"Bồng bồng bồng!"
Lúc này có bốn năm giá Thần Tí nỗ đều nhắm thẳng vào Tô Trường Không, trong tiếng nổ vang, từng mũi tên to lớn từ bốn phía phá không lao tới.
Một đòn thề phải bắn chết mục tiêu.
"Lui!"
Lệ Hồn nhanh chóng lui ra ngoài, mà Quỷ Ảnh lão nhân lại cắn răng một cái, trực tiếp buông thanh chủy thủ đang bị Tô Trường Không bắt lấy ra, sau đó vội vàng lắc mình thối lui.
Đương nhiên Tô Trường Không cũng nghe được âm thanh mũi tên phá không mà đến, nhưng hắn không tránh không né, ngược lại, còn túm lấy thân thể cao lớn khôi ngô của Thiết Kim Cương, sau đó cả người xoay tròn, dùng đối phương như một tấm chắn, lấy thân thể kẻ này đi ngăn cản những mũi tên có uy lực mạnh mẽ kia.
"Phốc phốc phốc phốc!"
Trong tiếng thống khổ tê gào, bốn mũi tên thô to bằng cánh tay đồng loạt bắn thẳng vào người Thiết Kim Cương, đầu mũi tên còn xé rách cơ bắp của đối phương, lọt vào bên trong thân thể.
"Thứ vô dụng! Cút!" Tô Trường Không tiện tay ném bỏ Thiết Kim Cương đã hấp hối, không thuốc nào chữa được ra ngoài.
Thiết Kim Cương rơi xuống mặt đất, hít vào thì ít, thở ra thì nhiều, máu tươi trong người tràn ra bên ngoài, nhuốm lên mặt đất, thân thể vẫn còn đang run rẩy.
"Thiết Kim Cương. . . đã chết như vậy? Hắn chính là đại khấu thứ tư mà? Là cường giả có thể đếm được trên đầu ngón tay tại Lam Vũ hải vực đó!"
Một màn này khiến da đầu của đám đông hải khấu ở xung quanh run lên, một bộ phận vẫn không thể chấp nhận nổi hình ảnh trước mắt.
Phải biết rằng, Thiết Kim Cương tuyệt đối là cường giả số một số hai trong tất cả những hải khấu đã đạt đến Khí Huyết cảnh có mặt tại nơi đây, nhưng tồn tại mạnh mẽ như vậy, khi đối mặt với địch nhân, lại gần như không thể phản kháng, nhanh chóng chết thảm tại chỗ.
Tình huống này tuyệt đối không phải Thiết Kim Cương không đủ mạnh, mà là 'Tư Không Dũng' này quá mạnh!
"Móa nó! Thất thần làm gì? Lên! Cùng tiến lên! Ai có thể cắt lấy đầu của hắn, phần thưởng là ba mươi vạn lượng bạc trắng!" Lệ Hồn kinh sợ đan xen, lập tức phát ra một tiếng bạo rống, kẻ này muốn sử dụng gần ngàn hải khấu tinh nhuệ đang có mặt trên U Hồn đảo cùng tiến lên, giảo sát Tô Trường Không, dù không giết được hắn, cũng có thể làm tiêu hao thể lực, chân khí của hắn.
Lại nói, đúng là võ giả Khí Huyết cảnh có thể lấy một địch trăm, nhưng đối mặt với cả ngàn tinh nhuệ vây công, chung quy lại vẫn tới một lúc thể lực hao hết, bị xé thành mảnh nhỏ.
"Ba mươi vạn lượng?"
"Cùng tiến lên! Làm thịt hắn!"
Có thưởng lớn, tất có kẻ liều mạng. Một đám hải khấu đều đỏ mắt, bọn họ liều mạng liếm máu trên lưỡi đao, không phải đều vì tiền tài lợi ích sao? Hiện giờ, chỉ cần giết chết Tô Trường Không, thì khoản tiền thưởng kia cũng đủ cho bọn họ sung sướng cả mười đời!
Đối mặt với một đám hải khấu như ác lang đang điên cuồng xông tới…
Cự Kình công. Trường Kình Hấp Thủy!
Tô Trường Không mạnh mẽ há miệng hút khí, không khí trước người đều bị hút sạch không còn, dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Cùng với tiếng gân cốt 'Ca ca' giòn vang, thân hình vốn cao lớn của Tô Trường Không lại cất cao hơn nửa thước, cơ bắp cả người phồng lên, giống như có gió lốc tia chớp vờn quanh, một luồng khí tức hung hãn tràn ngập.
"Cút cho ta!"
Sau đó, hắn hung hãn bật ra một tiếng rít gào rung trời, chân khí mạnh mẽ dung nhập vào âm thanh, tựa như một cơn sóng thần mãnh liệt khuếch tán, lan tràn ra bốn phía.
"A!"
Có hải khấu chỉ đạt đến cảnh giới Đoán Thể tầng thấp, lập tức cảm thấy tiếng hô như Thần Ma rít gào, lôi đình bạo liệt nổ tung ra ở bên tai bọn họ, làm màng tai chấn động tới rách nát, lỗ mũi có máu tươi tuôn ra.
Kể cả hải khấu đã đạt đến cảnh giới Đoán Thể tầng cao, dưới một tiếng rống mang theo thần uy cái thế của Tô Trường Không, cũng cảm thấy huyết dịch nóng bỏng vốn đang dồn lên não bị làm lạnh xuống trong nháy mắt. Tất cả đều cứng rắn ngừng chân, ánh mắt nhìn về phía Tô Trường Không đã tràn ngập kiêng kị, sợ hãi.
Tiền tài động lòng người, nhưng cũng cần có mạng mới dùng được nha!
Đối mặt với nam nhân khủng bố trước mắt này, dẫu tất cả bọn họ có xông lên cũng chỉ rơi xuống kết cục làm pháo hôi mà thôi!
"Này. . . Này. . . Hắn thật sự là tam đệ sao? Hình như dù phụ thân sống lại. . . cũng không gì hơn thế này!"
Tư Không Chiến vô cùng suy yếu đang được đám người Tư Không Hoàng, Triệu Thiên Hỏa che chở, nhìn nam nhân trên đài vừa gầm lên giận dữ làm hơn một ngàn tên hải khấu hung hãn phải kinh sợ tới mức lập tức ngừng chân lại, không dám tiến lên kia, tâm thần cũng rơi vào hoảng hốt, trợn mắt há hốc mồm.
Rõ ràng không đến một năm thời gian ngắn ngủi, vậy mà Tô Trường Không đã mạnh mẽ đến loại tình trạng này? Có thể sánh vai cùng Tư Không Dũng chân chính?
Về tình huống chiến đấu lấy ít địch nhiều trên đài, có một chân lý vẫn luôn hiện hữu, nhằm thể hiện sự tàn khốc của hiện thực.
Đó là, kể cả có nhiều cừu hơn nữa, thì ở trước mặt mãnh hổ, chúng nó cũng yếu ớt không chịu nổi!
Mãnh hổ vừa lộ ra uy nghiêm, đàn cừu lập tức không dám hành động thiếu suy nghĩ!