Tư Không Hoàng, Tư Không Chiến đang nhìn chăm chú vào bóng dáng Tô Trường Không, trong lòng bọn họ cũng nghĩ tới phụ thân của mình, nếu người thật sự còn sống. . . Sẽ tốt biết bao nhiêu?
"Thắng một trận chiến này! Đương nhiên sẽ có thu hoạch thật lớn!" Mà lúc này tâm trạng của Tô Trường Không đang cực kỳ vui vẻ.
Dựa theo ước định phía trước, sáu phần chiến lợi phẩm đạt được trong trận chiến lần này, đều thuộc về một mình Tô Trường Không hắn.
Mà Tô Trường Không tự tay chém giết thủ lĩnh hải khấu, thì tất cả tiền thưởng mà quan phủ trả cho cái đầu của bọn họ cũng thuộc về Tô Trường Không!
Lúc trước, cái đầu của đại khấu thứ bảy Uông Thiên Nguyên đã được Mặc Lâm phủ thành quan phủ treo giải thưởng giá trị năm vạn lượng, về phần đám người Lệ Hồn, Thiết Kim Cương xếp hạng còn ở phía trên Uông Thiên Nguyên, đương nhiên cái đầu của bọn họ sẽ đáng giá hơn nhiều. Chỉ cần mang đầu bọn họ đưa cho quan phủ Mặc Lâm phủ thành, nhất định sẽ kiếm được một khoản tiền cực lớn!
Tô Trường Không cảm thấy, qua một trận chiến này ít nhất hắn cũng thu hoạch được mấy chục vạn lượng thậm chí là cả trăm vạn lượng bạc trắng!
Nếu Tô Trường Không cầm khoản tiền lớn này đi mua dược liệu ích khí bổ huyết, lại dùng Luyện Đan Thuật tự mình luyện chế chúng thành đan dược, hắn cảm thấy ít nhất những đan dược này cũng có thể trợ giúp hắn hoàn thành một lần thậm chí là hai lần luyện huyết chỉ trong khoảng một khoảng thời gian rất ngắn.
"Không phải những giá Thần Tí nỗ này là thứ chỉ. . . trong Mặc Lâm quân mới có sao? Làm sao đám hải khấu này lại có, còn có tới tám giá?" Đồng thời, Tô Trường Không cũng không quên tám giá Thần Tí nỗ kia, trong lòng hắn rất nghi hoặc về lai lịch và quá trình đám Thần Tí nỗ này xuất hiện ở nơi đây.
Hắn nhìn thật kỹ một giá Thần Tí nỗ, bên trên còn có ký hiệu hình lá cây màu xanh đậm. Điều này cho thấy nhóm Thần Tí nỗ này có xuất xứ từ Mặc Lâm quân!
"Chẳng lẽ. . . quan phủ Mặc Lâm phủ thành cũng muốn đối phó Cự Kình bang, mới hỗ trợ đám hải khấu kia bằng tám giá Thần Tí nỗ này?" Tô Trường Không cũng không phải thằng ngốc, rất nhanh đã nghĩ tới điểm này.
Cự Kình bang thế lớn, nhưng lại chiếm cứ tuyến đường an toàn trên Lam Vũ hải, phỏng chừng phía chính phủ Mặc Lâm phủ thành rất muốn đối phó Cự Kình bang, nhưng lại không tiện tự mình ra tay, bởi vậy mới cho Lệ Hồn mượn tám giá Thần Tí nỗ!
Nhưng điều bọn họ không nghĩ tới chính là, rõ ràng Tô Trường Không đã rơi vào loại cục diện tuyệt sát này, vậy mà hắn vẫn có thể bằng vào thực lực của mình phá cục, tới cuối cùng tám giá Thần Tí nỗ này cũng rơi vào trong tay Cự Kình bang.
"Lúc trở về ta có thể nghiên cứu Thần Tí nỗ này một chút, nhất định nó có thể làm tăng lên kỹ thuật rèn của ta."
Tô Trường Không cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, công nghệ chế tạo Thần Tí nỗ rất cao, nhưng với kỹ năng rèn đã đạt tới thất cảnh của Tô Trường Không, chỉ cần nghiên cứu một phen, hắn hoàn toàn có thể hiểu rõ thứ này, thậm chí còn có thể một mình chế tạo ra Thần Tí nỗ!
Nhóm võ giả Cự Kình bang bắt đầu quét dọn chiến trường, mãi cho đến hai ngày sau, Cự Kình bang mới chiến thắng trở về địa điểm xuất phát.
"Cự Kình bang giao chiến cùng liên minh hơn phân nửa số hải khấu đoàn nổi danh trong Lam Vũ hải, vẫn còn đại khải hoàn trở về?"
"Làm tốt lắm! Quan phủ còn không xử lý được đám hải khấu chết tiệt kia, Cự Kình bang là thay trời hành đạo!"
Và không còn nghi ngờ gì nữa, ngay khi tin tức về một trận chiến này lan truyền ra, nó đã khiến cả Mặc Lâm phủ thành chấn động.
Bang chủ Tư Không Dũng của Cự Kình bang tự mình suất lĩnh tinh nhuệ xuất chinh, đại bại hải khấu Lam Vũ hải!
Đại đa số người đều vỗ tay tỏ ý vui mừng khi nghe được chuyện này. Đám hải khấu tàn sát bừa bãi trong Lam Vũ hải nhưng quan phủ chưa từng để ý tới. Còn Cự Kình bang, tuy bọn họ sẽ thu phí bảo vệ, nhưng lại thực sự tận hết trách nhiệm, cam đoan sự an toàn cho những thương thuyền lui tới.
Một trận chiến này đã khiến thanh thế của Cự Kình bang càng tăng lên!
Trong chớp mắt, đã là bảy ngày sau trận đại chiến tại Lam Vũ hải, hết thảy mọi chuyện đều dần dần bình tĩnh xuống.
"Tô tiểu hữu, trong một trận chiến tại Lam Vũ hải lần này, chúng ta chiếm được một con thuyền cấp chiến thuyền hoàn hảo, cùng với một số thuyền thứ cấp của hải khấu, cộng thêm toàn bộ tích lũy của U Hồn hải khấu đoàn, phỏng chừng giá trị của chiến lợi phẩm là hơn 160 vạn lượng bạc trắng, dựa theo ước định lúc trước, Tô tiểu hữu được chia trăm vạn lượng bạc trắng." Bên trong một gian phòng thuộc Cự Kình bang, Tư Không Văn đang thông báo thu hoạch lần này cho Tô Trường Không.
"Hay lắm!" Nghe vậy, hai mắt Tô Trường Không lập tức sáng lên.
Từ trước, Tô Trường Không đã có ước định cùng Tư Không Văn, hắn sẽ đóng vai 'Tư Không Dũng' đi U Hồn đảo cứu viện Tư Không Chiến, tham dự trận đại chiến này và thù lao cho hắn sau khi trận chiến tranh này kết thúc chính là sáu phần chiến lợi phẩm, một con số không tưởng.
Hiện giờ đã kiểm kê xong, Tư Không Văn cũng làm theo ước định, lập tức báo lại thu hoạch cho Tô Trường Không.
Tô Trường Không không hề hoài nghi Tư Không Văn cố ý báo bớt số lượng lên, ngược lại hắn còn tin rằng đối phương đã báo nhiều hơn một chút so với con số thực tế.
Tư Không Văn là người thông minh, lão biết nhân vật như Tô Trường Không, nhất định phải mượn sức!