"Giết hắn!" Sắc mặt cả đám hải khấu trên thuyền đều lộ ra vẻ dữ tợn, bọn họ trực tiếp vung đao xông lên vây giết Tô Trường Không.
Trên thuyền có hơn mười tên hải khấu. Bọn họ đều là thành viên của Huyết Nhận hải khấu đoàn, thực lực phổ biến từ Luyện Lực cảnh trở lên, rất không tầm thường!
Nhưng trong lòng Tô Trường Không đã nghẹn một hơi từ trước. Giờ phút này, hắn muốn xả toàn bộ ra ngoài!
"Xuy!"
Hai tên hải khấu vung đao lao đến từ hai bên trái phải, đao pháp sắc bén, nhưng ở trong mắt Tô Trường Không, động tác bọn họ lại chậm như sên.
"Bang bang!"
Tô Trường Không hai đấm đều xuất, phát sau mà đến trước, oanh kích vào giữa lồng ngực hai tên hải khấu.
Trong tiếng nổ tung kịch liệt, hai tên hải khấu bay ra bên ngoài như diều bị đứt dây, lồng ngực sụp đổ, trái tim dập nát, lập tức ngừng đập, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ!
"Cần phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết bọn họ, sau đó lại quay về trên thuyền!"
Tô Trường Không thầm biết lúc này, hắn cần phải nắm chặt mỗi một khắc thời gian, nếu không, sẽ có càng nhiều hải khấu đuổi theo, đánh chìm khoái thuyền của bọn họ.
Tới lúc ấy, kết cục của bọn họ chỉ có thể là táng thân trong biển rộng, không có cách nào trốn thoát.
Hưu!
Bóng dáng Tô Trường Không nhoáng lên một cái, nhanh đến mức kéo ra một luồng tàn ảnh, lướt sát qua khoảng giữa hai tên hải khấu, cùng lúc đó, Trảm Thiết đao bên hông hắn ra khỏi vỏ.
"Phốc phốc!"
Trong tiếng xé rách thanh thúy, cái đầu của hai tên hải khấu đồng thời rơi xuống đất.
"Móa nó! Làm thịt hắn!"
Đám hải khấu gần đó, ai nấy đều trợn mắt trừng trừng, đao kiếm đều xuất, phong tỏa tất cả không gian có thể tránh né của Tô Trường Không!
Trảm Thiết Đao Pháp. Chém ngang!
Trảm Thiết đao trong tay Tô Trường Không vẽ nên một đường hình vòng cung. Trong tiếng xé rách chói tai, binh khí trong tay đám hải khấu chung quanh, kèm theo cả phần thân thể và cánh tay đang liên kết với binh khí kia đều bị xé rách dễ như trở bàn tay, máu thịt tàn chi bay tứ tung.
"Xuy xuy xuy!"
Bóng dáng Tô Trường Không lại lóe lên, cùng với đó là ánh đao lóng lánh chém tới.
Đối mặt với thế công sắc bén của Tô Trường Không, đám hải khấu này không hề có một cơ hội phản kháng nào, kết cục hoặc là bay đầu, hoặc là bị chém ngang thành hai nửa.
Mùi máu tươi gay mũi tràn ngập, máu tươi bắn tung ra nhuộm cả boong thuyền hải khấu thành màu đỏ!
"Quái. . . Quái vật!"Tiếng rên rỉ, tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai, nhưng đều không thể khiến Tô Trường Không dừng tay.
Không bao lâu sau, trên boong thuyền đã không còn một người sống sót.
Tô Trường Không nhanh chóng nhảy vào khoang thuyền, một đường lao thẳng xuống đáy.
Ở trong đáy khoang thuyền, là một đám thủy thủ đang ra sức khua mái chèo, cung cấp động lực cho thuyền của hải khấu!
"Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?" Đám thủy thủ chèo thuyền này lộ ra vẻ mặt đầy ngạc nhiên nghi ngờ. Bọn họ chỉ nghe thấy bên ngoài có tiếng kêu thảm thiết, nhưng chẳng kéo dài bao lâu, dường như chỉ giằng co trong giây lát đã lại một lần nữa trở nên lặng yên không một tiếng động!
Ngay khi bọn họ đang nghi hoặc, bỗng nhiên trong phần đáy khoang thuyền xuất hiện một bóng người mặc hắc y hung hãn tựa sát thần.
Tô Trường Không mặt trầm như nước, không hề trì hoãn chút nào, Trảm Thiết đao trong tay tản ra quang mang băng hàn, trực tiếp tiến hành một màn đồ sát y chang hồi nãy!
"A!"
Ngay tức khắc đầu người rơi xuống đất, máu thịt bay tứ tung, đám thủy thủ đang khua mái chèo ở dưới đáy khoang thuyền gần như không có bất cứ năng lực phản kháng nào. Cùng với những tiếng thét chói tai khi tử vong kết thúc, hết thảy lại một lần nữa chìm vào im lặng.
"Thuyền hải khấu kia dừng lại rồi?"
"Là Lý Thái Lai chém giết hải khấu trên thuyền?"
Mà trên khoái thuyền, một đám võ giả Cự Kình bang đang hối hả chèo thuyền bỗng nhiên lại kinh dị phát hiện ra chiếc thuyền của hải khấu vốn đang đuổi theo sát bọn họ đã mất đi động lực, ngừng lại rồi.
Trong lòng mọi người có chút khiếp sợ, chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Lý Thái Lai kia đã chém giết hơn mười người thuyền của hải khấu?
"Dừng lại trước đã! Chờ Lý Thái Lai!" Tư Không Hoàng lập tức lệnh cho đám võ giả Cự Kình bang đang chèo thuyền tạm thời dừng lại, chờ đợi Tô Trường Không quay về.
Hô xích!
Không bao lâu sau, có một cái đầu nhô lên từ mặt biển, đúng là Tô Trường Không!
Những người còn lại vội vàng vươn tay, kéo Tô Trường Không đi lên.
"Đi nhanh đi!"
Tô Trường Không vừa lên thuyền, lập tức vuốt sạch nước trên mặt rồi trầm giọng thúc giục nói.
Mấy võ giả Cự Kình bang còn lại đều vội vàng tiếp tục dốc hết sức chèo thuyền, điều khiển khoái thuyền dần đi xa.
"Bọn họ. . . Không đuổi theo."
Khiến cho mọi người nhẹ nhàng thở ra là sau khi bọn họ dần dần đi xa, đằng sau cũng không nhìn thấy con thuyền của hải khấu nào đuổi theo nữa.
Xem như bọn họ đã thoát khỏi nguy hiểm rồi!
Nhưng kể cả Tư Không Hoàng và Tô Trường Không, trong lòng đều không có bao nhiêu vui sướng.
"Đại ca. . ." Tư Không Hoàng nhìn về phía cuối đường chân trời trên biển xa xa, trong đôi mắt đong đầy bi thương và lệ.