sự mạnh mẽ như thế? Ma Ảnh kia còn có thể mô phỏng theo đao cương mà ta khổ tu luyện ra?" Không thể nghi ngờ rằng, ngay lúc này, Tô Trường Không là người không được bình tĩnh nhất.

Phải biết rằng, từ khi bắt đầu luyện võ tới nay, hắn chưa từng lười biếng, tất cả một thân thực lực đều dựa vào khổ tu làm nên, không có một chút giả dối nào.

Bản thân hắn tự nhận dù đặt trong Đại Phong châu thành, cũng chỉ một vài người ít ỏi có thể mạnh hơn được hắn.

Nhưng ai biết đâu, khi đối mặt với Ma Ảnh, một thân võ công do hắn khổ tu mà nên lại chẳng là gì hết. Đối phương bằng vào yêu thuật của bản thân lại có thể thoải mái mô phỏng theo, thậm chí còn dùng chính những loại võ công ấy để đối phó ngược lại hắn, mà uy năng còn không hề thua kém chính chủ.

Chuyện này đã mang đến cho Tô Trường Không đả kích không nhỏ.

Thử nghĩ mà xem, hắn khổ luyện nhiều năm như vậy, thế mà chỉ tùy tiện một con yêu ma không biết từ đâu chui ra, lại có thể nhẹ nhàng khắc chế hắn. Mà nếu không có Hồng Chấn Tượng ở đấy, hắn cũng không nhất định có thể đào thoát từ trên tay Ma Ảnh, tình thế lành ít dữ nhiều!

"Thực lực. . . Thực lực của ta vẫn còn không đủ! Ta phải trở nên càng mạnh hơn!" Trong mắt Tô Trường Không dâng lên hỏa diễm.

Từ trước đến nay, hắn vẫn luôn gặp mạnh càng mạnh, kiên cường bất khuất, hoá áp lực thành động lực để tiến lên.

Nếu thực lực hiện giờ còn chưa đủ, vậy ta sẽ trở nên càng mạnh hơn!

Hắn cũng không tin yêu thuật của Ma Ảnh kia thực sự có thể vô địch như thế.

Nếu hiện giờ, bất cứ loại võ công nào mà hắn biết, đối phương đều có thể mô phỏng theo thì hắn sẽ tăng lên bản thân, tăng lên cho tới khi nào mà đối phương không cách nào mô phỏng được hoặc là mạnh đến mức khiến đối phương không kịp mô phỏng theo đã bị chém giết rồi!