Đó là một tráng hán mặc bì giáp, tóc tai bù xù, thân cao sáu thước. Tráng hán này hướng đôi mắt sung huyết nhìn về phía ngọn núi nhỏ cách xa hơn ba trăm thước, hiển nhiên người này đã thấy được Tô Trường Không đang giương cung cài tên, bắn về phía này.
"Lão tử làm thịt ngươi!" Tráng hán lập tức gầm lên giận dữ, lao về phía trước, cả người hắn được bao phủ bởi một tầng sa y màu máu hùng hậu. Chỉ một cái va chạm, hắn đã khiến võ giả Cự Kình bang đang ngăn trở ở phía trước mình bị đụng tới, bay ngược ra sau như một món đồ chơi, xương cốt nát vụn.
"Là võ giả Khí Huyết cảnh? Hắn là phó đoàn trưởng Hứa Gia Thạch của Thiên Nguyên hải khấu đoàn!"
Đối mặt với đối mặt tráng hán lao tới như man thú kia, đám võ giả Cự Kình bang ở gần đó, đều tránh không kịp, đồng thời tất cả đều hết hồn, nhận ra người này chính là tay đấm số hai của Thiên Nguyên hải khấu đoàn.
Hứa Gia Thạch bước vào Khí Huyết cảnh đã nhiều năm, cũng đạt tới trình độ Khí Huyết tam biến, hơn xa võ giả vừa bước vào Khí Huyết cảnh, đạt tới trình độ có thể lấy một địch trăm.
Giờ phút này, đối phương đang lao nhanh về phía Tô Trường Không, mỗi một bước đi đều đạp lên mặt đất tạo thành hình dấu chân thật sâu, gần như chỉ một lần nhấp nhô lên xuống như vậy, người này đã băng qua khoảng cách hai ba trượng rồi.
"Hả? Đi về phía ta sao?" Đương nhiên Tô Trường Không cũng chú ý tới Hứa Gia Thạch với khí tức kinh người, đang chạy như điên xông đến.
"Bắn chết hắn!" Tô Trường Không cũng hưng phấn, bắn chết cao thủ bậc này mới có cảm giác thành tựu!
"Hưu!"
Hắn giương cung thành hình trăng tròn, mũi tên kéo theo gió lớn gào thét, phá vỡ hàng rào âm thanh, bắn thẳng vào mặt Hứa Gia Thạch đang chạy tới.
"Phốc!"
Nhưng Hứa Gia Thạch vô cùng linh hoạt nhảy lên một cái, mũi tên này chỉ lướt sát qua mặt, không thể bắn trúng mục tiêu!
"Tiếp tục!"
Tô Trường Không không hề do dự, lập tức ngắm bắn mũi tên thứ hai nhưng Hứa Gia Thạch vốn là Khí Huyết tam biến, tốc độ và phản ứng thần kinh đều hơn xa võ giả tầm thường. Người này vẫn như cũ có thể dự đoán trước quỹ tích mũi tên đang trùng kích tới, từ đó nhanh chóng né tránh nó!
Thêm nữa, khoảng cách ba trăm thước nhìn như rất xa, người bình thường cần chạy như điên trong nửa phút mới có thể vượt qua, nhưng đối với loại cao thủ như Hứa Gia Thạch này, một khi đối phương toàn lực chạy như điên, thì khoảng cách ba trăm thước chỉ mất chừng hai, ba nhịp hô hấp mà thôi.
Và trong khoảng thời gian đó, Tô Trường Không chỉ có thể bắn ra ba mũi tên.
"Phốc!"
Mũi tên thứ ba tới đúng hẹn, nhưng mũi tên với vận tốc đột phá âm thanh này, vẫn bị Hứa Gia Thạch có thân thủ nhanh nhẹn kia tránh thoát được!
"Bọn chuột nhắt dám bắn lén đả thương người! Lão tử xé sống ngươi!"
Hứa Gia Thạch người còn chưa đến nhưng luồng khí huyết hùng hậu mang đến lực áp bách kia, cùng với tiếng cười điên cuồng dữ tợn của đối phương đã truyền đến. Người này âm thầm thề bản thân phải chính tay tươi sống xé rách tứ chi của tiểu tử mặc hắc y này xuống.
Nhưng Hứa Gia Thạch thấy được một tia bất đắc dĩ và lạnh như băng trong mắt Tô Trường Không.
"Nếu là nhị tỷ, võ giả Khí Huyết cảnh này căn bản không tới được gần đã bị bắn chết giữa đường. Suy cho cùng, ta vừa mới luyện Phong Lôi Tiễn Thuật này được hai tháng, quả thật muốn bắn chết hắn cũng có chút miễn cưỡng, nhưng mà... Thứ mà ta am hiểu nhất lại không phải là tiễn thuật!" Ánh mắt Tô Trường Không đầy vẻ lạnh lùng.
"Móa nó!"
Rõ ràng Hứa Gia Thạch đã tới gần nhưng Tô Trường Không lại chẳng có chút bối rối và sợ hãi nào, điều này khiến sắc mặt đối phương càng thêm dữ tợn, khí huyết cả người phun ra.
Khí Huyết Bạc Sa bên ngoài thân gần như đã ngưng tụ thành thực chất. Không khó có thể nhận ra Hứa Gia Thạch đã đạt tới Khí Huyết tam biến, và đây cũng là tiền vốn để kẻ này có thể ổn định đứng ở vị trí thứ hai trong Thiên Nguyên hải khấu đoàn.
Hứa Gia Thạch vừa kích phát khí huyết xong, một bàn tay to mang theo áp lực nặng nề đã lập tức chộp về phía Tô Trường Không.
Nhưng giờ phút này Tô Trường Không đã buông cường cung xuống, bàn tay đặt lên chuôi đao bên hông, cung bộ (là một trong năm đại bộ hình cơ bản của võ thuật gồm: cung bộ, trung bình tấn, hư bộ, phó bộ, hiết bộ. Cung bộ là tư thế chân trước khụyu góc 90 độ, chân sau duỗi thẳng), xuất đao!
Giây tiếp theo trong không khí chợt lóe hàn quang, động tĩnh không hề kinh thiên động địa, đao khí không hề huyễn lệ loá mắt, chỉ có một đường ánh đao thật nhỏ như tia nước chợt lóe lên rồi biến mất, nhưng thủy đao nọ lại mang theo lực trùng kích được áp súc tới cực hạn, một chiêu cắt qua.
"Xuy!"
Trong tiếng xé rách rất nhỏ, Tô Trường Không đã lướt sát qua bên người Hứa Gia Thạch, Hứa Gia Thạch theo quán tính vẫn còn chạy thêm một đoạn nữa nhưng tới lúc này, bỗng dưng đầu và cổ chia lìa, lăn lộn trên mặt đất, huyết dịch sôi trào, nóng bỏng phun tung toé cao gần trượng.