"Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao? Chết!"
Nhưng Tô Trường Không đã giết đến hứng khởi, huyết dịch toàn thân đang sôi trào, đó là chưa kể đến mục đích khiến cho những người này đều tụ tập ở nơi đây chính là lấy mạng hắn, Tô Trường Không làm sao có thể nguyện ý buông tha cho bọn họ?
Có thể giết thêm tên nào hay tên ấy!
Bỗng nhiên hắn há miệng, một luồng chân khí trộn lẫn với dòng khí vừa hút vào khi nãy, lập tức phụt ra, hình thành cột khí thô to, tựa như cự kình phun tức, nổ tung, bắn thẳng về phía nam tử mặc huyết giáp nọ.
"Ầm vang!"
Con ngươi của nam tử mặc huyết giáp kia co rút lại, lập tức điên cuồng hét lên một tiếng, vung quyền chống đỡ.
Nhưng ở trước mặt luồng chân khí hùng hồn vô biên, lại nổ tung tựa như đạn pháo của Tô Trường Không, máu thịt trên người nam tử mặc huyết giáp kia trực tiếp bạo liệt, cánh tay và thân thể tách rời, máu thịt bay tứ tung, nổ chết tại chỗ!
"Có bổn tọa ở đây! Bất cứ kẻ nào cũng đừng nghĩ tới chuyện trốn đi!" Trong mắt Tô Trường Không giăng đầy tơ máu, toàn thân mang theo một luồng uy thế kinh người Thần cản giết Thần, chủ động hung hăng đánh về phía đám cao thủ Khí Huyết cảnh kia.
"Khinh người quá đáng!"
"Thực sự cho rằng chúng ta sợ ngươi? Cùng tiến lên!"
Đám cao thủ Khí Huyết cảnh này vốn là nhân vật cấp thủ lĩnh, phó thủ lĩnh của các đại hải khấu đoàn, tung hoành Lam Vũ hải, nghe vậy, tất cả đều nổi giận, dứt khoát ra tay, muốn liên thủ chém giết Tô Trường Không.
"Bang bang bang!"
Nhưng sát chiêu mà cả đám cao thủ Khí Huyết cảnh ấy thi triển ra, dừng ở trên người Tô Trường Không lại chỉ có thể đánh cho Quy Tức khí giáp rung động mà thôi, không thể làm thương tổn tới hắn!
"Ca sát!"
Trong khi đó, chỉ một quyền tiện tay của Tô Trường Không, gần như hắn chỉ nâng tay đánh ra một chưởng, lại khiến đám người kia đứt xương nứt gân, máu tươi bắn tứ tung!
Chỉ giao chiến trong một lát, lại liên tiếp có hai, ba Khí Huyết cảnh bị Tô Trường Không đánh cho tứ chi gãy lìa, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ.
"Căn bản không thể làm hắn bị thương. . . Đây là xác rùa đen sao? Sao phòng ngự lại không có một góc chết nào vậy!"
"Trốn! Trốn! Chùng ta chia nhau ra trốn! Hắn không thể phân thân!"
Những cường giả Khí Huyết cảnh kia vừa sợ vừa giận, Quy Tức khí giáp kia bao trùm toàn thân Tô Trường Không, phòng ngự kín kẽ không một góc chết, phá không ra chính là phá không ra!
Ngay lập tức, đã có mấy võ giả Khí Huyết cảnh triệt để đánh mất dũng khí liều mạng với cường địch khủng bố này, trực tiếp xoay người bỏ chạy, tản ra bốn phương tám hướng, va chạm vào đám hải khấu đang vây chung quanh quảng trường làm bọn chúng ngã trái ngã phải.
"Trốn! Trốn mau!"
Ngay cả đám cao thủ cấp thủ lĩnh, phó thủ lĩnh của các đại hải khấu đoàn đều hồn bay phách tán, thì những tên hải khấu lâu la còn lại lấy đâu ra dũng khí đến đối phó Tô Trường Không?
Kết quả là tất cả đều hỏng mất chạy trốn khắp bốn phía, binh bại như núi đổ!
Trên thực tế, đương nhiên là Tô Trường Không không phải vô địch, nếu những võ giả Khí Huyết cảnh kia, hoặc một đám hải khấu nọ không màng sinh tử ùa đến vây giết Tô Trường Không, thì bên bại tất nhiên sẽ là hắn!
Lại nói, đúng là lực phòng ngự của Quy Tức khí giáp trên người Tô Trường Không đủ mạnh, nhưng nó lại cần chân khí để chống đỡ.
Nói đơn giản hơn, lúc bình thường chân khí đã ở trong trạng thái liên tục tiêu hao rồi, nếu phải chịu công kích thì lượng tiêu hao này sẽ tăng mạnh, và chờ đến lúc chân khí của hắn hao hết, cũng chỉ còn lại thân thể phàm thai mà thôi, và võ giả Đoán Thể bình thường cầm đao kiếm trong tay cũng có thể gây thương tổn cho hắn.
Nhưng đám hải khấu này lại không phải người máy, vừa biết mình phải đối mặt với cao thủ cường thế đã giết chết Lệ Hồn như Tô Trường Không, sĩ khí của bọn họ trực tiếp hỏng mất, ngay cả dũng khí là địch của hắn cũng không có, đừng nói tới chuyện không màng sinh tử xông lên!
Cũng tương tự như trường hợp dưới đây, chưa từng có bất cứ ghi chép nào về chuyện một đám linh dương hung hãn không sợ chết lao tới giết một con sư tử, nhưng tuyệt đại đa số tình huống, khi bầy linh dương đối mặt với sư tử, chúng nó sẽ bị dọa cho chạy tứ tán khắp nơi.
Bởi vậy, Tô Trường Không vừa bắt đầu đã toàn lực ra tay, trước hết giết sạch đám cao thủ Lệ Hồn, làm kinh sợ lòng người.
Hành động này được hình dung theo kiểu: đánh một quyền thông suốt, miễn trăm quyền xung quanh (phán đoán nổi tiếng của Mao Trạch Đông với Chu Thế Chiêu vào tháng 10 năm 1950)!
Thực hiển nhiên, Tô Trường Không đã thành công rồi.
Về phần hiện giờ Tô Trường Không đã chắc chắn thắng được Tư Không Dũng khi còn sống chưa? Câu trả lời là chưa chắc.
Phải biết rằng, bất cứ môn võ công nào đều có chỗ am hiểu và chỗ không am hiểu. Quy Tức Công của Tô Trường Không đã đạt tới cửu cảnh, am hiểu chính là phòng ngự.
Khi hắn đối mặt với cả đám người vây công, đối phương công kích không cách nào phá được tầng phòng ngự của hắn, cũng có nghĩa là trước khi chân khí của hắn hao hết, nhân số dù nhiều cũng không mang tới ý nghĩa quá lớn, cho nên khi hắn đối mặt với đám đông địch nhân yếu hơn mình, hắn có thể lấy cường chế nhược, đại sát tứ phương!
Còn Cự Kình công của Tư Không Dũng lại am hiểu về tiến công, một đấu một tất nhiên sẽ dũng mãnh vô địch, nhưng lực phòng ngự của đối phương chắc chắn không hơn được Tô Trường Không, cũng tương đương với yếu thế khi đối mặt với nhiều người vây công.
Nói tóm lại, hai người bọn họ đều có ưu khuyết của riêng mình, trừ phi thực sự giao thủ một trận, nếu không rất khó mà phán định, dù sao Tư Không Dũng chân chính đã sớm ngã xuống rồi.