Tư Không Dũng đã bế quan nhiều năm, cho nên bên ngoài có rất nhiều lời đồn đại về chuyện này.
Ví dụ như bang chủ luyện công xảy ra rắc rối, dẫn tới tẩu hỏa nhập ma, hoặc là bang chủ căn bản không ở trong Cự Kình bang, đã đi một nơi nào đó rất xa, rèn luyện, tìm kiếm đột phá rồi.
Cũng có số ít người suy đoán có lẽ Tư Không Dũng đã không còn trên nhân thế, nhưng nghĩ chút cũng thấy suy đoán này rất vô lý.
Tư Không Dũng vốn đang độ tuổi tráng niên, đứng trên đỉnh phong của nhân sinh, người lại có võ công cao cường, nhìn khắp cả giới võ lâm Mặc Lâm phủ thành này cũng sắp xếp cường giả đỉnh cấp có tên có tuổi.
Ai có thể tạo thành uy hiếp với tồn tại như vậy?
Hơn nữa, nếu đối phương giao chiến cùng cao thủ nào đó, bị thương hoặc tử vong, tất nhiên tin tức đã sớm bay đầy trời rồi!
Nhưng hiện giờ, chính miệng Tư Không Hoàng lại nói về tình huống của Tư Không Dũng. Đối phương không phải vì luyện công tới thời khắc mấu chốt, cần thời gian dài bế quan đột phá, cũng không phải là luyện công sinh ra sai lầm.
Nguyên nhân khiến cho năm sáu năm rồi, Tư Không Dũng vẫn chưa từng công khai lộ diện rất đơn giản.. Đối phương đã chết rồi!
Nếu loại sự thật này được thốt lên từ miệng những người khác, khẳng định sẽ khiến người ta hoài nghi, nhưng Tư Không Hoàng vốn là nữ nhi ruột thịt của Tư Không Dũng, lời nàng nói ra không cho phép hoài nghi.
"Bang chủ. . . Người đã chết như thế nào? Lấy thực lực của người, dường như trong cả Mặc Lâm phủ thành này, chưa đầy năm người có thể uy hiếp đến bang chủ?" Tô Trường Không không nhịn được lập tức gấp giọng hỏi.
Tư Không Dũng đã chết, nhưng đến tột cùng là vì sao mà chết?
Tư Không Hoàng nghiến răng nói: "Người. . . Là bị người ta giết chết. Trong một đêm tại bảy tám năm về trước, khi đó ta vẫn còn nhỏ, đột nhiên phụ thân cảm nhận được điều gì đó ở bên ngoài, rồi một mình rời khỏi Cự Kình bang. Mãi cho đến ba ngày sau, người mới lặng yên về nhà. Nhưng khi đó phụ thân. . . đã bị thương rất nặng, cả người đều là máu, ngũ tạng lục phủ vỡ vụn, trái tim cũng mất đi hơn một nửa, xương cốt toàn thân vỡ vụn vô số kể, trên người có vô số miệng vết thương, vết rách, không sao đếm hết được. Người… toàn bộ dựa vào một hơi thở cuối cùng mới chống đỡ được về tới trong nhà. . . nói lời từ biệt với ta và đại ca." Trên mặt Tư Không Hoàng có một tia phẫn nộ, cũng có một tia sợ hãi.
Ở trong mắt Tư Không Hoàng, Tư Không Dũng tuyệt đối là nhân vật truyền kỳ tại Mặc Lâm phủ thành. Từ khi còn thiếu niên, hắn đã Mặc Lâm phủ thành, lại dựa vào nắm tay của chính mình đánh ra uy danh. Tới tận bây giờ, bất cứ ai, mỗi khi nhắc tới Tư Không Dũng, đều vô cùng kính sợ về thực lực của hắn.
Nhưng một vị cường giả đang đứng trên đỉnh cao, một tồn tại có thể đếm được trên đầu ngón tay tại Mặc Lâm phủ thành này, lại gặp phải cường địch, còn bị thương nặng trốn chạy, miễn cưỡng chống đỡ được đến lúc về đến nhà, nhưng chưa kịp trăn trối hai câu, rốt cuộc thân thể vốn mang theo trọng thương trí mạng cũng không chống đỡ được nữa, khí tuyệt bỏ mình tại chỗ!
Không còn nghi ngờ gì nữa, một màn này đã để ấn tượng cả đời đều khó có thể quên trong lòng Tư Không Hoàng, vị phụ thân đỉnh thiên lập địa trong mắt nàng, lại bị thương nặng mà chết như vậy ở ngay trước mặt nàng.
Tư Không Văn đứng bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt bi thống và nặng nề: "Cái chết của Dũng Nhi nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người. Khi đó Chiến Nhi, Hoàng Nhi đều rất nhỏ, không đủ để đảm đương chức trách lớn, nên lão phu bất đắc dĩ phải nghiêm lệnh cho toàn bộ Tư Không gia tộc từ trên xuống dưới, phong tỏa tin tức này, chỉ truyền ra bên ngoài rằng Dũng Nhi đang bế quan, đánh sâu vào cảnh giới cao hơn!"
"Nhưng. . . Rốt cuộc là người nào có thể giết được bang chủ Tư Không Dũng?" Trong lòng Tô Trường Không tràn đầy rung động.
Từ khi hắn bước vào Cự Kình bang này, cũng không biết đã được nghe nói bao nhiêu lần về sự tích của Tư Không Dũng. Có thể nói rằng, uy vọng của đối phương ở Cự Kình bang cao tới mức bất kỳ ai cũng không thể sánh được.
Hắn được biết, đối phương tu luyện Cự Kình công đã đạt tới cảnh giới cực kỳ cao thâm, mỗi lần ra tay với người khác, gần như dùng tư thế nghiền áp mà phân ra thắng bại.
Nhưng một đêm của bảy tám năm về trước, một tồn tại như vậy lại ra bên ngoài giao chiến cùng cường địch không biết, gặp phải đại bại mà về, rồi bị thương nặng mà chết!
Sở dĩ Tư Không gia tộc phải truyền tin đồn ra bên ngoài nói rằng Tư Không Dũng đang bế quan, cũng vì cái chết của đối phương quá mức quan trọng, nếu bị người bên ngoài biết được, chắc chắn sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, cũng sẽ bị một chút người có dụng tâm kín đáo sấn hư nhi nhập (thừa dịp lực lượng suy yếu mà xâm nhập vào), mới phải che giấu tin tức này.
Vốn dĩ ban đầu, bọn họ định chờ đến khi Tư Không Chiến trưởng thành thêm một chút, sẽ cho đối phương kế thừa vị trí bang chủ nhưng kết quả là ở thời điểm Tư Không Dũng tỏ ra vô cùng an phận thủ thường như vậy, Mạnh Tang lại nảy sinh lòng muông dạ thú, khắp nơi đều đối đầu gay gắt với phái hệ bọn họ.
Hiện giờ lại vì chuyện Lam Vũ hải mà Tư Không Chiến sinh tử không biết.