Nghĩ tới đây, Tô Trường Không hơi chắp tay, mặt đầy cảm kích nói: "Hiện giờ đã được nhị tiểu thư coi trọng, nếu tại hạ còn tiếp tục từ chối nữa cũng có chút không biết điều, phụ lòng tốt của người khác! Ta nguyện ý cống hiến một phần sức lực cho Cự Kình bang!"
Không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể nhận lời trước, lại tính sau. Hiện giờ hắn chẳng còn lựa chọn nào khác.
Lại nói, tuy đáp ứng chuyện này, đương nhiên sẽ gặp phải một chút nguy hiểm nhưng nếu không muốn gặp chút nguy hiểm nào, lại muốn đạt được chỗ tốt lớn nhất, ngẫm thôi cũng thấy không quá thực tế.
"Được! Vậy ta giúp ngươi chữa thương trước!" Tư Không Hoàng thấy Tô Trường Không đã nhận lời, trên gương mặt xinh xắn lập tức hiện lên nụ cười diễm lệ động lòng người.
Hiện giờ đúng là tình trạng của Tư Không gia tộc, phái hệ bang chủ trong Cự Kình bang, không được tốt lắm.
Nhưng lúc ban đầu Tư Không Hoàng cũng không chuẩn bị trả giá nhiều như vậy để lôi kéo Tô Trường Không đâu, chỉ đến khi nàng biết Tô Trường Không có thể dựa vào một tấm Cự Kình Thần Ý đồ, lại chỉ dùng hai ba tháng ngắn ngủi đã tu thành Cự Kình công, nàng mới nảy ra ý tưởng nhất thời này, sau đó mới không tiếc bất cứ giá nào cũng lôi kéo Tô Trường Không vào trận doanh Tư Không gia tộc bọn họ!
Tô Trường Không ngồi xếp bằng, còn Tư Không Hoàng dùng một bàn tay đặt lên lưng hắn, rót chân khí hùng hậu của mình vào trong cơ thể Tô Trường Không, trợ giúp hắn nhanh chóng khôi phục trạng thái bản thân.
"Không hỗ là tồn tại có thể bắn một mũi tên làm Thích Thành Hồng bị thương nặng. Tu vi nội công của Tư Không Hoàng này không giống thành tựu mà một người trẻ tuổi có thể đạt được!" Tô Trường Không cảm nhận được chân khí hùng hậu từ trên bàn tay trắng nõn của Tư Không Hoàng truyền tới, trong lòng nhủ thầm.
Tư Không Hoàng chẳng những có thiên phú võ đạo xuất chúng, còn có tài nguyên tu luyện dồi dào do Cự Kình bang cung ứng, mới có thể luyện ra công lực thâm hậu như vậy ở độ tuổi này!
Một lúc lâu sau, trạng thái của Tô Trường Không đã khôi phục lại chừng bốn năm phần.
Tư Không Hoàng đứng lên, nói: "Đi thôi, chúng ta trở lại Cự Kình bang. Hiện giờ ngươi không thể lấy thân phận Tô đại sư để trở về, cứ ngụy trang thành một đệ tử bình thường trong Cự Kình bang đi."
Lời nói của Tư Không Hoàng khiến cho Tô Trường Không khẽ gật đầu. Hiện giờ hắn đã hoàn toàn xé rách da mặt (trở mặt) với Mạnh Tang, còn dứt khoát gia nhập vào trận doanh phái hệ bang chủ, đương nhiên cần phải che giấu thân phận, từ chỗ sáng chuyển thành chỗ tối, như vậy ở thời khắc mấu chốt cũng có thể đánh cho đối phương một cái trở tay không kịp!
Cứ như vậy, Tô Trường Không và Tư Không Hoàng cùng rời khỏi Mặc Lâm phủ thành, trở lại Cự Kình bang.
Mà ở ngoài thành, có ba đệ tử Cự Kình bang đang đợi. Hiển nhiên Tư Không Hoàng đi ra bên ngoài cũng mang theo mấy người thân tín.
Mặc dù mấy đệ tử Cự Kình bang này hơi nghi ngờ vì sao khi Tư Không Hoàng trở lại đằng sau nàng lại có thêm một người, nhưng ai nấy đều ăn ý không có hỏi nhiều.
Tô Trường Không thay phục sức (y phục và trang sức) của đệ tử Cự Kình bang, sau đó xen lẫn trong đám đệ tử Cự Kình bang này, đi theo Tư Không Hoàng trở lại Cự Kình bang.
"Lần này, ta mới rời đi không tới nửa ngày, đã trở lại. . ." Tô Trường Không nói thầm đầy bất đắc dĩ.
Tư Không Hoàng trở lại Cự Kình bang, cho nên dọc theo một đường này, đám thủ vệ đều cho bọn họ đi qua, không một ai dám hỏi nhiều.
Trong một tòa đại điện u tĩnh tại Cự Kình bang.
Tư Không Hoàng quay đầu nhìn về phía Tô Trường Không: "Tô đại sư, trong khoảng thời gian này, ngươi cứ tạm thời ở lại nơi này đi. Thủ vệ bên trong tòa đại điện này đều là đệ tử bản gia được Tư Không gia tộc chú tâm chọn lựa, không cần hoài nghi về phương diện trung thành. Ngươi có chuyện gì cũng có thể khiến bọn họ báo lại cho ta biết. Nếu muốn đi ra ngoài hóng mát một chút, cũng đừng quên che giấu thân phận. Thôi, ngươi hãy nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai ta lại tới."
"Được." Tô Trường Không nhìn khắp nơi một vòng rồi gật đầu.
Tòa đại điện này rất an tĩnh, rất rộng rãi, dù là luyện võ hay làm gì khác cũng rất thuận lợi.
Tô Trường Không cũng cảm thấy mệt mỏi, lập tức đi vào một gian phòng ngủ bên trong tòa đại điện này nghỉ ngơi một chút.
Hắn hô hấp thổ nạp, khôi phục trạng thái của mình tới thời kỳ đỉnh phong.
Bình minh ngày hôm sau, Tư Không Hoàng tới đúng hẹn, còn mang theo một ít tin tức.
Hiện giờ, toàn bộ mọi người từ trên xuống dưới của Cự Kình bang đều đang chấn động, chỉ vì ngày hôm qua đã xảy ra một chuyện lớn!
"Tô đại sư. . . Bỏ trốn rồi?"
"Ừm, nghe nói, kẻ đó là gián điệp do thế lực khác phái tới Cự Kình bang, đã giết Lý phó đường chủ, còn cùng người nội ứng ngoại hợp, mưu hại Thích Thành Hồng. Hắn vốn là một trong những đường chủ của Cự Kình bang đó!"
Lúc này, hầu như tất cả mọi người trong Cự Kình bang đều đang bàn luận về chuyện Tô Trường Không, nhưng nội dung mà bọn họ bàn luận lại khác xa sự thật.