Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 295 - Phải Đánh Cho Cự Kình bang Về Sau Không Còn Dám Rời Bến Nữa!!!




Trong bang phái xảy ra đấu tranh là chuyện rất bình thường, nhưng liên hợp với kẻ thù bên ngoài để đối phó với người một nhà, đây tuyệt đối là hành vi vô liêm sỉ, đáng bị phỉ nhổ, dù chịu thiên đao vạn quả cũng không quá đáng!

"Đại ca!" Tư Không Hoàng đứng một bên kêu gọi.

"Truyền lệnh đi xuống! Năm đại chiến thuyền tản ra! Hướng ra phía ngoài phá vây! Quay về bến cảng của Cự Kình bang!" Tư Không Chiến cũng không mất bình tĩnh, lập tức ra lệnh.

Tam đại hải khấu đoàn có chuẩn bị mà đến, ngay cả chiến thuyền cũng mang theo tới tám con, nếu bọn họ chính diện giao chiến với đám người kia, hơn phân nửa sẽ gặp kết cục toàn quân bị diệt.

Giờ phút này, chỉ phá vây ra ngoài mới có thể giảm bớt tổn thất!

Tất cả mọi người đã lên thuyền, kỳ phiên (loại cờ hình chữ nhật dựng thẳng đứng) mở ra, nhóm thủy thủ tập trung tại kho hàng dưới đáy thuyền bắt đầu nỗ lực khua mái chèo, cung cấp động lực cho thuyền.

Năm con thuyền lớn của Cự Kình bang lập tức chạy về phía xa xa.

"Đã phát hiện ra chúng ta rồi? Không cần ẩn tàng nữa! Gia tốc! Hôm nay chúng ta phải đánh cho Cự Kình bang về sau không còn dám rời bến nữa!"

Ở trên một con thuyền cấp chiến thuyền dài trăm mét, có treo một lá cờ xí hình đầu sói, một nam tử tóc tai bù xù, ở khóe mắt có một vết sẹo đao, khuôn mặt dữ tợn như ác lang, há miệng ha ha cười điên cuồng một tiếng rồi dứt khoát truyền lệnh.

"Tư Không Chiến! Lần trước để ngươi may mắn đào thoát, bảo vệ được một mạng, hôm nay chúng ta lại tiếp tục chiến!"

Trên một con chiến thuyền khác, một nam tử cao gầy mắt tam giác, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy lại cất tiếng gào thét điên cuồng, âm thanh truyền đi gần mười dặm xa trên mặt biển, có thể thấy công lực thâm hậu tới mức nào!

Nam tử cao gầy này đúng là đại khấu thứ năm Toái Hồn Thủ Lệ Hồn, ở mấy tháng trước từng giao thủ cùng Tư Không Chiến, mà trận chiến ấy Tư Không Chiến trọng thương, phải nghỉ ngơi tận mấy tháng mới khôi phục lại.

"Cự Kình bang có thanh danh rất thịnh ở Lam Vũ hải, hôm nay còn xuống tay với Uông Thiên Nguyên, ai cũng không thể cam đoan bọn họ có thể xuống tay với chúng ta hay không! Cho nên lần này, dứt khoát phải chặn đầu, đánh cho bọn họ một trận đau!" Mà một nam tử bên hông giắt theo một thanh trường kiếm màu máu, cũng lộ ra ánh mắt lạnh như băng.

Sau khi ba đại hải khấu đoàn nhận được tin tình báo rằng Cự Kình bang sẽ xuống tay với Uông Thiên Nguyên, bọn họ lập tức quyết định liên thủ đối phó với Cự Kình bang!

Ở trong Lam Vũ hải, bọn họ vốn có xung đột về lợi ích. Lại ở thời điểm Cự Kình bang có uy danh thịnh nhất, Tư Không Dũng đã giết cho đám hải khấu này sợ hãi, hai bên cũng kết thù hận từ lâu, hiện giờ có cơ hội, bọn họ đều muốn trả thù!

"Mạnh Tang. . ."

Trên Hắc Kình hào, sắc mặt Tô Trường Không trở nên âm trầm. Hắn biết ba đại hải khấu đoàn đột kích vào lúc này, tuyệt đối có liên quan tới Mạnh Tang, khiến cho sát ý với Mạnh Tang trong lòng hắn càng mãnh liệt hơn vài phần.

Trên mặt biển, năm con chiến thuyền của Cự Kình bang đang nhanh chóng chạy đi, mà từng con chiến thuyền của hải khấu cũng liên tục xuyên qua sương mù đuổi theo đằng sau không bỏ.

"Đừng để bọn họ chạy!"

Kỳ thật muốn truy kích một chiến thuyền khác ở trên mặt biển kiểu này, cũng không dễ dàng như vậy, bởi vì tốc độ của hai bên đều không chênh lệch quá nhiều, khiến cả đám hải khấu kia gấp tới mức chỉ hận không thể khiêng thuyền mà chạy!

Song phương một đuổi một chạy, đã đi được vài dặm.

"Bẻ lái! Bẻ lái!" Trên Hắc Kình hào, một thám báo đang quan sát trên cột buồm đột nhiên sắc mặt đại biến, vội vàng kêu lên.

Một con chiến thuyền mở ra cờ xí ở bên cạnh Hắc Kình hào, sau đó theo hướng gió, nhanh chóng lao tới, đụng thẳng vào Hắc Kình hào, ở ngay đầu thuyền là chàng giác đã được gia cố!

Trong quá trình giao chiến trên biển, lấy thuyền đụng thuyền là một trong những thủ đoạn công kích hữu hiệu nhất, nhưng bình thường sẽ gây nên kết cục lưỡng bại câu thương, cho nên hầu hết mọi người đều không dễ dàng vận dụng.

Nhưng giờ phút này vì đạt được thành quả chiến đấu mà ba đại hải khấu đoàn đã liều lĩnh nương theo hướng gió, lệnh cho một con thuyền đi vòng qua, bọc đánh, bao vây từ phía xa xa, sau đó cho chiến thuyền này trực tiếp tiến hành va chạm!

"Công kích bọn họ! Đừng cho bọn họ tới gần!" Trên Hắc Kình hào, từng tiếng lo lắng hò hét không ngớt vang lên bên tai.

Ở trên Hắc Kình hào, có một chiếc máy bắn đá tầm xa, cánh tay máy móc thật lớn bật ra, thúc đẩy từng tảng đá lớn nặng tới mấy trăm bay đến, vẽ nên một đường cong, bắn về phía chiến thuyền bên kia.

"Bành bành bành!"

Từng tảng đá to lớn đập tới boong thuyền, tạp ra một đống lỗ thủng to tướng xuất hiện nhưng muốn đánh chìm loại chiến thuyền dài trăm mét này, lại không dễ dàng như vậy.

Cũng có võ giả giương cung cài tên, bắn về phía con thuyền ở hòn đảo xa xa, nhưng cũng không thể ngăn cản được thuyền hải tặc đang tới gần!