Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 249 - Kết Quả Không Như Suy Đoán!!!




Cung Chính tự cho là việc làm của lão vô cùng kín kẽ, không đắc tội cả hai bên, sau đó toàn thân trở ra, nhưng lão vừa rời khỏi Cự Kình bang không bao lâu, đã chết thảm ở trong tay Lý Liệt.

Hiện giờ Tô Trường Không khiến Lý Liệt này phải trả cái giá thảm trọng nhất như vậy, cũng vì báo thù cho lão!

"Thời gian cũng suýt soát rồi? Cái nồi này không dễ cõng nha (tội vạ lần này không dễ vượt qua)!" Mà lúc này, ba võ giả đám Trương Nghị được phái đi theo bảo vệ Tô Trường Không vẫn đang ở tại chỗ chờ đợi, trên mặt Trần gia huynh đệ có một chút bất đắc dĩ.

Trần gia huynh đệ vốn là võ giả thuộc phái hệ Mạnh Tang. Bọn họ được phái tới bảo vệ Tô Trường Không, chỉ vì theo dõi hành tung của hắn, sau đó tạo cơ hội cho Lý Liệt ra tay làm thịt hắn mà thôi.

Trần gia huynh đệ cũng hiểu, việc đã xong chắc chắn bọn họ sẽ bởi vì bảo vệ Tô Trường Không bất lực mà bị trong bang trách phạt, chỉ hy vọng khi việc đã xong Mạnh Tang có thể đền bù cho bọn họ.

"Tô đại sư còn chưa trở về sao?" Về phần Trương Nghị, hắn hoàn toàn không biết tình huống trong này, lập tức có chút lo lắng. Lúc này đã khá lâu, vậy mà Tô Trường Không còn chưa trở về, chẳng lẽ đối phương đã xảy ra chuyện gì rồi?

Trương Nghị đứng dậy, không kiềm chế được nữa, đang chuẩn bị đứng dậy qua bên kia nhìn xem tình huống, trên mặt lại lộ ra vẻ vui mừng: "Tô đại sư, ngươi đã trở lại?"

"Cái gì?" Trần gia huynh đệ lập tức ngẩn ngơ.

Không phải Lý Liệt muốn giải quyết Tô Trường Không sao? Chẳng lẽ phó đường chủ không ra tay? Vì sao Tô Trường Không lại còn sống trở về?

Ba người đồng loạt nhìn về phía thiếu niên mặc hắc y vừa rời khỏi rừng cây.

Ttheo đối phương tới gần, vẻ mặt cả ba dần dần trở nên ngây dại, đơn giản là vì trong tay Tô Trường Không có cầm theo một cái đầu máu chảy đầm đìa!

"Lý... Lý phó đường chủ?"

Kể cả Trương Nghị lẫn Trần gia huynh đệ đều trợn tròn con mắt. Bọn họ nhận ra cái đầu vẫn còn giữ nguyên vẻ sợ hãi và thống khô ngay cả khi đã chết rồi kia, đã từng thuộc về Lý Liệt!

"Lý phó đường chủ... Lỡ tay sao? Bị giết rồi? Điều này sao có thể!" Hai người Trần Văn, Trần Võ lập tức miệng đắng lưỡi khô, trong lòng thầm hoài nghi có phải trước mắt mình vừa xuất hiện ảo giác hay không.

Tô Trường Không chẳng những hoàn hảo không tổn hao gì quay trở về, còn cầm theo cái đầu của Lý Liệt???

"Tình huống gì đây? Làm sao Lý phó đường chủ có thể ở nơi này? Và hắn đã chết như thế nào?" Về phần Trương Nghị, hắn lại có chút mờ mịt, căn bản không biết nguyên nhân xảy ra một màn trước mắt này.

Dẫu cảm xúc của và suy nghĩ trong ba người này hoàn toàn khác biệt, nhưng ai nấy đều nơm nớp lo sợ, đơn giản là vì Tô Trường Không trước mắt bỗng trở nên quá đỗi xa lạ!

Trước kia Tô Trường Không đối xử với bất kỳ ai cũng hiền lành có lễ, khiêm tốn vô cùng, hầu như ngày nào hắn cũng luyện đan trong Luyện Đan phòng, chưa từng vượt ngoài khuôn phép. Có thể nói, ở trong mắt mọi người, hắn là một sủng nhi trời sinh cực kỳ có thiên phú trên phương diện luyện đan.

Nhưng vào lúc này, Tô Trường Không lại mặt không biến sắc, cầm theo cái đầu của Lý Liệt, giống như một tên ma đầu giết người không ghê tay từ từ tiến tới.

Đó là chưa kể đến luồng sát khí như có như không trên người hắn, làm cho ba người bọn họ như rơi vào hầm băng, hàm răng đánh lập cập!

"Lạch cạch!"

Tô Trường Không tiện tay ném một cái, quẳng cái đầu của Lý Liệt đi khiến nó quay cuồng vài vòng trên mặt đất, rồi mới dừng lại ở trước mắt ba người Trần gia huynh đệ, khiến cả ba lập tức lùi lại phía sau theo bản năng.

"Trở về nói cho Mạnh Tang biết, không cần tiễn quá xa! Về sau nếu Tô mỗ có rảnh, còn có thể quay về Cự Kình bang, tự mình gặp mặt hắn!" âm thanh lạnh lùng của Tô Trường Không vang vọng ở bên tai ba người.

Tô Trường Không giết Lý Liệt, xem như báo một chút cừu hận, nhưng hắn cũng không quên Mạnh Tang.

Mạnh Tang kia mới là kẻ đầu sỏ bức bách hắn không thể không rời khỏi Cự Kình bang.

Có điều kẻ này là phó bang chủ của Cự Kình bang, thực lực, địa vị đều không giống bình thường. Tạm thời Tô Trường Không còn chưa có đối phó năng lực với kẻ địch hùng mạnh như vậy, coi như thu một chút lợi tức trước vậy!

Chờ thêm một vài năm nữa, khi hắn có được năng lực chém giết Mạnh Tang, hắn nhất định sẽ trở về, bắt kẻ này phải trả một cái giá rất đắt.

"Không... Không thấy?"

Ngay khi ba người Trương Nghị phục hồi lại tinh thần, trước mắt bọn họ đã không còn bóng dáng của Trường Không nữa rồi. Hắn đã sớm như quỷ mỵ biến mất bên trong trong rừng cây u ám!

"Hắn... đã giết Lý phó đường chủ?" Trần gia huynh đệ thất hồn lạc phách, hồi lâu vẫn khó có thể tin nổi.

Rõ ràng khi Lý Liệt phụng mệnh tới giết Tô Trường Không, bọn họ cũng cho rằng chuyện này hẳn phải dễ dàng như lấy đồ từ trong túi mới đúng. Nhưng kết quả lại không như suy đoán.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Lý Liệt đã chết dưới tay Tô Trường Không?