Nhưng trong lòng Tô Trường Không lại không ôm ý định làm ngư ông đắc lợi đi theo sau nhặt cá, lỡ như mâu thuẫn giữa hai người kia hòa giải được, bọn họ lại phát hiện người thứ ba là Tô Trường Không, nói không chừng sẽ liên hợp lại đối phó hắn.
Vậy nguy hiểm rồi!
Bên cạnh đó, Tô Trường Không đâu có rơi vào tình thế bắt buộc phải có được Xích Hỏa Công?
Mạo hiểm này không đáng!
"Đi thôi, rời đi trước."
Nghĩ đến đây, Tô Trường Không lập tức rời đi theo phương hướng ngược lại với hai người Nghiêm Tùng và nam tử đeo mặt nạ hồ ly nọ.
Một đường đi xa Đông Lĩnh trấn chừng ba, bốn dặm có dư, trên gương mặt đằng sau lớp mặt nạ con khỉ của Tô Trường Không đã hiện lên một mảnh lạnh như băng, hàng chân mày hơi hơi nhíu lại.
Hắn chậm rãi dừng bước, quay đầu nhìn về phía sau.
Ở đằng sau có ba nam tử đeo mặt nạ đang không nhanh không chậm đi theo hắn.
"Ba vị, vẫn một mực đi theo phía sau ta là có gì cần chỉ giáo sao?" Tô Trường Không mở miệng hỏi.
Từ sau khi Tô Trường Không rời khỏi phủ đệ Triệu gia, Đông Lĩnh trấn, ba nam tử đeo mặt nạ này, vẫn một mực đi theo phía sau hắn, hiển nhiên không có ý tốt.
Một người đeo mặt nạ heo ở giữa ba nam tử nọ phát ra tiếng cười hắc hắc quái dị: "Ngươi dùng trăm lượng bạc trắng mua Quy Tức Công ở bên trong Triệu phủ, xem ra giá trị con người rất xa xỉ! Gần đây lão tử đang thiếu tiền, thích nhất là loại dê béo như ngươi!"
Không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện Tô Trường Không mua Quy Tức Công trong hội trường Triệu phủ đã bị ba người này đặt vào trong mắt, không cần hỏi cũng biết mục đích bọn họ bám đuôi hắn tới tận đây là gì.
Tô Trường Không có chút không biết nên nói gì, hắn mua một vật phẩm nho nhỏ như vậy cũng bị người ta theo dõi ư?
Tô Trường Không không nhịn được nói: "Ta chỉ mua một quyển Quy Tức Công, trong khi nam tử đeo mặt nạ hồ ly dùng hơn một ngàn lượng mua Xích Hỏa Công. Vì sao các ngươi không đi cướp hắn mà lại đi theo ta?"
Hắn chỉ dùng có 100 lượng mua Quy Tức Công, trong khi tại hội trường có người hào trịch thiên kim (hào phóng ném một lần ngàn lượng), đám kẻ cướp này không đi tìm cá lớn, lại chọn con cá nhỏ như hắn xuống tay?
Nam tử đeo mặt nạ con heo cười quái dị một tiếng: "Người nọ dùng hơn một ngàn lượng bạc trắng mua Xích Hỏa Công, tuyệt đối không phải người bình thường, đó là chưa kể tới Nghiêm Tùng vẫn đang theo dõi hắn. Ba huynh đệ chúng ta không nguyện ý đi lên để toi mạng. Về phần ngươi, dùng số tiền lớn mua một quyển Quy Tức Công, có khác nào một kẻ coi tiền như rác, giàu đến chảy mỡ? Ngươi chính là một con dê béo, không tìm ngươi thì tìm ai?"
Nam tử đeo mặt nạ hồ ly và Nghiêm Tùng, đều là nhân vật khó giải quyết. Nếu bọn họ dám có ý tưởng kia, chắc chắn có thể toi mạng.
Về phần Tô Trường Không, loại người có thể dùng một số tiền lớn mua một loại bí tịch vô dụng như Quy Tức Công, có thể chứng minh hắn là kẻ không có bao nhiêu kiến thức nhưng lại rất giàu có, bên người lại không có hộ vệ đi theo.
Bao nhiêu đặc điểm đó cũng đủ để nói lên, hắn chính là nhân vật dễ giải quyết.
Cuối cùng, ba người bọn họ hơi chút thống nhất kế hoạch, đã lựa chọn Tô Trường Không làm mục tiêu, sau đó một đường đi theo đến tận đây.
"Nói vậy là các ngươi cảm thấy hứng thú với Quy Tức Công? Thế thì dễ làm rồi, ta có thể phục chế một phần Quy Tức Công cho các ngươi, như vậy tất cả mọi người đều không tổn thất, hòa khí phát tài. Nếu các ngươi cảm thấy hơi băn khoăn, mỗi người cho ta mấy lượng bạc bày tỏ chút thành ý là được rồi." Tô Trường Không nghe vậy, rất chân thành đề nghị.
Lại nói, Quy Tức Công cũng không phải thần công bí điển trân quý gì.
Thêm nữa, loại vật phẩm như bí tịch võ công, có sao chép cho những người khác một phần thì trên thực tế bản thân hắn cũng không có bất cứ tổn thất gì.
Một khi mấy người này đã cảm thấy hứng thú với Quy Tức Công, hắn phục chế mấy phần Quy Tức Công bán cho bọn họ, còn có thể thu hồi lại một phần phí tổn mua bí tịch, là cục diện song thắng!
Cớ gì không làm?
Lời này khiến ba người kia đều ngẩn ngơ, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, đều có cùng một suy nghĩa, người trước mắt này… vẫn chưa rõ tình huống hiện tại ư?
Nam tử đeo mặt nạ hài đồng đứng phía bên phải có chút táo bạo nói: "Bí tịch, chúng ta muốn, tiền trên người ngươi, chúng ta cũng muốn! Đừng nhiều lời vô nghĩa cùng tiểu tử này nữa, giết hắn! Bí tịch và tiền đều thuộc về chúng ta!"
So sánh với tiêu tiền mua Quy Tức Công từ trên người Tô Trường Không thì cướp bóc hắn, hiển nhiên càng có lời hơn.
Vừa không lãng phí một văn tiền, ngược lại bí tịch và bạc toàn bộ đều là của bọn họ!
"Đừng! Đừng! Bí tịch cho các ngươi! Tiền cũng cho các ngươi! Đừng giết ta!"